Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3012



Sau khi chiếc roi dài xuất hiện ở trong tay nàng ta, nó toả ra ánh sáng màu bạc rực rỡ, nhưng khi vừa rời khỏi tay đã hóa thành một con giao long dài hơn ba mươi mét, lao vào chiến đầu với con giao long hàn khí kia.  

Trong lúc nhất thời, hai con giao long đánh đến túi bụi.  

Mí mắt Dương Bách Xuyên giật giật, hắn nhìn ra được đòn vừa rồi của Mai Hoa tiên tử hoàn toàn là một đòn kết hợp giữa pháp khí và pháp thuật, hơn nữa nàng ta còn vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn nữa, chỉ dựa vào một kiện pháp khí trong tay mà có thể biến ra một con giao long có sức mạnh không phân cao thấp với Bạch Giao Long hàn khí.  

Pháp thuật của Thông Tiên Cung quả thật đã khiến hắn được mở rộng tầm mắt.  

“Thất sư muội mau ra tay…”  

Hai tay Mai Hoa tiên tử lại biến ra một bàn tay khổng lồ to chừng mười mấy mét, đánh thẳng vào hông con giao long hàn khí kia. Một chưởng đó lập tức khiến cho giao long hàn khí run rẩy cả người. Lúc này, con giao long biến ra từ roi dài của Mai Hoa tiên tử vẫn đang quấn chặt lấy giao long hàn khí, cộng thêm  bàn tay khổng lồ của Mai Hoa tiên tử nữa, nhất thời khiến cho giao long hàn khí rơi vào trạng thái bị áp chế, không thể nhúc nhích.  

Cùng với sự tấn công của Mai Hoa tiên tử, một đệ tử của Thông Tiên Cung nhảy vọt lên trên đỉnh đầu của giao long hàn khí, mục tiêu chính là cỏ Giao Long mọc trên đỉnh đầu con giao long hàn khí đó.  

Trong lòng Dương Bách Xuyên kinh hãi, hắn cũng muốn có được cỏ Giao Long, chuyện này liên quan đến việc độ kiếp của mình, cỏ Giao Long là thứ mà hắn nhất định phải có được.  

Lúc này hắn cũng bất chấp hết tất cả, chuẩn bị ra tay, ít nhất thì hắn cũng phải cướp được một gốc cỏ Giao Long.  

Nhưng mà đúng lúc này, chỉ nghe thấy tên đệ tử Thông Tiên Cung kia giận dữ quát: “Tiểu súc sinh, ngươi dám…”  

“Chít chít…”  

Dương Bách Xuyên nghe thấy tiếng kêu của Điêu Nhi, khi hắn nhìn sang thì chỉ thấy Điêu Nhi đã leo lên đỉnh đầu của con giao long hàn khí kia từ khi nào không biết, đớp trọn ba gốc cỏ Giao Long vào bụng.  

Nhưng cũng bởi vì hành động này mà Điêu Nhi đã chọc giận tên đệ tử của Thông Tiên Cung, nàng ta lập tức vung tay đánh một chưởng về phía Điêu Nhi, khiến cho Điêu Nhi kêu thảm một tiếng, rơi khỏi đầu của con giao long hàn khí kia.  

Hai mắt Dương Bách Xuyên trầm xuống, lập tức nhảy đến bên cạnh Điêu Nhi rồi đón lấy nó, nhìn thấy trên người Điêu Nhi đang chảy máu.  

Mà lúc này thất sư muội trong miệng Mai Hoa tiên tử kia lại thẹn quá hoá giận, hai tay biến ra dòng khí mạnh mẽ, tung một kích đuổi giết Điêu Nhi tới cùng.  

Dương Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, vung thẳng một quyền ra chống lại.  

“Uỳnh…”  

“A…”  

Tên đệ tử đó bị một quyền của Dương Bách Xuyên đánh bay.  

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên ôm Điêu Nhi dừng ở bên cạnh linh trì.  

“Ngao ngao…”  

Lúc này giao long hàn khí đã hoàn toàn tức giận.  

Chắc là vì ba gốc cỏ Giao Long ở trên đỉnh đầu đã bị Điêu Nhi nuốt chửng, giao long hàn khí nổi điên, vừa rống giận, hàn khí quanh người cũng vừa hóa thành từng dòng khí sắc bén tựa như kiếm khí vậy…  

Pháp khí giao long của Mai Hoa tiên tử đã bị phân giải dưới hàng vạn luồng kiếm khí đó, đứt thành từng khúc.  

Giờ phút này, sắc mặt của Mai Hoa tiên tử thay đổi, lớn tiếng nói: “Mau rút lui…”  

Nàng ta ra lệnh cho tất cả các đệ tử lui về phía sau tránh né những chùm ánh sáng phát ra từ trên người giao long hàn khí.  

Ngay sau đó nàng ta cũng lui về bên cạnh linh trì, trùng hợp đối diện với Dương Bách Xuyên.  

Mà lúc này giao long hàn khí đã hoàn toàn nổi điên, toàn thân phát ra hàn khí lạnh thấu xương, giống như đang tích luỹ lực lượng.