Người Cầm Quyền

Chương 387: Trưởng phòng số hai



Trước đây anh ta luôn có tâm muốn đuổi Hàn Đông đi, như vậy cũng tiện cho anh ta toàn lực chỉnh đốn quan trường của thành phố Vinh Châu, vì anh ấy luôn xem huyện Vinh Quang là mục tiêu của anh ấy, kết quả không làm gì được Hàn Đông, khiến uy tín của anh ta bị giảm xuống, do đó trong lòng của anh ta luôn suy nghĩ nên làm thế nào để đuổi một hai người thường ủy của thành phố Vinh Châu, như vậy lại điều chỉnh Hàn Đông nữa, sự việc sẽ dễ làm hơn.

Nhưng hiện giờ, dự tính của anh ta vẫn chưa thực hiện, Hàn Đông người ta đã tự mình đi rồi, hơn nữa không phải tùy tiện đổi đơn vị và chức vụ. Không ngờ là Trưởng phòng số hai của Ban tổ chức Tỉnh ủy.

Quyền của Trưởng phòng số hai của Ban tổ chức Tỉnh ủy Thành ủy. Vị trí này thật không phải nhỏ bé.

Đương nhiên, bản thân anh ta đã là cán bộ của cấp giám đốc. Tuy chỉ là danh nghĩa còn phải thuộc quản lý khảo sát của phòng cán bộ số hai, chủ yếu nhận được quản lý sắp xếp của lãnh đạo tỉnh ủy, nhưng phòng cán bộ số hai dù sao cũng có trách nhiệm đảm nhận kiểm tra họ. Nếu sau này Hàn Đông trở thành Trưởng phòng số hai của Ban tổ chức Tỉnh ủy. Gặp phải cơ hội thẩm tra y, cố ý muốn làm khó anh ta, vậy thời gian của anh ta cũng không dễ sống.

Cũng vì lý do này, trong lòng Đàm Ngưng Hào mới buồn bực, anh ta vừa đến thành phố Vinh Châu, vì các duyên cớ khác, đã trở thành đối thủ của Hàn Đông, hiện giờ dù trong lòng anh ta có chút hối tiếc, cũng muộn rồi.

Từ trong chuyện này, Đàm Ngưng Hào cũng thêm một bước biết được, Ban tổ chức Tỉnh ủy Triệu Nhạc có mức độ ủng hộ đối với Hàn Đông thật không nhỏ.

Đàm Ngưng Hào cũng biết được biểu hiện của Hàn Đông tại trường Đảng tỉnh ủy, hiện giờ đối với người trẻ tuổi này cũng ngày càng lo sợ, thậm chí trong lòng có chút buồn bực và hối tiếc, sớm biết chuyện như vậy, ban đầu sao mình lại lấy Hàn Đông ra làm điểm đột phá cơ chứ.

Tưởng Hải Yến ngồi bên cạnh, nhìn thấy sắc mặt của Đàm Ngưng Hào vô cùng không tốt, trong lòng cũng biết suy nghĩ của anh ta.

- Sớm biết như vậy, anh ta sao lại tìm rắc rối với Hàn Đông chứ.

Tưởng Hải Yến nghĩ thầm trong lòng.

Hiện giờ chắc chắn hối hận không kịp. Tuy nhiên nghĩ lại cũng không thể trách anh ta, ai lại nghĩ được, một Bí thư huyện ủy nhỏ bé, lại khó đối phó đến như vậy!

Hàn Đông trở thành Trưởng phòng số hai của Ban tổ chức Tỉnh ủy, quyền lực lớn không ít, đối với cán bộ của toàn tỉnh thành mà nói, là một người không dám dễ dàng đắc tội. Sau này Hàn Đông có chuyện gì đến các thành phố, dù là Bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố cũng phải khách khí đối với hắn.

- Ừm, đồng chí Hàn Đông năng lực xuất chúng, lần này vào Ban tổ chức Tỉnh ủy nhận chức, cũng là niềm vinh dự của thành phố Vinh Châu.

Lúc này Đàm Ngưng Hào đã hoàn toàn bình tĩnh lại. Vì y biết mình và Hàn Đông đã gây ra khuất mắt, dù hiện tại mình có quá hối hận chăng nữa, cũng không thể cải thiện mối quan hệ với Hàn Đông, do đó nghĩ nhiều cũng không còn cách nào, cứ để sau này từ từ nghĩ cách.

Tưởng Hải Yến gật đầu, nói:

- Vậy Bí thư Đàm, tôi gọi điện cho đồng chí Hàn Đông. Cho hắn đến đây một chuyến?

Đàm Ngưng Hào lắc đầu, nhìn Tưởng Hải Yến một cái, nói:

- Ừm, Trưởng ban Tưởng vất vả rồi, đến huyện Vinh Quang một chuyến đi, buổi trưa quay lại mở cuộc họp thường ủy.

- Vậy được.

Tưởng Hải Yến đứng lên nói.

Lúc nãy cô ta chỉ thăm dò hỏi han mà thôi, dù sao tình hình hiện tại của Hàn Đông không như trước nữa. Do đó cô ta cũng không thể gọi điện thông báo cho Hàn Đông đến Ban tổ chức cán bộ Thành ủy để lấy thông báo.

