Ngược Về Thời Lê Sơ

Chương 166: Ngân hàng và Tiền giấy



Về phương diện làm giả tiền của Nam việt có lẽ còn chưa có ở thời đại này, thứ nhất là giấy của Nam Việt sản xuất theo quy trình công nghiệp hóa rồi. Về phương diện này hân quyết không tư nhân hóa mà chỉ cung cấp sản phẩm giấy cho các đại lý, còn nhà máy sản xuất giấy đặc biệt để in tiền thì đã trở thành khu biệt lập được bảo vệ rất cao của Nam Việt.

Cái dự án giấy công nghiệp này đã thành xông tốt đẹp sau chỉ có một tháng nghiên cứu. Nhiên vật liệu là bất kì thứ gì liên quan tới thực vật như gỗ, bã mía, rơm dạ v.v....Với công nghệ hiện tại thì bản vẽ chung chung máy căt gỗ và máy nghiền gỗ thành bột không phải là thử thách gì đối với Xưởng cơ khí quốc doanh.Vì chưa thể chế ra các sản phẩm hóa học để thực hiện quá trình sunfit và sunfat bột giấy nên Nguyên Hãn quyết định sử dụng công nghệ sản xuất nấu bột gỗ cùng nước và cồn gỗ để tạo ra hỗn hợp bột giấy. Giấy như vậy thực sự là độ bền rất cao vì linhin bị hòa tan trong quá trình nấu 200 độ C với áp suất cao do đó giấy trắng hơn và ít ố vàng theo thời gian. Quan trọng nhất là thành phần phụ gia trộn cùng bột giấy là tinh bột, cao lanh, đá phấn chiếm 30% và thành phần từng loại này quyết định tính chất của giấy. Nguyên Hãn không nhớ rõ nên các công tượng đành phải thử nghiệm các tỉ lệ khác nhau và họ cho ra rất nhiều loại giấy, trong đoa công thức tỉ lệ của Giấy dùng in tiền được bảo mật tuyệt đối. Máy xeo giấy lại càng chẳng có gì khó với các vị Cơ khí cuồng chế tạo cả nhưng tất cả các máy này đều sử dụng sức kéo của gia súc làm động lực. Chỉ khi nào đập thủy lợi hoàn thành thì họ mới có thể dùng sức nước để tăng năng suất.

Đối với giấy thường thì tưới bột gỗ có đã lọc sạch nhiều lần lên lưới bằng lụa, sau đó sấy khô 50% cho vào máy ép rồi sấy khô hoàn toàn. Thế nhưng giấy làm tiền thì được cho thêm vào bột giấy các sợi chỉ đồng mảnh như sợi tóc mới đem đi ép sấy. Từ đây chất liệu giấy đã đặc biệt dai cứng do công thức đặc biệt của phụ gia, lại có thêm chỉ đồng ép cùng giấy. Muốn giả tiền của Nam việt thật là khó vô biên.

Sau hơn một tháng về nhà thì tháng 12 cũng sắp đến, tết cũng là lúc tổ chức hôn lễ đình đám nhất khu vực gồm một Hậu hai Phi của Vị Vương gia đình đám nhất khu vực này. Thế nhưng lúc này trên mặt bàn hội nghị cấp cao của Nguyên Hãm và ban lãnh đạo Nội các có một bức thư gửi đến từ Vân Nam. Quả thật là trên đời đến xuyên cũng có thì chả có việc gì không thể sảy ra. Số là sau khi Hồ Nguyên Trừng thành công thu phục Quảng Tây lui về Đại việt chuẩn bị chế tạo thêm vũ khí tấn công Chiêm thành Xiêm la thì Trần Ngỗi ăn cắp được bí mật luyện thép cao Cacbon thêm Mangan để đúc nòng súng, cấu tạo súng kíp bản vẽ hắn cũng chôm được cùng cách pha chế thuốc súng. Cuối cùng Trần Ngỗi mang theo 300 thân binh trốn đến Vân Nam, tại vị trí hẹn sẵn hắn gặp được Trần Thiên và quân đội nghĩa binh của hắn. Bọn này dồn hết tiền của trong hai tháng chế được 7 ngàn súng kíp độ bắn 450m, sau đó xuôi binh 5 vạn đánh vào hậu phương của Mộc Vương, tàn sát hết con cháu Mộc Vương phủ lúc này Mộc Vương đang ở tiền tuyến Phương Nam cự nhau với Lê Lợi, được tin hang ổ bị công phá lòng quân bất ổn nên bị Lê Lợi công phá, Mộc Vương bị chính tay Lê Thận bắn chết. Hai mươi vạn bại quân còn lại mất tướng bàng hoàng chạy vê thủ phủ Côn Minh đầu nhập Trần Ngỗi và Trần Thiên. Từ đây quân số hai người bành trướng lên gần 30 vạn với hai vạn súng kíp binh tự mình xưng nhị đế lập nên “đế quốc” Việt Nam.

Lúc đọc đến đây Nguyên Hãn đập bàn cười gập bụng lại, tổ cha anh Ngỗi chơi rất hung lấy hẳn tên Việt Nam làm hiệu quốc, hung hăng không gì hơn, hay thằng này cũng xuyên nhưng thuộc dạng cấp 3 mù chữ nên không siêu như mình.

Tiếp theo là Trần Quý Khoáng phát điên rồi, ăn cắp bí mật quốc gia, cấp cho địch nhân, lại còn tự lập quốc. Hắn thét gào trong hoàng cung tai Tây Kinh rằng quyết mổ bụng moi gan cả hai tên giặc kia xem như thế nào mà lớn mật vậy, dám vuốt râu.... rồng của hắn. Ngay lập tức hắn triệu tập quần thần quyết tâm tự mình xuất trinh cùng Hồ Nguyên Trừng, nói gì thì nói con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, chảy xuôi huyết mạch Đông A Trần Quý Khoáng cũng thượng võ và rất hiếu chiến, đừng đùa hắn từ ngay khi nhà Hồ cướp ngôi từ bé tí hắn đã trốn trong rừng tụ tập nghĩa binh rồi, hắn kém là kém Nguyên Hãn thôi chứ so với bọn công tử bột Chu Lương thì không cùng đẳng cấp.