Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 518



Cũng may kịp dùng chân khí bảo vệ cơ thể, trong lúc nhất thời xác trùng không thể cắn được cơ thể của anh.   

Thế nhưng ngay lập tức, sắc mặt Dương Bách Xuyên lại trắng bệch.  

Anh phát hiện chân khí của mình đang bị rút cạn...  

Dương Bách Xuyên phát hiện, những xác trùng này không những cắn nuốt cơ thể mà còn có thể rút cạn chân khí, làm cho chân khí vốn đã tiêu hao này càng bị cạn kiệt.   

Anh có chút sợ hãi, không ngờ tới xác trùng có thể nuốt chửng cả chân khí, nếu chân khí không chống đỡ được thì thân thể sẽ gặp nguy hiểm, Dương Bách Xuyên rùng mình khi nhìn thấy Thủy Vô Ngân bị cắn nuốt chỉ còn một đống xương trắng.   

Muốn chạy trốn cũng thật khó, anh phải không ngừng tiêu diệt đống xác trùng đang ở trên người cùng với đống xác trùng đang ở gần đó.   

Bên tai cứ vang lên tiếng ong ong khiến trong lòng anh càng thêm phiền não.   

Qua quãng thời gian ngắn còn chưa đến mười hơi thở, toàn thân anh đã bị phủ đầy một tầng xác trùng, màu đỏ tươi giống như đang khoác lên mình một bộ giáp đỏ được làm từ máu người.   

Xác trùng mang đến luồng khí âm hàn, làm cho cả người anh đều lạnh run rẩy.   

Mặc dù Chân Nguyên Ly Hỏa không ngừng thiêu đốt biết bao nhiêu là xác trùng, thế nhưng toàn bộ xác trùng trong phòng tối căn bản là đốt không hết.   

Nếu không phải có chân khí bảo vệ, có lẽ giây phút này anh cũng sẽ giống Thủy Vô Ngân, trở thành một đống xương tàn.  

Những con xác trùng cắn nuốt chân khí một cách từ từ, thế nhưng làm sao có thể xử lý một số lượng đến như vậy, cứ tiếp tục thì kiểu gì chỉ trong vài phút nữa thôi, khi chân khí của Dương Bách Xuyên bị cạn kiệt, cuối cùng lúc đó chỉ có thể nhận một kết cục là bị đống xác trùng cắn nuốt trở thành một bộ hài cốt.   

Bỗng nhiên, Dương Bách Xuyên nghĩ đến cô gái nhỏ Ngô Mặc Thu đang ở bên ngoài, Ngô Mặc Thu là quỷ tu cũng không có thân thể, vả lại có thể ẩn thân, linh khí tu luyện của quỷ tu giả là âm hàn, không biết cô bé có thể đối phó với những xác trùng này hay không, chỉ có thể lấy ngựa chết làm ngựa sống.  

Anh lớn tiếng hét lên: “Thu nhi ~”  

Ngay sau đó Thu nhi liền xuất hiện.   

“Chủ nhân chớ hoảng hốt, Thu nhi có biện pháp đối phó với những xác trùng này ~”  

Ở trong mắt Dương Bách Xuyên, sau khi Thu nhi nói xong, hắc khí trong tay liền tràn ngập ra, chỉ một lúc sau, hắc khí đã tràn ngập toàn bộ phòng tối.  

Lúc này Dương Bách Xuyên cảm nhận rõ được những con xác trùng trên người đang rơi xuống từng mảng lớn.   

Cũng không biết Thu nhi dùng cách gì nhưng dù sao vẫn có hiệu quả đối với những con xác trùng này.   

Chỉ chốc lát sau, Dương Bách Xuyên không còn cái cảm giác bị xác trùng vây lấy, vừa lấy lại linh thức, trên mặt đất đã rơi xuống một tầng xác trùng dày đặc, tất cả đều đã chết.   

Cuối cùng thì anh cũng có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm rồi dập tắt Chân Nguyên Ly Hỏa.   

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, toàn bộ xác trùng đều đã chết.” Hắc khí cũng theo từng lời nói của Thu nhi mà quay trở lại trong cơ thể cô bé.   

Phóng mắt nhìn lại, quả nhiên cả phòng tối đều không sót lại một con xác trùng còn sống, hắc khí mà Thu nhi giải phóng ra giống như là khắc tinh của bọn xác trùng vậy.   

“Anh không sao chứ?” Thu nhi lo lắng hỏi.