Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 83: So Hung Ác ? Ai Càng Hung Ác Hơn ?!?




Mị lực của bóng đá, không chỉ đến từ những pha đi bóng kỹ thuật đầy hoa mĩ, hay những cú sút ghi bàn đầy ngẫu hứng, mà nó còn đến từ chính tinh thần thi đấu, từ chính sự sắt đá, sự cạnh tranh và va chạm không thương tiếc.

Ấy thế mà giải bóng đá hấp dẫn nhất hành tinh hiện tại vẫn đang thuộc về Premier League, bất chấp việc hiện tại các giải đấu khác cũng đang nổi lên, nhưng với triết lý bóng đá thực dụng, trực tiếp và cạnh tranh không khoan nhượng, đã làm nên thương hiệu cho giải đấu này, nơi mà những gã tí hon cũng có thể quật ngã được những chàng khổng lồ.

Thế nên, khi khán giả hai bên thấy đội hình của hai đội đều được tổ chức thiên về tấn công, khi mà Belenenses từ bỏ đội hình đã thành công khuất phục Benfica 1 – 0, thay vào đó, Rui Jorge lựa chọn đội hình 3 – 1 – 3 – 2, thể hiện rõ ràng ý đồ tấn công khi hàng hậu vệ và tiền vệ phòng ngự không chủ động lùi sâu mà dâng cao để hỗ trợ tuyến trên. Trong khi đó, Sporting Lisbon lại chọn lựa đội hình quen thuộc 4 – 3 – 2 – 1, với ý đồ áp chế giữa sân của Belenenses, đồng thời cũng tỏ rõ ý đồ sẽ sẵn sàng tấn công toàn lực bất cứ lúc nào, khi đội hình hoàn toàn có thể biến đổi thành 3 – 4 – 3 với sự dâng cao của Carrico.

Ngay khi bắt được đội hình ra sân của Belenenses, Jose Lima sắc mặt biến đến vô cùng khó coi. Ông quăng bản đội hình cho Aurelio Pereira, gương mặt khó chịu liếc nhìn về bên kia chiến tuyến. Ông không thể hiểu nổi tên Rui Jorge kia chơi đối công với Sporting Lisbon là ý đồ gì. Chẳng lẽ mới có 12 chiến thắng liên tiếp đã làm hắn ta bành trướng đến thế rồi ư, nghĩ rằng trình độ của Belenenses đã ngang hàng với Sporting Lisbon rồi ?!?

Aurelio Pereira và Luis Martin sắc mặt cũng không được tốt, liếc nhìn nhau, tâm trạng có vẻ cũng không cao hứng cho lắm. Mặc dù năm nay, Sporting Lisbon khá đồng đều ở cả 3 tuyến, nhưng người ta cũng nói, đồng đều đồng nghĩa với không có gì nổi bật. Nếu đá với tư cách là đội trên cơ, với một đội hình phòng thủ, các cầu thủ của ông đều có thể đá một cách vô cùng thoải mái. Nhưng chỉ khi đá đối công, khi đối thủ hung ác một chút, đám cầu thủ nhỏ này sẽ như đại bàng gãy cánh, không có tí sức lực nào. Hi vọng là hôm nay là trường hợp ngoại lệ. Hai người đều có linh cảm không lành.

Trên khán đài, có hai thân ảnh đứng ở vị trí thuận lợi nhất, đang theo dõi hai đội chuẩn bị thi đấu. Mendes cười cười nói với đối tác Manuel của mình :”Tôi sắp phải đi kí kết tiếp hợp đồng mới cho cậu nhóc này rồi, haizz, bộ xương già này của tôi sao cứ phải bôn ba vì mấy cái hợp đồng cỏn con thế này cơ chứ”

Manuel đứng kế bên bĩu môi khinh thường, nói nhỏ :”Haha, ông cứ ra vẻ đi, biết đâu sau này ông còn phải rụng tóc vì mỗi nữa mùa phải kí cho cậu ta một bản hợp đồng mới”. Nói rồi, Manuel cũng cười phá lên vui vẻ, trong đầu hiển thị hình ảnh Mendes với cái đầu trọc lóc đang cố gắng vuốt vài cọng tóc ít ỏi của mình.

Mendes quái dị nhìn Manuel, biết chắc ngay lão già này lại suy nghĩ gì đó không đứng đắn. Thế nhưng ông cũng không hỏi tiếp, mà vẫn chăm chú nhìn về trên sân. Tại đây, thân ảnh số 30 đang vẫn vô cùng nổi bật, một phần vì thân cao xấp xỉ 180cm của mình, thứ hai là vì gương mặt châu Á không thể che giấu vào đâu của cậu.

