Lúc này, Dương Bách Xuyên bị dồn vào đường cùng mới nhớ tới câu nói của Vạn Độc Vương!
Cho dù đã nhờ Hắc Liên trợ giúp vẫn không giết được lão độc vật, còn cướp đi sinh mạng của năm tên đại yêu… Chuyện này cũng khiến Dương Bách Xuyên quyết định sẽ dùng Cửu Tiêu Độc Thần Đan.
Không còn có cách nào, Dương mỗ đành phải đánh cược, mắt thấy Vạn Độc Vương như một con gián đánh mãi không chết, pháp lực trong cơ thể cũng đã cạn kiệt, lúc này không thể không đánh cược một phen...
“Đúng vậy, ngoan ngoãn giao cho bổn vương, ta sẽ tha chết cho ngươi.” Vạn Độc Vương cho rằng Dương Bách Xuyên sợ hãi, ông ta đột nhiên có chút kiêu ngạo.
“Được... Ta sẽ cho... Ta sẽ không bao giờ đưa nó cho ngươi, hahaha…”
Dương mỗ lấy Cửu Tiêu Độc Thần Đan từ trong không gian bình Càn Khôn ra, không nói nhiều nuốt xuống.
“Không... A… Tiểu tặc, bản vương sẽ chém ngươi thành muôn mảnh, agrrrrr…”
Ông ta trợn tròn mắt.
Tất cả mọi mưu đồ của ông ta đều phải dựa vào Cửu Tiêu Độc Thần Đan, giờ đây viên đan dược kia lại bị Dương Bách Xuyên nuốt mất, hết thảy đều trở thành vô ích.
......
Dương Bách Xuyên uống Cửu Tiêu Độc Thần Đan, thể nội nổ ầm một tiếng...
Một nguồn năng lượng khổng lồ cường đại vô cùng bùng nổ trong cơ thể...
Năng lượng khổng lồ ấy khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy thân thể mình sắp nổ tung, mặt hết trắng lại hồng.
Hắn nhanh chóng thúc giục Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, bắt đầu luyện hóa sức mạnh to lớn cường đại kia trong cơ thể.
Khí tức toàn thân tăng vọt không ngừng...
Trong cơ thể hắn vang lên âm thanh lốp bốp giòn tan, đây là kết quả của lượng năng lượng khổng lồ lúc trước, năng lượng của Cửu Tiêu Độc Thần Đan quá lớn, thể nội nhất thời không thể tiếp nhận được.
“Âm ầm…”
Dương Bách Xuyên cảm thấy Nguyên Thần dường như bay khỏi cơ thể, nhưng nó vẫn ở trong thức hải.
Kỳ thực hắn biết rõ đây là đột phá tu vi.
Từ tu vi Đại Thừa đại viên mãn từng chút đột phá lên Phi Thăng cảnh sơ kỳ.
Theo tu vi tăng lên, Dương Bách Xuyên thấy mình dường như đã bước vào một thế giới khác.
Nói chính xác hơn là bước vào một loại cảnh giới tu hành.
Nó rất thần bí, khó tả, cảm giác sức mạnh của Chân Nguyên bên trong đã thay đổi rất nhiều, dường như đã được nâng lên một tầm cao mới, Nguyên Thần càng phát triển mạnh mẽ hơn, cảm giác cơ thể từ trong ra ngoài đều được cải thiện rõ ràng.
Sức mạnh trong thể nội của hắn lúc này như muốn nổ tung, hắn muốn phát tiết ra ngoài, nếu không hắn có thể sẽ bạo thể mà chết.
Loại cảm giác này bí ẩn, còn hơi khó chịu.
Bởi vì cảm giác do sự thay đổi sức mạnh mang lại hoàn toàn khác với tu luyện thông thường.
Dương Bách Xuyên biết đây chính là tác dụng của Cửu Tiêu Độc Thần Đan.
Có tác dụng tự nhiên cũng có nguy hiểm tiềm ẩn, mà những nguy hiểm tiềm ẩn thực sự cũng không nhỏ.
Ngoài năng lượng khổng lồ đang trên bờ vực bùng nổ, mối nguy hiểm tiềm ẩn lớn hơn cả là độc tố.
Mặc dù trong cuộc nói chuyện trước đó của Nhậm Anh Tuấn và Vạn Độc Vương có chút thất vọng, nhưng sau khi độc của Cửu Tiêu Độc Thần Đan đạt đến cực hạn, viên đan dược đã có thể sánh ngang với Tiên Đan, hoàn toàn có khả năng gia tăng công lực.
Điều này không sai, thế nhưng sau khi sử dụng, Dương Bách Xuyên phát hiện Độc Đan chung quy lại vẫn là Độc Đan, vẫn có độc.
Mặc kệ hắn đang vận chuyển Càn Khôn Nội Ngoại Quyết cùng Luyện Đan Mệnh Tinh để chống cự, nhưng kết quả thì sao đây?
Đến cuối cùng thì Độc Đan vẫn là độc, mỗi tấc trong cơ thể đều có độc tố xâm nhập, điều này đơn giản là không thể ngăn cản.
Ngay cả khi đã luyện hóa thì cũng đã quá muộn để ngăn chặn.
Nhưng không còn cách nào khác, lúc này đây Dương Bách Xuyên không thể quan tâm đến có phải độc dược hay không, bởi kẻ địch lớn nhất là Vạn Độc Vương vẫn còn tồn tại.
Điều may mắn duy nhất là độc tính của Cửu Tiêu Độc Thần Đan không ảnh hưởng nhiều đến hắn vì thực lực cường đại hiện tại.
Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên cũng biết, một lúc sau, chờ sau khi độc xâm nhập vào huyết mạch, tình hình sẽ không còn đơn giản như vậy.
Cho nên, nhiệm vụ quan trọng nhất lúc này chính là giải quyết Vạn Độc Vương trước, đợi đến khi xử lý xong lão độc vật này thì nguy cơ mới được giải trừ, nếu không thì... Đó sẽ là một rắc rối khủng khiếp.
Về phần chất độc trong cơ thể, hắn cũng không nghĩ đến quá nhiều.
......
Mà lão độc vật Vạn Độc vương lúc này giống như phát điên lúc nhìn thấy Dương Bách Xuyên nhanh gọn lẹ nuốt Cửu Tiêu Độc Thần Đan mà ông ta cực khổ luyện ra.
Lão độc vật tuyệt vọng, bởi vì ông ta biết một lò đan dược chỉ có một viên Cửu Tiêu Độc Thần Đan này thôi, thiên hạ sẽ không còn có viên Cửu Tiêu Độc Thần Đan thứ hai.
Hắn phải mất mấy ngàn năm mới có thể chuẩn bị xong thảo dược và đủ thứ để luyện chế Cửu Tiêu Độc Thần Đan.
Tất cả coi như đã kết thúc rồi.
“Bản vương muốn băm ngươi thành trăm mảnh a a a a a…”
Vạn Độc Vương điều khiển quái thú nham thạch vồ lấy Dương Bách Xuyên, giơ nắm đấm to bằng cái thớt kéo theo lực lượng cường đại ập tới.
“Đến thật đúng lúc…”
Dương mỗ lẩm bẩm, thanh kiếm khổng lồ bắt đầu nghênh tiếp.
Giờ phút này, hắn có cảm giác mình sắp bị một sức mạnh cường đại bùng nổ bên trong mà bạo thể rồi chết, hắn không có chỗ nào để phát tiết, nhưng lúc này, đòn kia vừa hay đánh vào gần cơ thể hắn.