Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3682



Quan trọng hơn lực lượng của mấy con khỉ này mạnh vượt mức bình thường, hoàn toàn vi phạm logic tu luyện. Hắn chưa từng nghĩ đến sẽ gặp phải sinh linh không dùng pháp lực, chỉ dựa vào lực lượng thân thể là có thể tấn công hắn.  

Trứng thủy tinh bị con khỉ cướp về, trên mặt bị cào, vết thương đang chảy máu nóng rát, sau lưng bị ăn mấy đánh, bị đánh rơi xuống, Dương Bách Xuyên vô cùng tức giận.  

“Một đám nghiệt súc, ta không phát uy tưởng ta là mèo bệnh hả?”  

Dương Bách Xuyên tức giận nói.  

Nói trắng ra mặc dù lực lượng của đàn khỉ rất mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ là động vật chưa mở linh trí, trong tình huống như vậy, Dương Bách Xuyên cảm giác một Thánh chủ như hắn mà bại bởi bọn chúng thì quá thất bại.  

“Xuyên Tử, cẩn thận…”  

Mai tỷ đang chém giết với mấy con khỉ trên không trung, nhìn thấy Dương Bách Xuyên rơi xuống, bị đám con khỉ đuổi theo đánh, lại thấy Dương Bách Xuyên có hơi sững người, lập tức lớn tiếng nhắc nhở.  

Mai tỷ không cõng đồ gì, lẻ loi một mình nên không sao, buông tay buông chân đại chiến với bầy khỉ.  

Dương Bách Xuyên thấy Mai tỷ không sao, thả lỏng, nói: “Mai tỷ yên tâm.”  

Hắn không phải ngây người mà là bị tức điên sau khi ăn mệt bởi đám khỉ kia.  

Kiếm Đồ Long xuất hiện trên tay.  

Thấy trứng thủy tinh bị mấy con khỉ đoạt đi đem về sơn động, hắn lạnh mặt lao về phía bầy khỉ.  

“Phá Không Kiếm… Trảm…”  

Mấy chục con khỉ vồ vào hắn bị bao phủ bên trong kiếm mang.  

Ngay sau đó kiếm khỉ nổ tung, lao thẳng về phía mấy con khỉ vừa cướp trứng.  

“Phụt phụt phụt…”  

“Gào…”  

Lực lượng chân nguyên nguyên tố Hỏa hội tụ lại, sau đó bùng nổ.  

Đám khỉ chắn trước mặt hắn đều kêu rên vô cùng thảm thiết, trên người bị cháy đen, vô số con khỉ ngã xuống đất, thân thể hóa thành tro tàn.  

“Chi…”  

Một tiếng thét dài vang lên.  

Tiếng thét dài này phát ra từ trứng thủy tinh, chính xác hơn là của Lục Nhĩ Mi Hầu.  

Sau tiếng thét dài này, tất cả con khỉ đều dừng.  

Có thể do thấy được sau khi Dương Bách Xuyên vung kiếm chém giết mấy chục con khỉ, sau đó bị dọa sợ.  

Mặc dù không có nhiều con khỉ có linh trí, nhưng bản năng sợ hãi cơ bản nhất vẫn có, hơn nữa tiếng thét dài này của Lục Nhĩ Mi Hầu giống như ra lệnh dừng lại, bầy khỉ nghe xong đều xuống dưới.  

Dương Bách Xuyên xuất hiện trước trứng thủy tinh, nhấc chân đạp lên trên trứng thủy tinh, sau đó nói: “Đừng gây thêm việc cho ta, CMN có tin ta giết sạch bầy khỉ ở đây không?”  

Hiện tại hắn có thể khẳng định Lục Nhĩ Mi Hầu là sinh linh thông linh tính, có trí tuệ.  

Tất cả con khỉ đều nghe lệnh của Lục Nhĩ Mi Hầu.  

Cho nên lúc trước đi ra sơn động nhìn thấy bầy khỉ đứng chắn trước cửa động, có lẽ do Lục Nhĩ Mi Hầu truyền tin tức, không muốn bị hắn cướp đi, thét dài ra lệnh làm bầy khỉ tấn công.  

Đáng tiếc con khỉ này coi thường hắn.  

Dương Bách Xuyên cướp đoạt rượu mật hoa của bầy khỉ, trong lòng có chút áy náy, không muốn tạo sát nghiệt, nhưng đàn khỉ này khinh người quá đáng.  

Dám cào rách khuôn mặt đẹp trai của hắn, còn làm hắn ngã xuống dưới, mất hết thể diện, hoàn toàn chọc tức Dương Bách Xuyên.  

Nhấc chân đạp lên trứng, Dương Bách Xuyên biết con khỉ có thể nghe hiểu lời hắn nói, hung ác uy hiếp nếu còn gây rối, hắn sẽ xóa sổ bầy khỉ.  

Quả nhiên…  

Trong mắt Lục Nhĩ Mi Hầu hiện lên sự sợ hãi, thân thể cuộn tròn không dám nhìn thẳng vào Dương Bách Xuyên.  

“Ha hả… Coi như ngươi biết điều.”  

Dương Bách Xuyên vô cùng đắc ý, sau đó khiêng trứng thủy tinh kéo Mai tỷ chạy đi,  

Lần này hai người bay lên bầy khỉ không gây khó dễ, chỉ đứng trên mặt đất rít gào chạy theo.  

Dương Bách Xuyên không thèm để ý, trực tiếp bay về phía trước.  

Hiện tại hắn bắt được uy hiếp của bầy khỉ này, trong tay có Lục Nhĩ Mi Hầu, chính là át chủ bài.  

“Xuyên Tử, ta có ý này.” Mai tỷ nhìn Dương Bách Xuyên khiêng trứng thủy tinh, lại nhìn bầy khỉ đang đuổi theo dưới đất, nói.  

“Cái gì?” Dương Bách Xuyên sửng sốt.  

“Không bằng… Chúng ta dẫn bầy khỉ đến núi ong mật… Ngươi thấy sao?” Mai tỷ nói.  

Hai mắt Dương Bách Xuyên sáng rực, lập tức hiểu ý của Mai tỷ, nhếch miệng cười nói: “Ý kiến hay, vậy làm như vậy đi.”