Mendes vừa nhìn vừa nói :”Carlos vừa gọi điện cho tôi ngày hôm qua, thông báo là sẽ điều Tùng lên đội B, đồng thời yêu cầu kí kết một hợp đồng mới, tiền bồi thường lên đến 2 triệu Euro. Tôi đang cân nhắc lại xem như thế nào?”

Manuel thổn thức nói :”Một cầu thủ trẻ mới đá nửa mùa giải mà tăng lương 2 lần, lại còn tăng tiền bồi thường hợp đồng nữa, không phải ai cũng có thể móc được túi tiền của lão Carlos ấy đâu. Chúng ta lần này có lẽ là nhặt được bảo bối thật rồi”

Mendes không nói gì, nhưng ánh mắt càng lúc càng sáng tỏ.

Trong không khí nhiệt liệt của cổ động viên, cuối cùng thì lượt trận thứ 13 của giải thanh niên Bồ Đào Nha giữa hai đội Sporting Lisbon và Belenenses cũng đã được bắt đầu.

Ngay khi tiếng còi khai cuộc được vang lên, Tùng và các đồng đội nhanh chóng tiến hành bức đoạt bóng ngay cả trên phần sân đối phương. Đám cầu thủ Belenenses như uống phải thuốc tăng lực, điên cuồng chạy chỗ, bù vị trí, bọc lót, đồng thời vô cùng hung bạo đoạt bóng, không để cho Sporting Lisbon có kịp thời gian suy nghĩ để triển khai đội hình.

Trong đó, thân ảnh của Tùng ở giữa trận là tích cực nhất. Dù bản thân là tiền vệ tấn công, chức trách chỉ là chuyền bóng và triển khai thế tấn công, thế nhưng nhìn cái cách mà cậu chạy và bọc lót cho các đồng đội, mọi người cứ nghĩ cậu là một hậu vệ thật thụ. Đây cũng là lần đầu tiên khán giả của Sporting Lisbon mới ý thức được sự tồn tại của số 30 bên phía Belenenses ảnh hưởng lớn như thế nào đến lối chơi của đối thủ.

Những nhà báo trên khu vực tác nghiệp, khi nhìn Tùng càn lướt ở giữa sân, thậm chí có tình huống cậu trượt xẻng bóng ra ngoài đường biên ngang khiến cả thân hình chạm vào tấm chắn quảng cáo nghe một tiếng rõ to, thế nhưng ngay sau đó, cậu ta lại đứng lên chạy theo bóng như không hề có chút va chạm nào. Những nhà báo ở gần đó khi thấy toàn bộ sự việc, trong bụng cũng hô to biến thái, vội vàng kiểm tra lại hình ảnh vừa rồi xem có ghi nhận được hay không. Một hình ảnh thể hiện sự quyết tâm như vậy không dễ gì mà có được.

Chính sự hung ác của Tùng và các đồng đội mà Sporting Lisbon bị hạn chế rất lớn trong quá trình triển khai bóng, mặc dù biết rõ Belenenses cũng không thể nào triển khai chiến thuật này lâu dài, vì thể lực tụt giảm sẽ khiến các pha bức đoạt của Belenenses không còn sắc bén nữa, nhưng nhìn các cầu thủ của mình bị hạn chế gắt gao trong những phút đầu tiên, Jose Lima cũng vô cùng khó coi.

Mendes đứng trên khán đài, nhìn thân ảnh của Tùng chạy khắp nơi một cách điên cuồng như vậy, tâm trạng cũng không có gì là vui vẻ, mà thay vào đó là sự lo lắng. Thân thể của cậu ta có thể bị ép khô nếu cứ thể hiện mình kiểu đó.

Như nắm bắt được tâm lý của người bạn mình, Manuel cười nói :”Ông đừng quá lo lắng, tôi đã liên hệ với Nuno Cruz, ông ta cũng vừa thực hiện theo dõi định kì sức khỏe của Tùng. Phải nói ông có mặt lúc đó sẽ thấy gương mặt của ông ta tức cười đến mức nào. Ông ta chỉ vào bảng theo dõi sức khỏe của Tùng mà phán ràng rất ít khi ông thấy được một bảng điều tra tốt đến mức này, rõ ràng là cậu ta đã cố gắng hết sức để có thể duy trì được thể trạng đỉnh cao như vậy. Nên việc thể lực ông đừng quá lo lắng.”

Mendes liếc nhìn Manuel, tâm trạng cũng an ổn không ít. Ông lại tiếp tục chăm chú vào trận đấu, bởi vì bây giờ, cơ hội đang đến cho Belenenses.