Mà Đàm Ngưng Hào cho cô ta đích thân đi một chuyến. Cái này cũng phù hợp với suy nghĩ của cô ấy.

- Đi đi.

Đàm Ngưng Hào gật gật đầu, thật ra Đàm Ngưng Hào nghĩ cứ để cho Tưởng Hải Yến đích thân đi một chuyến, anh ta cũng nghĩ đến một chủ ý, chính là để Tưởng Hải Yến và Hàn Đông dựng mối quan hệ tốt. Còn mình lại giữ lấy Tưởng Hải Yến, như thế ít ra sau này còn có cách để kéo lấy Hàn Đông.

Hàn Đông đang ngồi trong phòng làm việc đọc sách, lúc này thường ủy Huyện ủy, Chánh văn phòng Huyện ủy Trịnh Thành Văn đi tới nói:

- Bí thư Hàn, lúc nãy Ban tổ chức cán bộ Thành ủy thông báo, Trưởng ban Tưởng sẽ xuống đây.

Hàn Đông gật gật đầu:

- Tôi biết rồi, đại khái họ chừng nào đến?

Trịnh Thành Văn nói:

- Nói là vừa mới ra. Có thể khoảng hơn nửa tiếng.

Hàn Đông nói:

- Tôi biết rồi, vậy thế nhé.

Trịnh Thành Văn nghi ngờ nhìn Hàn Đông một cái. Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đến rồi, không ngờ Hàn Đông không có động tĩnh, như vậy có chút kì lạ.

Nên biết, Hàn Đông tuy phát triển không tệ, hơn nữa hình như trong tỉnh có người đứng sau lưng. Nhưng đối với Ban tổ chức cán bộ Thành ủy, sơ xuất như vậy vẫn có chút không thỏa đáng.

Tuy nghi ngờ trong lòng chưa được giải đáp, Trịnh Thành Văn vẫn cẩn thận không nói gì, lẳng lặng lui ra ngoài.

Hàn Đông cười mỉm, đại khái hắn cũng biết được mục đích của Tưởng Hải Yến đột nhiên đến huyện Vinh Quang.

Lúc hắn chưa tốt nghiệp trường Đảng, Triệu Nhạc đã từng nói với hắn, muốn tiến hành điều chỉnh công việc của hắn.

Hiện giờ cách thời gian tốt nghiệp cũng được một thời gian rồi, do đó lần này đích thân Tưởng Hải Yến đến, chắc chắc vì chuyện điều động công việc của mình.

Mà có thể khiến đích thân Tưởng Hải Yến đến, nói rõ lần điều chỉnh công việc của mình, có lẽ vô cùng quan trọng, nếu không, Tưởng Hải Yến nhiều nhất chỉ gọi điện đến thông báo cho mình một tiếng.

Chính vì như vậy, hiện giờ Hàn Đông cũng không vội vàng đến chào đón Tưởng Hải Yến.

Dựa theo thay đổi của địa vị, cách xử lý việc của con người, tự nhiên cũng có thay đổi.

Hàn Đông lần này rời khỏi thành phố Vinh Châu, trải qua một thời gian nữa, e là địa vị còn trên Tưởng Hải Yến, do dó Hàn Đông cũng không cần thiết phải đối xử cẩn thận như ngày xưa.

Vào ngày xưa, Hàn Đông là Bí thư Huyện ủy Vinh Quang, tự nhiên vẫn phải cẩn thận một chút, có thể không đắc tội người thì không nên đắc tội.

Nhưng hiện giờ, tình hình không giống nhau nữa.

Qua được nửa giờ, thường ủy thành ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Tưởng Hải Yến đã đến huyện Vinh Quang.

Hàn Đông không giống ngày trước đến biên giới của huyện Vinh Quang đón cô ta, trong lòng cô ta cũng không có gì bất mãn, chỉ là có chút không thoải mái, có chút thở dài mà thôi. Hàn Đông làm như vậy, chắc chắn đã nhận được thông tin từ sớm.

- Trên có người thì tốt.

Trong lòng Tưởng Hải Yến nghĩ thầm.

- Trên mình cũng có người. Chỉ là...

Nghĩ đến đây, gương mặt của cô ta hơi đỏ ửng, nhè nhẹ bĩu môi.

Xe đi đến Huyện ủy Vinh Quang, nhìn thấy Hàn Đông đứng đợi trước cửa, bên cạnh cũng không có người khác.

Nhìn thấy vậy, trong lòng Tưởng Hải Yến sự không thoải mái cũng nhất thời biến mất.

Hàn Đông làm như vậy, cũng xem như đã quá nể mặt cô ta rồi, nên biết một mình Hàn Đông đứng ở ngoài đợi cô ta, tuy không có dẫn theo một nhóm người oai phong đứng đợi ngoài cửa, nhưng cũng thể hiện được Hàn Đông lấy thân phận cá nhân để đối xử với cô ta cũng là chuyện tốt.

Trong quan trường, biểu hiện của tất cả, đều là các vị quan khác nhau, cấp bậc không giống nhau, chức vụ không giống nhau. Đây cũng là biểu hiện bên ngoài.

