Sau cuộc gặp với Mendes, Tùng trở về lại quỹ đạo luyện tập của chính mình.
Cậu cũng chưa thông báo với Pacheco về việc mình tìm một người đại diện mới, một phần vì mọi việc vẫn chưa ngã ngũ, một phần vì cậu còn muốn giữ kín đến phút giây cuối cùng, lỡ có vấn đề gì xảy ra bất ngờ thì cũng không cần phải đính chính lại.
Ông Pacheco không hề biết rằng, không hề có bất kì tin tức gì rò rỉ ra, học trò cưng của ông đã bị bắt cóc lên thuyền giặc. Mặc dù chưa hề tiếp xúc với Mendes, nhưng bản thân ông cũng như hầu hết các huấn luyện viên, những người đại diện tựa như bọn ma cà rồng, luôn luôn tìm cách hút máu của câu lạc bộ và mang tiền về cho thân chủ mình. Mối quan tâm hiện tại của ông đang là việc giữ vững thành tích của đội U19 và cạnh tranh vị trí huấn luyện viên của đội 1. Do đó, ông càng lúc càng tăng nặng các bài tập của đội U19 với mỹ danh “vì muốn tốt cho bọn trẻ”. Đám nhóc kêu than khắp trời, nhưng vẫn không mảy may lay động được ý chí sắt đá của ông.
Trong đám trẻ này, thê thảm nhất vẫn là Pele và Godinho. Ngoài thời gian huấn luyện toàn đội, tụi nó còn phải bồi tiếp Tùng huấn luyện thêm để “tăng độ ăn ý trên sân”, mặc cho sự kháng nghị yếu ớt của Pele rằng nó còn chưa vào được sân 1 phút nào hết. Godinho thì kiên quyết phục tùng điều lệnh của Tùng, như cách nó nói với Pele lúc không có mặt Tùng ở đó :”Không còn cách nào, ai có thể kiến tạo cho tôi, bắt tôi gọi là baba cũng được”
Thời gian đơn điệu nhưng thú vị này trải qua nhanh chóng. Vòng thứ ba của giải thanh niên Bồ Đào Nha đã đến. Tùng vẫn được có mặt trong đội hình xuất phát, đối thủ lần này là U19 Nacional, cũng là một đội mạnh khi đội một của họ cũng đang tranh đoạt vé thăng hạng lên giải Ngoại Hạng Bồ Đào Nha khi đang đứng ở vị trí thứ 2 của giải hạng nhất.
Nói cái tên Nacional chắc hẳn không có nhiều người biết đến, nhưng đây chính là một trong những câu lạc bộ đầu tiên mà Cristiano Ronaldo chơi bóng, trước khi chuyển nhượng sang Sporting Lisbon với giá 1500 bảng Anh. Đây được xem như một trong những hợp đồng thành công nhất từ trước tới nay của Sporting Lisbon.
Được tiếp đón đối thủ trên sân nhà, ngay trước sự cổ động của không ít khán giả. Khác với trận đấu đầu tiên, trận thứ hai này được nhiều người quan tâm hơn hẳn, bởi danh tiếng của đối thủ cũng như thành tích 2 chiến thắng liên tiếp của đội trẻ Belenenses.
Trên khán đài, ở một góc nhìn rất ổn định, có hai thân ảnh đứng cạnh nhau. Một người đàn ông trung niên mặc một bộ đồ thể thao trông khá phúc hậu, bên cạnh là một thân ảnh thon thả nhưng nóng bỏng, dáng người cao ráo. Cô đeo một cặp kính đen to che phần lớn gương mặt, nhưng vẫn có thể phân biệt được rằng cô cũng sở hữu một gương mặt đẹp đậm chất phương Tây. Cô liếc nhìn số áo 30 trong trang phục xanh đậm đặc trưng của Belenenses, liếc nhìn người đàn ông trung niên bên cạnh, nói nhỏ :”Manuel, ông có biết tại sao cha tôi lại bắt tôi đến theo dõi một thằng nhóc đội U19 không? Cậu ta có tiếng tăm gì đâu cơ chứ?”
