Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3656



Người của Tiểu Yêu Giới có thể đến Tu Chân Giới trong vài phút nếu muốn tới, từ Tu Chân Giới muốn đến Tiểu Yêu Giới cũng như vậy, sự khác biệt là nếu những người từ Tu Chân Giới muốn nhanh chóng đến Tiểu Yêu Giới thì cần những người như vậy từ Tiểu Yêu Giới đi qua.   

Nếu không có sự đồng ý của người trong Tiểu Yêu Giới, muốn đi Tiểu Yêu Giới, chỉ có thể vượt qua Tinh Không, vậy nên con đường đó rất xa.  

Dương Bách Xuyên bây giờ chọn cái sau, hắn đã sẵn sàng vượt qua Tinh Không để đến Tiểu Yêu Giới.  

“Đi…”  

Nói một tiếng với Mai tỷ, Tiểu Phượng Hoàng và Trịnh Bân Bân, Dương Bách Xuyên bay thẳng hướng chân trời.  

Vút vút vút…   

Bốn người bọn họ hóa thành bốn vệt sáng bay vọt về phía chân trời.  

Tu Chân Giới là một thế giới rộng lớn, theo hiểu biết của Dương Bách Xuyên, bên ngoài Tu Chân Giới chín là biển sao vô tận, mỗi ngôi sao là một thế giới nhỏ.  

Để đến được Tiểu Yêu Giới nhất định phải bước vào Tinh Không, hoặc đi qua tường ranh giới!  

Ở bên ngoài biên giới chân trời là ranh giới, sau khi tiến vào Tinh Không, có một áp lực Tinh Không vô cùng mạnh mẽ tồn tại, áp lực này mạnh đến mức có thể đè bẹp các tu sĩ Đại Thừa.  

Do đó, có một điều kiện để vượt qua ranh giới và tiến vào Tinh Không, đó là phải tu vi tối thiểu phải đạt tới Đại Thừa.  

Bởi vì chỉ có tu sĩ Đại Thừa mới có khả năng vượt qua ranh giới, có đủ sức mạnh để chống lại áp lực hay còn gọi là trọng lực cực kỳ mạnh mẽ trong Tinh Không.  

Ngoài ra, sau khi tiến vào Tinh Không, mênh mông vô bờ, cần phải dựa vào sức mạnh của bản thân để vượt qua vũ trụ, nếu như chỉ dựa vào phi hành, không biết ngày tháng năm nào mới đến được nơi muốn đến.  

Vì vậy, cần một thần thông để hành tẩu trong vũ trụ bao la.  

Thần thông này chính là thần thông thuấn di.  

Mà chỉ có tu vi Đại Thừa Cảnh mới có thể thi triển thần thông thuấn di.  

Đây là lý do tại sao Dương Bách Xuyên hiểu được rằng muốn trở về quê hương, hắn cần phải đạt tới tu vi Đại Thừa.  

Không chỉ vậy, trong Tinh Không mênh mông cũng chưa chắc đã tĩnh lặng, ngoài sự mênh mông còn có trọng lực của Tinh Không, bão Tinh Không và những nguy hiểm khác, nếu không đủ sức mạnh thì rất khó để di chuyển trong Tinh Không.  

Ngoài ra còn cần Yêu Tinh Bàn, không có nó sẽ không thể xác định được phương hướng, hành tẩu trong Tinh Không mà không tìm được phương hướng chắc chắn sẽ bị lạc.  

Bởi vì nó quá lớn, lớn đến mức không ai biết giới hạn.  

Cái gọi là phía dưới Tu Chân Giới có hàng ngàn tiểu thế giới chỉ là một thuyết pháp tương đối, trong Tinh Không chân chính, làm sao có thể chỉ có hơn ba nghìn hành tinh và ba nghìn tiểu thế giới?  