Mà trong mối quan hệ này, lại có thêm một mạng lưới khác, mạng lưới này lại có thêm các viên quan lớn nhỏ khác liên kết lại, hình thành một mạng lưới quan hệ phức tạp.

Tất cả các viên quan, nằm ngoài mạng lưới quan hệ, cũng là một nhân viên thấp dưới mạng lưới này. Mọi người đều cố gắng tạo dựng mạng lưới để hi vọng nó có thể ngày càng to lớn, ngày càng rộng mở hơn, như vậy tiền độ và phát triển sau này, cũng thuận lợi hơn rất nhiều.

Tương lai của Hàn Đông, cũng vô cùng sáng chói.

Do đó, dù hiện tại cấp bậc của Tưởng Hải Yến cao hơn so với Hàn Đông. Nhưng không đảm bảo ngày nào đó cần đến Hàn Đông giúp đỡ, do đó cô ta đến đây là đồng ý kết thân với Hàn Đông.

- Chào mừng Trưởng ban Tưởng đến huyện Vinh Quang.

Hàn Đông mỉm cười nói.

Tưởng Hải Yến cũng mỉm cười nói:

- Bí thư Hàn, anh quá khách sáo rồi.

Thư ký đi theo Tưởng Hải Yến, nhìn thấy Tưởng Hải Yến khách khí đối với Hàn Đông, không do dự liền trợn mắt lên, biểu hiện cô ta thấy Tưởng Hải Yến khách sáo đối với Hàn Đông cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Tiếp theo, Hàn Đông mời Tưởng Hải Yến đến phòng làm việc, hai người ngồi xuống, Tưởng Hải Yến mang thư bổ nhiệm và lệnh điều động của Ban tổ chức Tỉnh ủy ra. Giao cho Hàn Đông, miệng nói:

- Hàn Đông, chúc mừng anh. Sau này còn mong muốn anh chiếu cố nhiều.

- Trưởng ban Tưởng khách sáo rồi.

Hàn Đông nhận lấy, vừa xem, không ngờ là Trưởng phòng số 2 của Ban tổ chức Tỉnh ủy hai, vị trí này đúng là không hề nhỏ.

Tuy trước đó Hàn Đông đã nói với Triệu Nhạc, không muốn đến những nơi không có việc, chỉ đơn thuần vì cái đơn vị cấp bậc, nhưng hắn cũng không nghĩ được Triệu Nhạc lại sắp xếp như vậy.

Tuy trong lòng vô cùng kinh ngạc, nhưng biểu hiện của Hàn Đông vẫn là bình tĩnh.

Tưởng Hải Yến nhìn Hàn Đông, thấy vẻ mặt hắn vẫn bình thản, dường như đã biết tin này từ trước, trong lòng nghĩ quả nhiên hắn có liên lạc với Triệu Nhạc.

- Hàn Đông chuẩn bị khi nào đến Ban tổ chức Tỉnh ủy để báo cáo đây?

Tưởng Hải Yến mỉm cười hỏi.

Hàn Đông nói:

- Tôi chuẩn bị nhanh chóng đến báo cáo, dù sao trước đây tôi cũng không có kinh nghiệm ở Ban tổ chức cán bộ. Sớm tới đó, sớm làm quen với công việc cũng tốt.

Tưởng Hải Yến gật đầu nói:

- Ừm, cũng đúng, sau này Hàn Đông nên ủng hộ nhiều cho công việc ở huyện Vinh Châu.

Lúc trưa, Tưởng Hải Yến ở lại dùng cơm rồi mới rời khỏi, sau khi uống rượu vào, gương mặt trắng của cô ta. Đỏ ửng lên.

Lúc ăn cơm Hàn Đông cũng gọi Thẩm Tòng Phi đến, cùng ăn cơm chung với Tưởng Hải Yến, còn với các thường ủy Huyện ủy khác, Hàn Đông không gọi đến.

Còn về như vậy. Cũng vì công việc sau này của Thẩm Tòng Phi tốt một tí, đối với Tưởng Hải Yến và thành phố đều hiểu rõ.

Trưa, Hàn Đông bèn thu dọn một chút đồ của mình, bắt đầu từ bây giờ, hắn đã là trưởng phòng số 2 của Ban tổ chức Tỉnh ủy rồi, tuy nhiên Tưởng Hải Yến cũng nói cho hắn biết, trưa nay dự tính vừa đi làm. Thành ủy dự tính mở cuộc họp thường ủy, đến lúc đó đợi tin ra ngoài, sau đó Hàn Đông có thể để nhận công việc, sau lại đến Thục Đô để báo cáo.

Hiện giờ Thẩm Tòng Phi đã biết Hàn Đông sắp nhận chức Ban tổ chức Tỉnh ủy, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Trong lòng nghĩ bước này của Hàn Đông bước quá lớn. Cũng may ban đầu mình đã đưa ra quyết định, cùng Hàn Đông dần dần xoay chuyển mối quan hệ. Hiện tại Hàn Đông trở thành Sở trưởng của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Mình thì phát triển bên dưới, cũng có được một thế lực mạnh để viện trợ.