Chỉ thấy ngay phút thứ 16, sau quãng thời gian giằng co qua lại ở giữa sân, Adrien Silva bắt được một cơ hội, chọc khe ngay cho Yannick Pupo đang tiến nhanh về phần sân của Belenenses. Thế nhưng bóng vừa rời khỏi chân của Silva, thì một thân ảnh tức tốc xoẹt ngang, mang theo quả bóng đi về hướng ngược lại, trước sự ngỡ ngàng của Silva.

Trong đầu Tùng lúc này vang lên một giọng nói :”Adrien Silva, thuận chân phải, ngay khi có bóng thường hướng nhìn về bên trái, nhưng lại chọc khe về trung lộ cho đồng đội thoát xuống”, kèm theo đó là quả bóng đang nằm trong chân của mình khi dự phán chính xác bước xử lý của Silva.

Chỉ thấy Tùng và Pele điên cuồng bức tốc, Pele mặc dù không có bóng nhưng tốc độ cũng không nhanh hơn Tùng đang dẫn bóng là mấy. Hai đứa ăn ý phối hợp 2 qua 1 loại bỏ được Pires ở gần đó đang lao lên đánh chặn, sau đó, bóng được đưa lại về trong chân của Tùng.
Khi bóng được dẫn đến gần vòng cấm địa, Tùng bất ngờ ngoặt lại quả bóng, đưa về sau lưng mình. Vì trước mặt của cậu hiện tại là Carrico, đang nghiêm nghị nhìn Tùng.

Carrico tâm trạng cũng vô cùng thấp thỏm. Ngay từ đầu, huấn luyện viên đã căn dặn cậu phải để ý đến số 30 bên phía Belenenses, nên vừa rồi cậu cũng phản ứng kịp mà đánh chặn, nếu không, để cậu ta vào được vòng cấm địa thì Sporting Lisbon sẽ gặp rắc rối to.

Không kịp nghĩ ngợi, Carrico lao lên ngăn chặn, đồng thời tranh đoạt quyền kiểm soát bóng. Nhận thấy phải nhanh chóng thoát khỏi kẻ đeo bám này, Tùng nhanh chóng xoay người lại, tựa lưng vào người của Carrico, đồng thời bóng bị Tùng khống chế từ chân này qua chân kia, nhanh chóng tạo nên một vòng xoay hoàn mĩ chuẩn Marseille Roulette, thoát khỏi Carrico ngay khi cậu ta và Silva vừa sắp sửa tạo thành một vòng vây với Tùng.

Bóng cấp tốc được Tùng đưa về chân trái, đồng thời tung cú sút từ cự li góc gần. Thủ môn Patricio vì bị hậu vệ che mắt lúc đang muốn tiếp sức cho Carrico, nên không đoán được hướng bóng, đành ngậm ngùi nhìn bóng vào lưới trước sự ngỡ ngàng của toàn thể cổ động viên.

Tiếng hoan hô vang lên trên khán đài, Mendes và Manuel cũng vỗ tay cổ vũ cho pha ghi bàn điệu nghệ vừa rồi. Rõ ràng, toàn bộ tình huống, một mình Tùng đã hoàn thành một cách xuất sắc, từ chạy vị trí, đột phá, tốc độ đến kĩ thuật, tất cả đều vô cùng điêu luyện và thành thạo.

Rui Jorge và Miranda vỗ tay ăn mừng, còn đám cầu thủ dự bị thì tràn ra ôm lấy Tùng, người cũng đang chạy vòng quanh sân cảm tạ ủng hộ. Trong khi đó, Jose Lima gương mặt tức giận, nhìn chằm chằm vào Carrico đang ngồi phệt dưới đất với gương mặt thất thần, tâm trạng vô cùng nặng nề. Tình huống vừa rồi rõ ràng các cầu thủ Sporting Lisbon vẫn không quá chú trọng vào Tùng, dẫn đến sự bất cẩn trong chốc lát đã gây nên một bàn thua đáng tiếc. Aurelio Perreira và Luis Martin cũng trầm mặc liếc nhìn nhau, sau đó đồng loại nhìn về cầu thủ số 30 của Belenenses, lắc lắc đầu biểu thị bất lực.


Siêu Phẩm truyện Bóng Đá Việt Nam. Main lý trí, chịu khó. Hack không quá bá, cần rèn luyện mới có thể thành tài. Main hiện chuẩn bị sang Bundesliga. Cam đoan chất lượng nhảy hố. Mời bạn đón đọc