Ngốc Nữ Nghịch Thiên Phế Vật Đại Tiểu Thư

Chương 15: 15





Động đất?
Diệp Tịch Dao hoảng sợ, tức khắc muốn lui về phía sau, nhưng tay của nàng, có làm sao lại cũng không thể bỏ ra khỏi thiên phú thạch.

Mà đúng lúc này, dường như từ sâu trong linh hồn phảng phất sự đau đớn, giống như dời non lấp biển đánh úp lại Diệp Tịch Dao.
Tiếng ầm vang càng lúc càng lớn, thẳng đến khi Lăng Vân đài hoàn toàn lay động, xung quanh các hoa văn trên thạch được chạm trổ bắt đầu rào rạc rơi xuống.

Diệp Tịch Dao thống khổ đến mức nhắm cả hai mắt lại, tùy ý để cho linh hồn tùy tiện bị xé rách đến đau đớn, lan rộng ra cả thân thể..

Thẳng đến thời khắc thống khổ đạt đến cực điểm, Diệp Tịch Dao vẫn cố chấp chịu đựng đau nhức, chỉ nghe bên tai "ầm" một tiếng nổ mạnh, lúc này Diệp Tịch Dao mới hoàn toàn mất đi ý thức..
Cả kinh thành cũng bị một tiếng nổ mạnh này làm chấn động run lên.

Trong lúc mọi người đang trong thời điểm mơ màng ngủ bị làm cho bừng tỉnh, thì Lê quốc cách Lăng Vân Đài không xa, lúc này quốc chủ Lê quốc bị chấn động tới mức kém chút nữa là rơi xuống từ trên long sàng!
"Sao lại thế này? Rốt cuộc là chuyện gì đang phát sinh?"
Mộng đẹp bị đánh gãy, vẻ mặt của quốc chủ Lê quốc vô cùng tức giận.

Tùy tùng gác đêm bị dọa đến chân mềm nhũn, vội vàng lên tiếng nói:
"Bệ hạ thứ tội, nô tài không biết, nhưng nghe âm thanh, hình như là từ bên Lăng Vân đài truyền đến.."
"Vậy còn không mau gọi người đi xem xét?"
"Dạ dạ dạ, nô tài liền, liền gọi người đi xem, liền gọi người đi xem!"
Sau đó chỉ trong một khắc, một người thị vệ vội vã từ bên ngoài chạy vào, nói:
"Hồi bẩm bệ hạ, vừa nãy là tiếng vang từ hướng Lăng Vân đài truyền đến.

Ty chức đã xem xét qua, kia chắc là có người đi tới Lăng Vân đài.."
"Vậy đó có quan hệ gì với tiếng vang kia?"
Phải biết rằng, âm thanh vừa mới nổ kia, có thể so với sấm sét giữa trời quang, địa long xoay người, cũng không phải động tĩnh bình thường có thể so sánh.

Mà Lăng Vân đài ngoại trừ thiên phú thạch ra, cũng không có cái gì.

Hơn nữa, đó vốn là địa phương dùng để thí nghiệm thiên phú, ngày thường cũng không có ít người lui tới, đếm không hết, nhưng tại sao bây giờ lại gây ra động tĩnh lớn như vậy?

Quả thực là không sao có thể hiểu được!
Sắc mặt của quốc chủ Lê quốc càng phát ra khó coi, thị vệ kia có chút muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn là cắn răng, thấp giọng đáp lời:
"Ty chức vô dụng, cụ thể chuyện gì vừa mới xảy ra, ty chức cũng không rõ ràng, nhưng thời điểm ty chức đi đến Lăng Vân đài thì phát hiện, năm cái trụ thủy tinh trước thiên phú thạch thế nhưng..

Thế nhưng toàn bộ lại vỡ nát!"
**
Diệp Tịch Dao có một giấc mộng thật dài.
Trong mộng, nàng xem được đời trước, khi đó tương lai của nàng đang rộng mở trước khi mạt thế đến, sau đó chính là lạnh lùng vô tình trọng thời kỳ mạt thế, sau đó lại là một phế vật ngu dại ở đời này, trời sinh không thể tu luyện, nhưng nàng không tin đây chính là sự thật, ban đêm liền lén lút chạy đến Lăng Vân đài, nghĩ là chính bản thân đi xác nhận một chút, kết quả..
Kết quả?
Trong nháy mắt, Diệp Tịch Dao mở mạnh hai mắt, nhưng sau đó lại không khỏi ngây ngẩn cả người.
Bởi vì nàng nhớ kỹ, rõ ràng chính mình đi tới Lăng Vân đài để thí nghiệm thiên phú, kết quả lại phát sinh nổ mạnh.


Thậm chí cho tới bây giờ vết tích của vụ nổ mạnh khi quăng nàng xuống mặt đất vẫn còn để lại, làm sao hiện tại lại về tới phòng mình rồi?
Này..

Đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì? Làm thế nào có người phát hiện được chính nàng, rồi lại đem nàng về đây? Hay là, từ đầu đến cuối có người luôn theo dõi nàng?
Nghĩ đến đây, cả người Diệp Tịch Dao đều căng chặt lên.

Trong bóng đêm, ánh mắt sắc bén quét đến khoảng không trong phòng, nhưng cái gì cũng không phát hiện được.
Nhưng tại lúc này, một ánh nến bỗng sáng lên trong phòng, Diệp Tịch Dao cả kinh, tiếp theo một giọng nam chậm rãi vang lên ở bên tai:
"Diệp cô nương mấy ngày không gặp, vết thương trên người đã tốt~?".