Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3153



Bởi vì Dương Bách Xuyên vẫn đang trong trạng thái tu luyện chưa tỉnh, đám Thanh Ngưu cũng dừng lại, đợi Dương Bách Xuyên tỉnh rồi quyết định.  

Dù sao thì nơi này cũng là ranh giới núi Vạn Yêu, Thanh Ngưu biết đầm hàn là một con đường nhưng lão đã rời khỏi nơi này hơn ba nghìn năm, ai biết được có thay đổi gì không?  

Biết đâu đợi Dương Bách Xuyên tỉnh dậy sẽ có chủ kiến mới?  

Mọi người quyết định ở bên hồ đợi Dương Bách Xuyên tỉnh lại, may mà nơi hẻo lánh này cũng không có yêu thú gì xuất hiện, trong năm ngày tới đây, trên đường cũng gặp phải một số thú dữ nhưng đều bị yêu khí cường đại trên người Thanh Ngưu dọa chạy.  

Cũng xem như là hành trình suôn sẻ.  

Hiện tại cứ đợi Dương Bách Xuyên tỉnh rồi quyết định.  

...  

Mười ngày sau, Dương Bách Xuyên tỉnh lại trên lưng Thanh Ngưu.  

Khi hắn tỉnh lại, hai mắt lóe lên ánh sáng, khí tức tỏa ra từ trên người Dương Bách Xuyên tản khắp nơi.  

Đây là báo hiệu tu vi của hắn đang tăng lên.  

Quả thật, sau khi Dương Bách Xuyên hấp thụ năng lượng thần hồn của 380 người, hắn không chỉ chữa trị nguyên thần mà còn khiến nguyên thần tăng thêm một bậc.  

Lúc này, Dương Bách Xuyên quan sát ý thức hải, nguyên thần của hắn dường như rõ ràng hơn, trước kia vốn rất mờ nhạt, nhưng hiện tại đã có thể nhìn rõ ngũ quan, đây chính là điểm riêng biệt của nguyên thần cường đại.  

Bản thân hắn cũng có thể cảm nhận được, cho dù nguyên thần thoát ly khỏi thể xác thì vẫn có sẽ tồn tại độc lập.  

Đương nhiên đây chỉ là một loại cảm giác, nếu như nguyên thần rời khỏi cơ thể thì sẽ rất nguy hiểm.  

Chân khí trong Tử Phủ cũng trong trạng thái gần đầy, hiện tại nếu Dương Bách Xuyên ra khỏi Thái Hoang, hắn sẽ nắm chắc phần vượt qua được Độ Thiên Kiếp.  

Hắn vừa nghĩ như vậy, trong đầu đã vang lên tiếng cười mỉa mai của lão đầu: “Thằng nhóc thối, vừa giết hơn ba trăm người đã đòi Độ Kiếp? Con còn kém xa lắm.”  

“Lão đầu chết tiệt, Độ Kiếp với giết người thì có liên quan gì, hơn nữa những người kia muốn giết con trước.” Dương Bách Xuyên phản bác.  

“Con biết cái gì, con nghĩ câu ‘Thiên đạo tuần hoàn’ chỉ là nói chơi thôi sao, nói cho con biết, uy lực của đại thiên kiếp ngoài sức tưởng tượng, nếu dễ dàng vượt qua như vậy...”  

Lần này, không đợi Vân Thiên Tà nói xong, Dương Bách Xuyên đã ngắt lời: “Lão đầu chết tiệt, người đừng có mà lừa con, Thiên Kiếp không có đáng sợ như người nói. Nếu không thì ngũ đại thánh địa thoáng cái đã xuất hiện bốn – năm trăm tu sĩ Độ Kiếp đại viên mãn, người đừng có nói với con là bọn họ đều không độ qua Thiên Kiếp...?  

Vân Thiên Tà cười lạnh: “Ngu dốt, nói thật với con, uy lực của Đại Thiên Kiếp dựa vào thiên phú sát nghiệp khác nhau của mỗi người.  

Tư chất càng cao thì uy lực của Thiên Kiếp càng mạnh, sát nghiệp càng nặng thì Thiên Kiếp càng lớn, chưa nói tới con đã giết bao nhiêu người, chỉ riêng thành tựu Kim Đan thập toàn thập mỹ đã quyết định uy lực Đại Thiên Kiếp của con sẽ không thể nào tưởng tượng nổi.  

Thế nên ta mới nói, con trước tiên đừng ra khỏi Thái Hoang độ kiếp, tốt nhất vẫn nên tiếp tục tu luyện đi, con cho rằng chân khí trong tử phủ đạt tới sương mù thì có thể tiến hóa sao?  

Vi sư nói cho con biết, còn xa lắm, chân khí của người khác hóa thành sương mù, xác suất Độ Kiếp có lẽ là đủ, nhưng con thì còn chưa đủ, thiên chất kim đan thập toàn, vi sư không biết Thiên Đạo sẽ đánh xuống Thiên Kiếp có uy lực như thế nào, nếu như con không chăm chỉ tu luyện thì sẽ bị Thiên Kiếp đánh chết.  

Nghe đây, từ giờ con vẫn nên tiếp tục tu luyện, áp nén chân khí trong cơ thể, đạt tới trạng thái lỏng, đợi khi chân khí ở dạng lỏng đầy thì cũng chính là lúc con Độ Kiếp, nếu không thì cứ ngoan ngoãn ở Thái Hoang, đừng ra ngoài.  

Sau khi ra ngoài, một là bị Thiên Kiếp đánh chết, hai là bị ngũ đại thánh địa mà con đắc tội, à không đúng, bây giờ cộng thêm U Linh Chi Đô thì phải là sáu thánh địa mới đúng, bị sáu thế lực đuổi giết.  

Chỉ khi con có căn cơ vững chắc mới có thể ra khỏi Thái Hoang, trước mắt thì núi Vạn Yêu là một lựa chọn không tồi, nếu tiểu tử con thật sự có bản lĩnh thì xây dựng thành tựu ở núi Vạn Yêu, ta thấy chủ ý của Thanh Ngưu cũng được, có thể thử xem, thật ra trên con đường tu đạo, mỗi một bước đi đều là đang mạo hiểm.  

Thanh Ngưu đưa đá Huyễn Yêu để con bắt chước hơi thở của yêu tộc là rất chính xác, nhưng một khi chiến đấu, con dùng tới chân khí thì sẽ bị bại lộ, vi sư truyền lại cho con Bách Biến Chí Tôn thần thông, con tự suy nghĩ, dùng pháp lực có thể hóa thành cơ thể yêu thú, cộng thêm đá Huyễn Yêu giúp con có thêm hơi thở, chân khí trong cơ thể cũng có thể biến đổi.  

Mặc dù, năm đó vi sư chỉ lấy được ngoại môn của Bách Biến Chí Tôn, không lấy được nội tu, nhưng...tốt xấu gì vi sư cũng là Chí Tôn, nghĩ ra một bộ công pháp tu luyện kết hợp Bách Biến Chí Tôn, thay đổi bắt chước chân khí chuyển hóa thành yêu khí, mặc dù không được như bản thật nhưng cũng đủ cho con tiến vào dãy núi Vạn Yêu, bây giờ vi sư sẽ truyền thụ lại cho con...”  

Sau khi nghe lão đầu nói xong, trong đầu Dương Bách Xuyên truyền tới một luồng tin tức, có lẽ là công pháp chuyển đổi chân khí.