Lúc này, Thẩm Tòng Phi cũng không lo lắng phát triển sau này của mình, dù sao có Hàn Đông chiếu cố. Dù Đàm Ngưng Hào có gì bất mãn đi nữa, nhiều nhất chỉ điều chỉnh một chút vị trí của mình, thậm chí cũng không đưa điều động mình đến nha môn lạnh lùng nào đó.

- Có quan hệ thì tốt thôi.

Trong lòng Thẩm Tòng Phi nói thầm. Lần trước anh ta đến Thục Đô, Hàn Đông còn giới thiệu vài nhân vật cho anh ta, đều là nhân vật quan trọng ở các địa phận, đối với công việc sau này của anh ta cũng rất có ích.

- Mình cũng không có bối cảnh nào khác, như vậy sau này đem Hàn Đông làm bối cảnh của mình, gây dựng tốt mối quan hệ với Hàn Đông, không phải cũng có thể không ngừng nhận được đề cao sao? Ngay cả Hoàng Văn Vận dưới sự giúp đỡ của Hàn Đông, đề cao đến cấp Phó giám đốc, sau này mình cũng sẽ vậy thôi?

Trong lòng của Thẩm Tòng Phi, đối với tương lai tràn đầy hi vọng, dựa theo thay đổi của cấp bậc, lý tưởng của anh ra cũng không ngừng thay đổi. Lúc là Phó chủ tịch huyện, thì mong muốn trở thành thuờng ủy Huyện ủy, sau này trở thành thường ủy Huyện ủy rồi, lại mong muốn sau này là chủ tịch Huyện, thậm chí mục tiêu cuối cùng, cũng chỉ đủ làm vị trí Bí thư Huyện ủy một thời gian rồi nghỉ hưu, cũng xem như không tệ rồi.

Hơn nữa, vị trí Bí thư Huyện ủy của hiện tại đã ở trước mắt vẫy tay với anh ta rồi, mà mục tiêu cuối cùng của anh ra, cũng đã biến đổi cực lớn so với trước đây, hiện giờ suy nghĩ của anh ta là, khi nghỉ hưu, có thể tới chức giám đốc mới nghỉ hưu, đã rất hài lòng rồi.

Hai giờ trưa, thành phố Vinh Châu đã mở cuộc họp thường ủy. Lần này chủ yếu thảo luận về vấn đề nhân sự của Huyện Vinh Quang.

Trong buổi họp, Đàm Ngưng Hào trầm mặt lại, trong lòng rất không thoải mái, vốn dĩ kế hoạch của anh ta là, thời gian này tạm thời không mở cuộc họp thường ủy, đợi sau khi điều chỉnh một tí thuờng ủy của thành phố Vinh Châu rồi mới mở cuộc họp, như vậy không sợ Chu Khải Kiệt bọn họ cùng nhau liên minh trong cuộc họp để chèn ép mình nữa.

Nhưng mà, sau khi Hàn Đông điều động công việc, Bí thư Huyện ủy Huyện Vinh Quang sẽ được trống ra. Anh ta không thể không mở cuộc họp thường ủy để thảo luận một chút công việc sắp xếp tại Huyện Vinh Quang, điều này không phải một mình anh ta có thể quyết định, không thể không mở cuộc họp thường ủy để tiến hành thảo luận.

Tỉnh ủy trì trệ không điều chỉnh thường ủy ở thành phố Vinh Châu, khiến suy nghĩ trước đây của anh ta cũng khó thực hiện, do đó hiển nhiên trong lòng anh ta không thoải mái.

Lần này Hàn Đông bị điều đi, đương nhiên anh ta sẽ nhắm vào vị trí Bí thư Huyện ủy Huyện Vinh Quang, nếu có thể lấy được, cũng xem như giành lại một chút sĩ diện.

Đàm Ngưng Hào là người cuối cùng đi vào phòng họp, anh ta nhìn chung quanh. Nói:

- Trưởng ban Tưởng. Cô đến nói về tình hình đi.

Tưởng Hải Yến gật đầu nói:

- Được thôi, các vị, Ban tổ chức Tỉnh ủy đã đưa ra lệnh, đồng chí Hàn Đông sẽ là trưởng phòng số hai của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tôi đã đưa lệnh điều động đến tay Hàn Đông rồi, như vậy. Chức vụ Bí thư Huyện ủy Huyện Vinh Quang sẽ trống ra.

- Bị...

- A,

- Không ngờ là trưởng phòng số hai của Ban tổ chức Tỉnh ủy.

Các vị thường ủy, trong lòng vô cùng kinh ngạc, họ cũng không thể ngờ được, đột nhiên Hàn Đông được điều đến Ban tổ chức Tỉnh ủy, đồng thời còn trực tiếp đảm nhận chức trưởng phòng số hai của Ban tổ chức Tỉnh ủy. Chu Khải Kiệt trước đó tuy đợi đến Hàn Đông rời khỏi thành phố Vinh Châu. Chỉ là anh ta cũng không ngờ Hàn Đông lại được điều đến đơn vị quan trọng như vậy, điều này cũng là một chuyện tốt.

