Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3557



Thở dài một tiếng: “Vân Tử, xin lỗi, ta không bảo vệ được San San.”  

Dứt lời Lưu Tích Kỳ hừ lạnh đứng dậy, thanh tiên kiếm trong tay hắn không ngừng rung lên.  

Nhìn cuộc chiến của Tử Hoàng và Sát Thủ vương cùng hai mươi thủ, Lưu Tích Kỳ chậm rãi nói: “Tử Hoàng, ngươi đi đi, trở về nói với Vân Tử, Lưu Tích Kỳ ta xin lỗi hắn, nếu có kiếp sau, chúng ta sẽ lại làm huynh đệ.”  

Lưu Tích Kỳ biết nếu không bị vợ chồng hắn liên lụy, Tử Hoàng đã có thể chạy thoát thân.  

“…Tử Hoàng phụng lệnh thánh chủ tới đây tìm vợ chồng ngươi, sao có thể bỏ chạy? Lưu huynh đệ yên tâm, đám hề nhảy nhót này không giết được ta, đợi thánh chủ tới đây, ngài ấy nhất định sẽ khiến cho thánh địa U Linh và sát thủ U Linh trở thành lịch sử…” Tử Hoàng nghe Lưu Tích Kỳ nói như đang dặn dò, nàng lo hắn sẽ làm ra chuyện ngu ngốc nên vội vàng trả lời.  

“Hừ…Chết đến nơi còn già mồm, bản tọa cũng muốn xem thử, ngươi có thể kiên trì được bao lâu? Một con chuột yêu mà cũng dám huênh hoang trước mặt bản tọa, bản tọa tung hoành ngang dọc ở Tu Chân Giới, đến thánh chủ còn giết được huống chi là một yêu tu?” Gã cầm đầu khoác áo choàng đen khinh thường nói với Tử Hoàng.  

“Lão Kỳ, cần gì phải tới kiếp sau…”  

Lưu Tích Kỳ vừa dứt lời, một đạo thanh âm như sấm vang vọng khắp bầu trời với sát ý vô biên, không rõ vang lên từ đâu.  

Toàn thân Lưu Tích Kỳ run rẩy: “Vân…Vân Tử…”  

Lưu Tích Kỳ quá quen thuộc với giọng nói của Dương Bách Xuyên, lúc này nghe được âm thanh ấy, Lưu Tích Kỳ xúc động muốn khóc.  

Giây trước hắn còn định để Tử Hoàng rời đi, còn mình thì liều mạng đánh một trận, dù sao thì cũng không đi được, hắn không phải kiểu người ngồi chờ chết.  

Những người này quả thật là khinh người quá đáng.  

Đan điền của thê tử Dương San San bị thương nặng lâm vào hôn mê, nhìn thấy Tử Hoàng đang cố hết sức chém giết, Lưu Tích Kỳ biết thay vì kéo tất cả mọi người cùng chết, chi bằng để Tử Hoàng rời đi.  

Ai mà biết ở thời điểm mấu chốt, giọng của Dương Bách Xuyên lại vang lên từ phía chân trời…  

“Thánh chủ…”  

Toàn thân Tử Hoàng đầy vết thương nhưng tinh thần lại rất phấn chấn.  

Nàng không ngờ lần này lại gặp phải sát thủ vương của tổ chức sát thủ U Linh đích thân ra trận, vốn dĩ sau khi tham dò được tin tức của Lưu Tích Kỳ và Dương San San, chỉ cần dẫn người về Vân Môn tiên cảnh là có thể báo cáo kết quả nhiệm vụ.  

Ai mà biết lúc tìm được Lưu Tích Kỳ lại gặp cảnh hắn đang điên cuồng giết người, hơn nữa còn giết cháu trai thánh chủ của thánh địa U Linh.  

Sau khi hiểu rõ tình hình thì mới biết, từ đâu mà cháu trai của thánh chủ U Linh nhận được tin, trong tay Lưu Tích Kỳ có một thanh tiên khí, kết quả…cướp không thành còn bị Lưu Tích Kỳ giết chết…  

Đương nhiên Tử Hoàng biết thánh địa U Linh, nàng là yêu tiên niết bàn, vậy nên hiểu rõ một số chuyện hơn tu sĩ thông thường.  

Biết thánh địa U Linh âm thầm giúp đỡ tổ chức sát thủ U Linh đầy tiếng xấu, cũng biết thế lực khó chơi nhất của thánh địa này chính là tổ chức sát thủ U Linh.  

Lần này tìm kiếm Lưu Tích Kỳ, không ngờ lại gặp phải sát thủ vương đích thân rời núi, hơn nữa còn mang theo hai mươi cao thủ cấp bậc Phi Thăng, một nửa trong số đó là sát thủ, còn lại là người do thánh địa U Linh phái tới.  

Tất cả đều giả dạng thánh sát thủ U Linh, người khác không nhìn ra nhưng không qua được mắt Tử Hoàng.  

Hai mươi người đi theo sát thủ vương đều là cao thủ, tu vi thấp nhất cũng đạt tới cấp bậc Phi Thăng.  

Nhưng thủ đoạn giữa tu sĩ bình thường và sát thủ có sự khác biệt rất lớn, lúc giao đấu Tử Hoàng đã phát hiện ra, nếu như nàng đoán không nhầm thì mười người trong số đó hẳn là quái vật Tuyết Tàng do thánh địa U Linh phái tới, còn lại mới là sát thủ U Linh.  

Mặc dù thánh địa U Linh chưa bao giờ thừa nhận, cũng không nói với bên ngoài tổ chức sát thủ U Linh là thế lực của bọn họ, nhưng không thể gạt được Tử Hoàng, một tổ chức sát thủ không có nhiều cao thủ cảnh giới Phi Thăng như vậy.  

Lúc Tử Hoàng đi tìm Lưu Tích Kỳ và Dương San San cũng mang theo hơn trăm đại yêu, cộng thêm tu vi của nàng, không phải bất khả chiến bại, nhưng sẽ không bị  bao vây.  

Kết quả, trăm đại yêu của nàng bị giết sạch...  

Hai bên giao đấu tới tận bây giờ, sát thủ vương cũng không hề sợ hãi đã nói ra rất nhiều thông tin, Tử Hoàng lần lượt suy đoán, có một nửa trong số hai mươi cao thủ là quái vật Tuyết Tàng do thánh địa U Linh phái tới.  

Thật ra Tử Hoàng đang cố gắng chống đỡ, sau khi nàng truyền tin cho Dương Bách Xuyên thì đợi hắn qua đây trợ giúp, Tử Hoàng nổi giận đại chiến với hai mươi cao thủ, thật ra nếu nàng không phải yêu tiên thời trước, có nhiều thủ đoạn mánh khóe, nếu không chỉ bảo vệ Lưu Tích Kỳ và Dương San San thôi cũng đã không trụ nổi.  

Lúc trước nghe được Lưu Tích Kỳ nói, bên ngoài thì Tử Hoàng vẫn cứng rắn nhưng thật ra trong lòng đã thầm kêu khổ, nếu như Dương Bách Xuyên vẫn không tới thì nàng sẽ không chống đỡ nổi nữa.  

May mà…cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng tới…