Jorginho Manuel, với tư cách là người hợp tác lâu năm với Mendes, tươi cười nói :”Marisa thân ái, Mendes tự nhiên có chính kiến của ông ấy. Đây cũng là điều không thể nào không làm được. Đây là công việc thường ngày của tôi. Chỉ có điều lần này có thêm cháu đi theo thôi”. Ông liếc nhìn cậu nhóc châu Á trên sân bóng, nhìn lại tư liệu vừa thu thập được :”Tung Nguyen, đến từ Việt Nam, đá ở vị trí tiền vệ phòng ngự, am hiểu kỹ thuật, phòng ngự, chuyền bóng, chạy chỗ. Có một tuyệt kĩ chuyền xa. Ý thức phòng thủ tốt, thể lực tốt. Cần quan sát thêm để đưa ra nhận xét tốt hơn”
Đối với Công ty GestiFute, phương châm chính là lựa chọn tinh anh, thà thiếu chứ không chọn ẩu. Do đó, trước khi kí kết hợp đồng môi giới, Mendes và các cộng sự, trong đó có Manuel, đều theo dõi sát sao tình huống của cầu thủ, trước khi đưa ra phương án hợp đồng. Thế nhưng, kể từ khi bắt đầu cuộc hành trình này, chưa bao giờ Manuel thấy một tư liệu thái quá đến mức này. Ông thậm chí không có đủ kiên nhẫn để nhìn tiếp lần nữa. Thay vào đó, ông đưa mắt nhìn về phía sân bóng và theo dõi. Bất chợt, ông bắt gặp một thân ảnh quen thuộc. Manuel vội chỉ cho Marisa Mendes. Chỉ thấy cách đó không xa, ở một góc khán đài cao, có một thân ảnh không thể quen thuộc hơn với Jorginho Manuel, ông quay người lại nói nhỏ với Marisa :”Là Figurredo, tên hói này đến đây làm gì nhỉ, hắn ta không đi tìm kiếm cầu thủ ở cấp bậc thấp, lại chạy đến đây xem U19 đá làm gì. Chẳng lẽ hắn xem trọng ai ở Nacional?”
Marisa nheo mắt lại, nhìn kĩ hướng nhìn của Figurredo. Rõ ràng, ông ta đang theo dõi đội hình U19 của Belenenses. Marisa thắc mắc nhìn về phía Manuel, nhận lại một cái lắc đầu. Rõ ràng, trong đội hình U19 Belenenses không có cái tên nào đáng giá để một vị phụ trách tuyển trạch tại Lisbon có thể đến để theo dõi cả, trừ khí….
Hai người nhìn nhau, trong ánh mắt chứa đựng sự kinh dị, sau đó đồng loạt nhìn về phía số 30. Rõ ràng, ánh mắt của Figurredo cũng đang đưa về hướng đó.
Thu hồi sự khinh thường, Manuel bắt đầu chăm chú quan sát quá trình khởi động của cầu thủ số 30. Ông bắt gặp một tình huống vô cùng quái dị: rõ ràng tư liệu nói cậu ta mới có 15 tuổi, nhưng nhìn thể hình của cậu ta, rõ ràng không hề kém cạnh những cầu thủ thanh niên 19 tuổi. Đồng thời, ông quan sát thấy, mặc dù đội hình phòng ngự của Belenenses có một cầu thủ đội trưởng, nhưng có vẻ như, thủ lĩnh thực sự của hàng phòng ngự lại là thằng nhóc số 30 này.
Hình ảnh quái dị này được ông ghi chú rất kĩ lưỡng. Một bên Marisa cũng chăm chú theo dõi biểu hiện của Tùng. Một phần vì yêu cầu công việc, một phần vì gương mặt điển trai đậm chất phương Đông của cậu.
Khi tiếng còi bắt đầu trận đấu được vang lên, cuối cùng thì Manuel cũng hiểu vì sao Mendes lại đề cao cậu nhóc này đến vậy. Cái này có vẻ khá oan uổng cho Mendes, bởi ông cũng chưa từng biết đến khả năng của Tùng. Tư liệu của cậu ông cũng chỉ vừa mới xem qua, cũng không có quá nhiều đánh giá. Ông chỉ yêu thích Tùng ở sự tự tin, một sự tự tin xuất phát thật sự từ việc tin tưởng vào thực lực bản thân mình.
Toàn bộ trận đấu, Tùng đóng góp 12 pha cản phá, 3 đường kiến tạo trong đó 2 đường kiến tạo trực tiếp tạo bàn thắng cho Godinho, một đường kiến tạo bước đầu khi đưa bóng cực kì dễ dàng cho Amaral ở cánh phải chọc khe cho Muendo ghi bàn. Theo thống kê riêng của Manuel, trong cả trận đấu, cậu nhóc này chạy phải đến gần 8km, một con số không hề nhỏ so với một trận đấu của giải U19. Thành quả là hầu hết các đường lên bóng của Nacional đề bị cậu phá giải ngay từ trong trứng nước, thậm chí cả trận, Nacional còn không có nổi một cơ hội nguy hiểm nào uy hiếp khung thành của thủ môn Pinto.