Ba ngàn tiểu thế giới được nhắc đến ở đây chỉ là ba ngàn tiểu thế giới mà những tu sĩ của Tu Chân Giới đã từng đi qua rồi thành lập văn minh Tu Chân ở đó.  

Đối với các hành tinh thế giới nhỏ còn chưa biết, phải có đến hơn nghìn tỷ...  

Do đó, nếu không có Yêu Tinh Bàn định vị sẽ lạc trôi trong biển sao rộng lớn.  

Yêu Tinh Bàn của mỗi người ghi lại thế giới nhỏ bé của hành tinh mà họ đã đến thăm, đánh dấu nó và chia sẻ nó với những người khác khi đến.  

Yêu Tinh Bàn hiện tại của Dương Bách Xuyên là Yêu Tinh Bàn cấp cao do Lâu Hải Đường tặng lúc trước, trong đó có một số bản đồ Tinh Hải, tinh bàn cấp cao đủ lớn để lưu trữ thêm bản đồ hành tinh, cộng thêm lần trước Hiên Viên Hoàng đế đưa cho Dương Bách Xuyên một bản bản đồ Yêu Tinh Bàn của hắn để phục chế, bây giờ bản đồ Yêu Tinh Bàn của Dương Bách Xuyên cũng không nhỏ, hắn có thể đi tới rất nhiều nơi.  

Sau khi mấy người Dương Bách Xuyên bay lên trên ba vạn dặm, cuối cùng bọn họ cũng đụng phải kết giới.  

Trên thực tế, đó chính là áp suất không khí xuất hiện vô hình, lúc này cần sử dụng sức mạnh của mình để cưỡng ép xuyên qua, sau đó có thể bước vào Tinh Không.  

Khi bốn người họ lơ lửng trên kết giới, họ cảm nhận rõ ràng được sự hiện diện của áp lực mạnh mẽ.  

Dương Bách Xuyên nhìn ba người, hỏi:   

“Các ngươi có sao không?”  

Mai tỷ gật đầu nói: “Ta cần phải dùng chân thân.”  

“Ta cũng vậy......” Tiểu Phượng Hoàng cũng gật đầu.  

“Ngao…”  

“Thu…”  

Vừa nói, Mai tỷ và Tiểu Phượng Hoàng đều hóa thành bản thể.  

Mai tỷ bây giờ là một thân thể Chân Long dài trăm mét, tiếng gầm đại long vang vọng nơi chân trời, một vùng sáng vàng kim chói lóa.  

Tiểu Phượng hoàng cũng biến thành phượng hoàng lửa khoe thân hình dài trăm mét.  

Lúc này, Trịnh Bân Bân cười khổ: “Ta chưa chắc có thể đi xuyên qua kết giới…”  

Dương Bách Xuyên mỉm cười nói: “Ngươi vào không gian bình Càn Khôn của ta trước đi, khi nào đến nơi ta sẽ cho ngươi ra ngoài.”  

“Được.” Trịnh Bân Bân gật đầu đồng ý, nàng ta biết tu vi của mình không đủ, cưỡng ép vượt qua kết giới sẽ bị thương.  

Sau đó Dương Bách Xuyên đưa Trịnh Bân Bân vào trong không gian bình Càn Khôn, duỗi tay cầm kiếm Đồ Long trong tay, sau khi ra hiệu cho Mai tỷ và Tiểu Phượng Hoàng, hắn đột nhiên dùng hết sức chém vào kết giới.  

“Ầm…”  

Sau một tiếng nổ lớn, trên kết giới xuất hiện một lỗ thủng, Dương Bách Xuyên lao vào trong đó.  

Lập tức, Mai tỷ phát ra một tiếng gầm dài, phun sương lên kết giới, long trảo trên ngực phát ra ánh kim quang, nàng ấy cào vào kết giới, rồi cũng bay vào trong đó.  

Tiểu phượng hoàng gầm thét, toàn thân tràn đầy hỏa diễm, theo sát phía sau...  

Trong chớp mắt, ba người biến mất tại kết giới.