Thường ủy Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tường Vũ, thường ủy Thành ủy, chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Bùi Bảo Thuận, thường ủy Thành ủy, Bí thư trưởng Thành ủy Hồng Tiến Phong, cùng với thường ủy Thành ủy, Trưởng ban tuyên truyền Đường Bá Duệ, ngoài việc trong lòng vô cùng kinh ngạc, cũng vô cùng phấn chấn.

Xem ra dựng tốt mối quan hệ với Hàn Đông, đúng là lý trí... Hàn Đông trở thành trưởng phòng số hai của Ban tổ chức Tỉnh ủy, đối với họ có giúp ích được nhiều.

Tuy nhiên nếu sau này họ muốn lên một bước đề cao nữa. Chắc chắn phải thông qua họp thường ủy Tỉnh ủy, nhưng ít nhất có Hàn Đông giúp đỡ ở Ban tổ chức Tỉnh ủy, vậy về mặt thẩm tra, đã chiếm lợi ích rất lớn.

Sau đó, Đàm Ngưng Hào bèn biểu hiện, công việc ở Huyện Vinh Quang không thể vì điều Hàn Đông đi mà bị gián đoạn, do đó mời mọi người thảo luận về ứng cử viên cho Bí thư của Huyện Vinh Quang.

Kết quả này quá hiển nhiên. Chu Khải Kiệt là người đầu tiên đề ra chủ tịch Huyện Huyện Vinh Quang Thẩm Tòng Phi. Nói y ở Huyện Vinh Quang, phối hợp với công việc của Hàn Đông, năng lực các mặt khác không tồi, là người thích hợp nhất, thông qua một cách không ngoại lệ.

Ngoài ra đám người Chu Khải Kiệt thừa thắng xông lên, ứng cử viên cho chủ tịch Huyện Vinh Quang, cũng xác nhận được. Do Bộ Gia Tài đảm nhận chủ tịch Huyện Huyện Vinh Quang, ngoài ra vị trí Phó bí thư Huyện ủy của Bộ Gia Tài được trống ra, sẽ do Chánh văn phòng Ban tuyên truyền Thành ủy đảm nhận. Các chức vụ khác của Huyện Vinh Quang, cũng không có gì thay đổi.

Cuộc họp này, căn bản muốn sắp xếp lại nhân sự sau này khi Hàn Đông rời khỏi.

Dù trong lòng của Đàm Ngưng Hào vô cùng không thoải mái, nhưng cũng không có cách nào, lần này xác nhận đến sau này. Ít nhất trong thời gian ngắn, nếu không có lý do đặc biệt nào, anh ta cũng không thể điều động nhân sự của Huyện Vinh Quang nữa, dù sao chuyện do thường ủy Thành ủy quyết định. Cũng không thể sớm chiều thay đổi, tùy tiện đổi người, như vậy thể hiện quyết định của Thành ủy lại quá sơ xài và vội vàng, biểu hiện năng lực Bí thư Thành ủy của anh ta có vấn đề.

Sau cuộc họp, Chu Khải Kiệt bèn đại diện Thành ủy, đi đến Huyện Vinh Quang để tuyên truyền sứ mệnh liên quan.

Trước khi đi, Chu Khải Kiệt gọi điện cho Hàn Đông, cười nói:

- Hàn Đông, không tồi chứ. Sau này anh phải chiếu cố nhiều nhé.

Hàn Đông cười nói:

- Anh Chu khách sáo quá. Về nhân sự của Huyện Vinh Quang, Thành ủy có sắp xếp gì.

Hàn Đông tạm thời còn ở lại Huyện Vinh Quang, ngoài việc giao lại công việc, chính vì vấn đề nhân sự của Huyện Vinh Quang, hắn hi vọng Thẩm Tòng Phi có thể thuận lợi tiếp nhận chức vụ của mình.

Chu Khải Kiệt cười nói:

- Yên tâm đi, sẽ khiến anh hài lòng thôi.

Hàn Đông nghe vậy, bèn biết được sự việc đã dựa theo suy nghĩ của mình mà xác nhận lấy, liền nói:

- Anh Chu, tối nay cùng ăn cơm nhé.

- Được, hôm nay anh phải đãi khách mới được.

Chu Khải Kiệt nói.

Sau đó, Hàn Đông bèn gọi ủy viên thường vụ Huyện ủy, Chánh văn phòng Huyện ủy Trịnh Thành Văn đến, nói:

- Anh thông báo các vị ủy viên thường vụ, Huyện ủy, một lát cùng đến chào đón Bí thư Chu của Thành ủy.

- Được, Bí thư Hàn, ngài còn gì căn dặn không?

Trịnh Thành Văn hỏi, trong lòng anh ta tràn đầy vô số nghi ngờ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Sáng nay thường ủy Thành ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Tưởng Hải Yến đích thân đến một chuyến, còn chiều nay là ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó bí thư lại đến, rốt cuộc họ vì chuyện gì mà đến?

Tuy nhiên, Trịnh Thành Văn vốn dĩ có tính cách cẩn thận, tuy trong lòng tràn đầy nghi ngờ, nhưng không có hỏi. Ngoài ra trong lòng anh ta cũng ẩn lấy một tiên đoán, chính là dự đoán Hàn Đông sắp rời khỏi Huyện Vinh Quang, dù sao hắn cũng vừa tốt nghiệp từ trường Đảng chuyên đào tạo cán bộ trung - thanh niên. Dự tính khả năng ở lại đảm nhận chức Bí thư Huyện ủy là không lớn, do đó trong lòng Trịnh Thành Văn, đối với tương lai của mình có chút lo lắng, không biết sau khi Hàn Đông rời khỏi, vị trí của mình có bị điều động không.

Bốn giờ rưỡi, Hàn Đông dẫn theo thường ủy loại ưu của Huyện Vinh Quang, đến biên giới của Huyện Vinh Quang để chào đón Chu Khải Kiệt.

Chu Khải Kiệt cho Hàn Đông lên xe của y, cừơi nói:

- Hàn Đông, sau này anh sẽ là cán bộ giám đốc cấp cao rồi nha.

Hàn Đông cười khổ nói:

- Đâu có phô trương vậy, chẳng qua tôi chỉ là một Sở trưởng mà thôi.

Chu Khải Kiệt lắc đầu nói:

- Quyền lực trưởng phòng của anh không nhỏ đấy, hiện nay Đảng và nhà nước đối với đội ngũ cán bộ thẩm tra hết sức nghiêm khắc, nếu như trong lúc thẩm tra, trưởng phòng của anh mà nghiêng một cái, cũng khiến người ta khó xử, sau này anh đi đến đâu, giống như khâm sai vậy. Ai cũng phải đối xử khách sáo với anh. Hôm nay mở cuộc họp thường ủy. Sắc mặt của Bí thư Đàm không được tốt lắm.

Tài xế lái xe phía trước, còn có thư ký ngồi vị trí bên tay lái, đều là người quen, do đó Chu Khải Kiệt nói thẳng thắn, cũng không có gì phải lo lắng.

Hàn Đông cười hì hì một cái:

- Nói như vậy tâm trạng của Bí thư Đàm không được tốt à.

- Tâm trạng của y có thể tốt sao?

Chu Khải Kiệt hỏi ngược lại.

Hai người nhìn nhau mà cười.

Đến Huyện Vinh Quang, Chu Khải Kiệt tuyên truyền về hướng đi của Hàn Đông, các vị thường ủy cùng nghe. Tất cả đều kinh ngạc một hồi, ánh mắt nhìn Hàn Đông lại thay đổi.

Trong lòng tràn đầy vô số kinh ngạc, nghĩ trong lòng:

- Bước này của Hàn Đông đúng là quá thiết thực. Xem ra lời đồn về mối quan hệ giữa hắn với Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Triệu Nhạc cũng không tồi, có lẽ là thật đấy.

Sau đó Chu Khải Kiệt lại tuyên bố sứ mệnh của nhóm người Thẩm Tòng Phi, Bộ Gia Tài.

như vậy khiến tiếp nhận Bí thư Huyện ủy của Hàn Đông. Điểm này mọi người cũng đều có tâm lý chuẩn bị. Dù sao Thẩm Tòng Phi cũng do Hàn Đông kéo từ Huyện Phú Nghĩa qua, quan hệ giữa anh ta với Hàn Đông lại tốt như vậy, lần này Hàn Đông thăng chức đến ban tổ chức Tỉnh ủy, như vậy khiến như vậy khiến tiếp nhậm chức Bí thư huyện ủy, cũng là điều đúng thôi

Về phía Bộ Gia Tài, có thể thuận lợi tiến thêm một bước, từ cấp Phó thăng chức làm Chính, cũng xem như đã hoàn thành một thay đổi cực lớn trong tiền đồ.

Sau khi kết thúc hội nghị, Hàn Đông bèn giao lại công việc cho Thẩm Tòng Phi, từ đó, xem như Hàn Đông không còn liên hệ gì với Huyện Vinh Quang nữa.

Vào bữa ăn tối, Chu Khải Kiệt tự nhiên ở lại, nhưng cái nhìn đầu tiên của mọi người, hiện giờ là Hàn Đông.

Dù sao tóm lại mà nói, Hàn Đông đã là người của ban tổ chức Tỉnh ủy, dù xem như là nhóm người của Chu Khải Kiệt và Thẩm Tòng Phi, cũng được xem là người một nhà, còn Hàn Đông thì là khách.

Hàn Đông cũng biết bữa tiệc rượu này là tránh không khỏi, do đó cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, ăn xong một bữa ăn, Hàn Đông đã uống không nhiều rồi.

Ngày thứ hai, Hàn Đông đã ngủ một hơi đến hơn mười giờ sáng, khi tỉnh lại, đầu luôn rất đau.

Vừa thức dậy không lâu, Hàn Đông bèn gọi điện cho Triệu Nhạc, Triệu Nhạc cừơi nói:

- Thế nào? Hôm qua uống quá nhiều rượu sao?

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Đúng vậy. Đầu vẫn còn đau nữa.

Triệu Nhạc nói:

- Ừm, anh cứ nghỉ ngơi một ngày, ngày mai đến báo cáo. Dù sao anh cũng lần đầu tiên nhận công việc, phải nhanh chóng làm quen mới được.

Hàn Đông nói:

- Được, sáng ngày mai tôi sẽ đến báo cáo.

Cúp máy điện thoại, Hàn Đông đi xuống nhà. Chuẩn bị một ít đồ ăn sáng, tính ra cũng hơi muộn. Hàn Đông cũng chỉ ăn qua loa bữa ăn sáng.

Vừa bước xuống lầu, nhìn thấy Thẩm Tòng Phi và Bộ Gia Tài cùng đến, nhìn thấy Hàn Đông, hai người vẫn xưng là Bí thư.

Biết Hàn Đông phải đi ăn sáng, hai người bèn nói sẽ quay lại sau.

Hàn Đông nói:

- Không cần, buổi trưa tôi phải đến Thục Đô, chúng ta cùng trò chuyện đi.

Sau đó Hàn Đông mua một ổ bánh mì trong tiệm bánh, nhanh chóng ăn hết, sau đó ngồi xuống, cùng với Thẩm Tòng Phi và Bộ Gia Tài ngồi xuống trò chuyện.

Tuy Hàn Đông đã không là Bí thư Huyện ủy của Huyện Vinh Quang. Nhưng hắn vẫn hy vọng sau khi mình rời khỏi, các công việc của Huyện Vinh Quang, có thể phát triển ngày một tốt hơn, dù sao nơi này còn có một số thân tín do mình để lại. Cũng hy vọng họ có thể đạt được phát triển nhanh chóng.

Trưa, Hàn Đông cùng Thẩm Tòng Phi, Bộ Gia Tài cùng dùng cơm. Lần này lại không uống rượu.

Lẽ ra Thẩm Tòng Phi cùng Bộ Gia Tài đưa Hàn Đông đến Thục Đô, tuy nhiên đã bị Hàn Đông từ chối.

Nghỉ ngơi hơn một giờ đồng hồ, Hàn Đông thu dọn xong đồ đạc, sau đó đặt vào phía sau thùng xe Santana, bèn lái xe đến nhà khách Huyện ủy, Thẩm Tòng Phi cùng với Bộ Gia Tài cùng nhìn chíếc xe của Hàn Đông rời khỏi.

- Bí thư Thẩm, sau này chúng ta có thời gian cùng đến Thục Đô thăm Hàn Đông.

Anh ta nói như vậy, thật ra cũng tiến thêm bước biểu hiện, có nghĩa sau này cùng với Thẩm Tòng Phi hợp tác tốt.

Thẩm Tòng Phi tự nhiên hiểu được đỉểm này, nói:

- Được thôi, tuy Bí thư Hàn được thăng chức, nhưng chúng ta cũng nên hành động nhiều mà.

Trong lòng anh ta, vẫn tràn đầy thương xót. Từ bao lâu, nguyện vọng của mình chỉ là cán bộ cấp chính, còn chức vụ Bí thư Huyện ủy cũng quá xa vời mà thôi, ai biết được đi theo Hàn Đông. Không ngờ nhanh chóng được thực hiện.

Vừa nghĩ đến lúc Hàn Đông vừa đến Huyện Phú Nghĩa, mình vì có chút hiểu nhầm với hắn. Suýt tí nữa làm hỏng mối quan hệ, cũng may sau này mình chịu đựng, xem lại trạng thái, mối quan hệ với Hàn Đông mới ngày càng hòa hợp hơn, nếu không, có thể phát triển đến ngày hôm nay sao?

Hiện tại Thẩm Tòng Phi đã là nhân vật số một của Huyện ủy Huyện Vinh Quang rồi, thứ cảm giác hãnh diện này, vẫn là rất tốt. Hơn nữa anh ta là thân tín của Hàn Đông, điểm này mọi người đều biết. Huyện ủy nhiều thường ủy như vậy đều là Hàn Đông đưa lên, do đó công việc sau này của anh ta, cũng nhận được mọi người ủng hộ, điểm này càng khiến anh ta yên tâm hơn.

- Mình phải nắm lấy khoảng thời gian không dễ này, cố gắng dựng thành tích ra, chỉ có như vậy, mới có thể trong tương lai, dưới sự ủng hộ của Hàn Đông. Tiến thêm một bước được đề cử.

Thẩm Tòng Phi nghĩ thầm trong lòng.

- Xem ra ban đầu Lữ Nam Phương dụ dỗ mình mua nhà là đúng, nơi này cách Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy cũng không xa. Sau này mình làm việc ở Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy, ở đây cũng vừa thích hợp.

Hàn Đông nghĩ trong lòng.

Lúc đầu chỉ cảm thấy căn nhà này đáng giá, cộng thêm có Lữ Nam Phương bên cạnh dụ dỗ. Bèn mua lấy. Ai ngờ nhanh như vậy có thể dùng đến, cũng không tồi.

Tuy là cán bộ cấp chính, Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy cũng có phúc lợi nhà ở tương ứng, tuy nhiên, Hàn Đông có thể ở ngay tại nhà của mình, cũng cảm giác thư thái hơn rất nhiều.

Tuy nhiên, có một khuyết điểm là, căn nhà này tương đối rộng, chỉ có Hàn Đông một mình ở. Cũng có cảm giác hơi lạnh lẽo.

Tối đến, Hàn Đông gọi điện cho cha Hàn Chính, nói về tình hình, trao đổi công việc sau này với Hàn Đông.

- Tiểu Đông, vị trí này, là quyết định cuối cùng của lão thái gia.

Lời nói của Hàn Chính khiến Hàn Đông có chút nghi ngờ. Không ngờ ngay cả chuyện này lão thái gia còn đích thân sắp xếp.

Lúc này Hàn Đông lại nói:

- Tiểu Đông, lão thái gia đã kỳ vọng vào con rất nhiều. Nên mới sắp xếp cho con đến Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nhậm chức. Thứ nhất quyền lực của đơn vị này cũng không phải nhàn rỗi; thứ hai giúp con có thể tiến thêm một bước làm quen với công việc tổ chức, có tác dụng rèn luyện năng lực đối với các mặt khác.

- Con sẽ cố gắng làm tốt công việc.

Hàn Đông cũng chỉ có thể làm vậy, lòng của hắn thậm chí hơi trầm xuống, lão thái gia quá xem trọng. Hắn ngày càng cảm thấy có áp lực, dường như gánh nặng của cả gia tộc, đang dần dần vác lên vai hắn. Khiến hắn không thể không ngừng cố gắng để tiến về trước.

Sau đó, người mẹ Dư Ngọc Trân bèn giật lấy điện thoại, cùng trò chuyện không ít với Hàn Đông. Căn dặn hắn phải chăm sóc tốt bản thân. Có thời gian đến Tỉnh Vân Điền chơi.

Sáng ngày hôm sau, Hàn Đông đã dậy. Xuống lầu dùng điểm tâm xong, bèn lái xe đến Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy.

Đến ban tổ chức Tỉnh ủy, Hàn Đông bèn đến phòng làm việc, lúc này nhân viên trong phòng làm việc cũng vừa lên ca, vài người còn ngồi đó để tán gẫu.

Gương mặt Hàn Đông nở nụ cười nhẹ. Gõ cửa.

Một anh chàng trẻ tuổi ngẩng đầu lên, nói:

- Có chuyện gì không?

Hàn Đông đi vào nói.

- Tôi là Hàn Đông, tôi đến để trình diện.

- Hàn Đông, trình diện.

Một người đàn ông trung niên nghi ngờ nói, hiển nhiên không biết Hàn Đông là ai.

- Thì ra là trưởng phòng Hàn, anh đến trình diện à.

Lúc này một giọng nói từ phía sau Hàn Đông vang lên, Hàn Đông quay lại nhìn, thấy một người đàn ông trung niên đi vào, đeo cặp kính, vẻ mặt bình tĩnh.

Hàn Đông gật gật đầu nói:

- Đúng, tôi là Hàn Đông, xin hỏi anh là

Người đàn ông trung niên đáp:

- Tôi là chủ nhiệm văn phòng Liễu Nhan Khánh, mời trưởng phòng Hàn qua đây ngồi. Nhanh chóng rót tách trà cho trưởng phòng Hàn.

Hàn Đông vừa nghe, khách sáo nói:

- Thì ra là chủ nhiệm Liễu. Chào anh.

Sau đó, Hàn Đông đi theo Liễu Nhan Khánh cùng đến phòng làm việc đối diện của anh ta, sau khi ngồi xuống, chàng trai trước đó bèn bưng lên một tách trà nóng. Đối với vị chủ nhiệm này cũng khách sáo, thái độ của y cung kính hơn nhiều so với trước đó.

Thủ tục trình diện cũng rất đơn giản, chỉ điền vào hai tờ đơn. Sau đó Liễu Nhan Khánh đứng lên nói:

- Trưởng phòng Hàn, Trưởng ban Triệu có căn dặn, sau khi anh trình diện xong qua đó một chuyến, mời trưởng phòng Hàn theo tôi.

Hàn Đông gật đầu, đứng lên đi theo Liễu Nhan Khánh ra ngoài. Ở hành lang gặp phải một đàn ông hơi hói đầu, Liễu Nhan Khánh đứng yên, cung kính nói:

- Chào Trưởng ban Tạ, Trưởng ban Tạ, đây là trưởng phòng Hàn Đông của phòng cán bộ số hai, hôm nay vừa đến trình diện.

Nét mặt Hàn Đông mang chút nụ cười nhẹ, nói:

- Chào ngài Trưởng ban Tạ.

- Ừm.

Trưởng ban Tạ gật đầu, ánh nhìn tập trung vào Hàn Đông, nói:

- Anh là đồng chí Hàn Đông, cũng trẻ tuổi, xem ra Trưởng ban tổ chức lại có thêm một luồn máu mới nữa. Được rồi, nếu đi gặp Trưởng ban Triệu, các anh mau đi đi.

Trong lòng Hàn Đông có chút kỳ lạ, sao tên Trưởng ban Tạ này nói chuyện có chút quái lạ, mình trước đây cũng không quen biết anh ta, cũng không có xích mích gì với anh ấy.

Rất nhanh đi đến cửa phòng làm việc của Triệu Nhạc, Liễu Nhan Khánh lên trước gõ cửa, sau khi nhận được hồi đáp, bèn đẩy cửa vào, Triệu Nhạc ngồi bên trong nói:

- Trưởng ban, đồng chí Hàn Đông của phóng cán bộ số hai đã đến.
— QUẢNG CÁO —