Manuel kinh dị nhìn về phía Marisa, bất chợt thấy cô bé đang nhìn chằm chằm vào số 30 này mà không để ý đến ông. Ông liếc mắt một cách quái dị, tằng hắng một tiếng rồi nói :”Bớt lại bộ dáng mê trai của con đi, Marisa, cậu nhóc này mới 15 tuổi thôi, trong khi con đã hơn 20 rồi. Tha cho con người ta đi”
Marisa không để ý đến Manuel, nói :”Trận đấu này chẳng có gì hấp dẫn cả, chênh lệch quá lớn, đối thủ hầu như không hề có sức phản kháng gì cả”
Manuel cười cười, nói nhỏ :”Không phải là không có sức phản kháng, có điều là cậu nhóc số 30 đó đã giết chết hàng tấn công của Nacional mà thôi”, nói rồi, ông đi ngược vào trong, sau đó lấy ra một đĩa CD ghi hình rồi nói tiếp :”Tốt rồi, chúng ta đã có tư liệu rồi, về báo tin cho Mendes thôi. Tôi cảm giác lần này chúng ta câu được một con cá lớn rồi. Tốt hơn hết là không nên để tên Figurredo đó biết chúng ta đang ở đây, sẽ có phiền phức lớn đó”, nói rồi nhanh chân ra ngoài. Marisa quyến luyến nhìn thân ảnh trên sân, lắc đầu rời đi.
Figurredo không hề biết, một cơn mưa bão sắp sửa bùng lên ở Belenenses. Ông chỉ phấn khởi nhìn trong tay tư liệu vừa thu thập được, cảm giác vô cùng hài lòng. Màn trình diễn hôm nay của Tùng không hề có một khuyết điểm nào. 2 bàn kiến tạo đóng góp cho chiến thắng 4-0 và những pha cản phá kịp thời của cậu ta khiến hàng phòng ngự của Belenenses trở nên chắn chắn hơn rất nhiều. Đây có lẽ là tin vui lớn nhất cho Carlos, ông đang rất đau đầu vì giữa trận của đội 1 trở nên vô hại rõ rệt kể từ khi thanh lý hợp đồng 2 tên lão tướng và rước về 2 ngôi sao, nhưng vẫn chưa làm nên trò trống gì. Chiến thắng đầu tiên trước Victoria FC không hề khẳng định được sự ổn định của đội 1, mà lại bộc lộ thêm nhiều nhược điểm hơn nữa. Nếu không khắc phục kịp thời, quyết tâm trụ hạng năm nay của Belenenses có thể sẽ đổ xuống song xuống biển mất thôi.
Ngoài hai nhóm người đang chú ý đến Tùng, thì người có hứng thú lớn nhất với cậu hiện tại, chính là huấn luyện viên Jokanovic.
Người ta thường nói, người hiểu ta nhất không phải là bạn của ta, mà là kẻ thù của ta. Mặc dù trước đó, Jokanovic cũng đã có được tình báo của Tùng, đồng thời mật thiết yêu cầu toàn thể đội hình phải chú ý đến số 30 bên Belenenses, nhưng màn trình diễn của cậu vẫn làm ông chấn kinh tột độ.
Thậm chí, ngay lập tức, ông liên hệ ngay về trụ sở của Nacional ở quần đảo Madeira, yêu cầu tìm hiểu ngay về Tùng, thậm chí không tiếc bất cứ giá nào mua bằng được cậu về. Ông có dự cảm, nếu lần này không chiêu mộ được Tùng, cậu lập tức sẽ bay cao và bay xa, vượt ngoài tầm với của một đội bóng nhỏ như Nacional
Tùng không hề biết, màn trình diễn của mình đã gây nên hứng thú đến không ít người. Cậu bắt đầu đi bộ dọc khán đài, vừa đi vừa cúi đầu cảm ơn các khán giả đã cổ vũ mình. Khán giả hôm nay cũng rất bất ngờ khi thấy một cầu thủ châu Á trong đội hình chính thức, lại có một màn trình diễn xuất sắc đến như vậy. Họ không tiếc lời đưa cho cậu những tràn pháo tay nồng nhiệt, thậm chí một số cổ động viên nữ còn gửi tặng cậu những nụ hôn gió làm cậu dở khóc dở cười. Mọi người đều kì vọng lần này, Belenenses sẽ đánh vỡ được sự lũng đoạn của Benfica và Sporting Lisbon ở giải thanh niên năm nay.
Tuy nhiên, họ không thể ngờ đến, một làn sóng lớn mang tên Belenenses sắp sửa quật khởi mạnh mẽ và càn quét tất cả những gì cản trở họ đi đến chức vô địch.
Chưa xong còn tiếp!!!
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc