Người Cầm Quyền

Chương 395: Chào hỏi



Phó chủ tịch tỉnh Triệu Thụy Song, phân công quản lý là do ông quản, cũng còn có thực quyền nhưng Hàn Đông trước không có giao lưu với anh ta không biết anh ta tại sao đột nhiên gọi điện thoại cho mình.

Lỗ Vinh Cường nghe thấy xưng hô của Hàn Đông trong lòng có chút nghi hoặc, lẳng lặng đứng lên đi tới một bên, Triệu Thụy Song ôn hòa nói:

- Trưởng phòng Hàn, nghe nói các anh đang khảo sát ở thành phố Vinh Châu, phó chủ tịch thành phố Trần Thế Mạc của thành phố Vinh Châu thật không tồi, các anh đi giao lưu một chút đi.

Hàn Đông hiểu vừa rồi Lỗ Vinh Cường trêu mình có việc có liên quan Trần Thế Mặc, điện thoại của Triệu Thụy Song này gọi tới chính là vì việc Trần Thế Mặc.

- Cảm ơn chủ tịch Triệu tôi sẽ chú ý.

Hàn Đông khách khí nói, trong lòng đã quyết định, bất kể việc này Trần Thế Mạc có vấn đề gì đều phải nghiêm túc theo quy định và quy trình tiến hành khảo sát. Còn về Triệu Thụy Song, mặc dù anh chào hỏi nhưng Hàn Đông không thể vì thế mà thay đổi nguyên tắc của mình. Dù sao đây là lần đầu tiên Hàn Đông dẫn đội đi khảo sát làm sao có thể vì một cú điện thoại mà thay đổi.

Mặt khác Hàn Đông và Triệu Thụy Song cũng không có giao tình gì mà Triệu Thụy Song trực tiếp gọi điện can thiệp công việc của Hàn Đông, điều này làm trong lòng Hàn Đông có chút bất mãn với anh.

Tắt điện thoại Hàn Đông nói với Lỗ Vinh Cường:

- Những vấn đề gặp phải khi khảo sát bất kể là tình huống nào đều phải ghi chép theo thực tế, căn cứ theo khảo sát chi tiết toàn diện làm tốt công tác quản lý.

Lỗ Vinh Cường từ trong điện thoại với Hàn Đông đã biết được là phó chủ tịch tỉnh trong tỉnh gọi điện thoại tới, đoán được là nói đỡ cho người khác, nhưng nghe Hàn Đông nhấn mạnh lần nữa tất cả đều phải nghiêm túc làm theo quy tắc trong lòng anh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, xem ra Hàn Đông đến cả phó chủ tịch tỉnh anh cũng không cho thể diện.

Đáng lẽ ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy xuống khảo sát, 1 là xác nhận thực hiện chức trách, hai là mượn cơ hội này quan hệ với những người dưới. Bình thường chỉ cần vấn đề không có gì nổi bật thì về cơ bản khi khảo sát đều mắt nhắm mắt mở cho qua, chứ nghiêm túc như Hàn Đông anh thực sự lần đầu tiên gặp.

Nhưng Lỗ Vinh Cường cũng biết đây là Hàn Đông lần đầu tiên khảo sát kể từ khi nhậm chức chưa biết chừng anh sẽ tạo dựng uy tín, dù sao mình sẽ ghi chép tốt những tình huống có liên quan, tới lúc báo cáo khảo sát cũng không cần anh đến viết, người phải đắc tội để Hàn Đông đi đắc tội đi.

Hàn Đông lo lắng nhân viên khảo sát sẽ bị ảnh hưởng vì thế mở cuộc họp lần nữa, trong cuộc họp Hàn Đông lại một lần nữa nhấn mạnh việc quản lý trong quá trình khảo sát phải theo tiêu chuẩn, nghiêm túc phải có ghi chép tỷ mỷ.

Khảo sát buổi chiều Hàn Đông cảm thấy rõ không khí áp lực không ít.

Nhưng Hàn Đông không quan tâm nếu khảo sát đều là ba phải thì hà tất phải lãng phí công sức đi khảo sát, nếu mình có quyền lực này thì phải dùng tốt quyền lực này, để làm những việc có ý nghĩa.

Bản thân Hàn Đông chủ yếu phụ trách khảo sát Đàm Ngưng Hào và Dương Lâm Sâm, kỳ thực Hàn Đông hiểu tình hình Đàm Ngưng Hào ở thành phố Vinh châu, nhưng khi khảo sát vẫn phải hết sức theo nguyên tắc mà tiến hành, còn về Dương Lâm Sâm cũng vừa đảm nhiệm chủ tịch thành phố không bao lâu vì thế trên chức vụ chủ tịch thành phố có thể không khảo sát được nhiều, cũng không có vấn đề gì.

Đối với việc khảo sát lần này Đàm Ngưng Hào và Dương Lâm Sâm cũng thở phào nhẹ nhõm, mặc dù là cán bộ cấp giám đốc sở, việc khảo sát cán bộ trong ban tổ chức tỉnh ủy chỉ là có tác dụng tham khảo. Mấu chốt là cách nhìn của lãnh đạo tỉnh ủy, nhưng nếu khảo sát của ban tổ chức tỉnh ủy mà không được tốt thì cũng từ một phương diện nói rõ công việc của họ không làm tới nơi tới chốn.

Đương nhiên thông qua khảo sát này họ cũng có nhận thức mới đối với Hàn Đông, họ thấy Hàn Đông lần này mặc dù khảo sát tuân theo quy tắc rất nghiêm khắc, nhưng trong quá trình khảo sát thực sự Hàn Đông cũng nghiêm ngặt tuân thủ theo các nguyên tắc, không phải cố tình tìm lỗ hổng, từ điểm này mà nói việc khảo sát lần này của Hàn Đông vẫn là rất công minh.

Buổi chiều mọi người đều bận rộn.

Sáu giờ Hàn Đông đã biết một chút tình hình, tới bây giờ còn có 3 người vẫn chưa tìm hiểu xong, bây giờ đã là thời gian tan tầm vì thế chỉ có thể đợi ngày mai khảo sát.

Hàn Đông nói tình hình với Thẩm Hàm Thần, Thẩm Hàm Thần gật đầu nói:

- Chỉ cần là vì công việc thì chậm trễ chút thời gian cũng không sao.

Do tình tình khảo sát tốt hơn mình tưởng tượng lúc đầu nên tâm tình Đàm Ngưng Hào khá tốt, tối hôm đó liên tiếp mời rượu Thẩm Hàm Thần đồng thời cũng mời Hàn Đông mấy chén.

Tâm tình Dương Lâm Sâm cũng khá tốt, mấy vị lãnh đạo thành ủy khác lại khá bình tĩnh, đặc biệt là Chu Khải Kiệt, họ vốn đến khảo sát lần này là vì Hàn Đông, chí ít phải quan hệ với họ tốt một chút nhưng từ tình hình khảo sát thực tế cho thấy tất cả đều là theo trình tự bình thường để khảo sát, không có sự đãi ngộ đặc biệt nào, đương nhiên họ cũng không có vấn đề gì vì thế tương đối yên tâm.

Đương nhiên, ủy viên thành ủy, phó chủ tịch thành phố Trần Thế Mạc trong lòng có chút buồn bực, nhân viên khảo sát vấn đề của anh, anh lập tức liên hệ với phó chủ tịch tỉnh Triệu Thụy Song, hi vọng có thể bảo Hàn Đông nhẹ nhàng chút, ai biết sau khi điện thoại của Triệu Thụy Song gọi đi, Hàn Đông cũng không có biểu hiện gì, hơn nữa công tác khảo sát cũng là tiến hành trước sau như một. Điều này làm anh rất buồn bực, mặc dù chỉ là một chút vấn đề nhưng nếu Hàn Đông tới lúc đó khởi thảo báo cáo với tỉnh ủy thì…

- Tên tiểu tử này không ngờ không giữ cho mình chút mặt mũi nào.

Trần Thế Mạc trong lòng rất buồn bực.

Vì là buổi tối cho nên mọi người đều uống được rượu trắng, mặc dù Thẩm Hàm Thần nhấn mạnh ngày mai còn phải làm việc nhưng mọi người vẫn liên tục chúc rượu, Hàn Đông đương nhiên cũng gặp họa theo.

Ăn uống xong mọi người đều uống tới mặt đỏ tía tai mà Đàm Ngưng Hào lại đề nghị mọi người đi mát xa nhưng bị Thẩm Hàm Thần từ chối.

Nghỉ ngơi buổi tối, sáng ngày hôm sau, mọi người lại tiếp tục công việc khảo sát, hôm qua nhiệm vụ khảo sát của mọi người đa phần đã hoàn thành rồi, hôm nay chỉ còn 3 người vì thế cũng rất nhanh. Mười rưỡi công việc khảo sát của thành phố Vinh Châu đều hoàn thành một cách thuận lợi.

Đàm Ngưng Hào nhiệt tình mời đội khảo sát ở lại ăn cơm nhưng Hàn Đông và Thẩm Hàm Thần từ chối, thu dọn những tài liệu có liên quan xong mọi người liền lên xe về thành phố, Đàm Ngưng Hào tiễn đội khảo sát, nhìn xe chạy đi rồi sắc mặt Trần Thến Mặc trầm lặng.

Hàn Đông ngồi trên xe của Thẩm Hàm Thần, khảo sát lần này ngoài Trần Thế Mạc ra về cơ bản đều không có vấn đề gì. Nhưng Hàn Đông cũng biết lần này tỉnh ủy đã yêu cầu mấy nơi tiến hành khảo sát, chỉ sợ sau đó lại trêu đùa mấy cán bộ khu này tiến hành điều chỉnh.

Bí thư tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện tới tỉnh Tây Xuyên cũng không ít ngày rồi, trước đây anh cũng đều ở bộ phận điều chỉnh, bây giờ chắc là lúc điều chỉnh bộ máy cấp tỉnh rồi.

Mặt khác Đàm Ngưng Hào đều đã thông qua quan hệ Bảo Xuân Long, để đánh động tỉnh ủy phải điều chỉnh bộ máy thành phố Vinh Châu, sở dĩ trước đây không đánh động chắc là vì Nguyên Hằng Kiện vẫn đang suy xét.

Tình hình của thành phố Vinh Châu thực sự có chút không bình thường lắm, Đàm Ngưng Hào là bí thư thành ủy và Dương Lâm Sâm là phó bí thư, chủ tịch thành phố, hai người đều không có cách nào khống chế thế cục của thành ủy, hai người liên kết lại cũng chỉ có thể miễn cưỡng cùng người bên Chu Khải Kiệt bất phân thắng bại, mà nếu Lý Đại Dũng cũng đứng về phía Chu Khải Kiệt thì Đàm Ngưng Hào và Dương Lâm Sơn có liên kết lại họ cũng không có cách nào khác, trừ phi Đàm Ngưng Hào lấy quyền lực của bí thư thành ủy ra để độc đoán.

Chính vì như vậy mà không có chỗ dựa Bảo Xuân Long, chỉ cần tỉnh ủy hiểu tình hình này thành ủy Vinh Châu cũng tiến hành điều chỉnh.

Hàn Đông ở Vinh Châu phấn đấu không ít thời gian, cũng cùng giao lưu với không ít người, cũng để lại ở đây không ít thuộc hạ vì thế Hàn Đông cũng hi vọng thành phố Vinh Châu có thể phát triển tốt. Nhưng Hàn Đông đối với bí thư thành ủy Đàm Ngưng Hào lại không có chút tin tưởng nào, từ Đàm Ngưng Hào luôn nghĩ cách lấy tiền có thể thấy người này chắc chắn cũng không phải người toàn tâm toàn ý làm việc, mặt khác anh ta và mình từng có xung đột, sau khi mình đi anh ta chắc chắn phải nghĩ cách đối phó với những người mình lưu lại, cho nên Hàn Đông cảm giác mình vẫn nên chú ý tới việc điều chỉnh bộ máy thành phố Vinh Châu một chút.

Ngồi trên xe nói chuyện cùng Thẩm Hàm Thần, Hàn Đông trong lòng cân nhắc, nhìn trước mắt trong thành ủy Vinh Châu chỉ sợ vị trí ủy viên thường vụ - trưởng ban thư ký thành ủy, Đàm Ngưng Hào muốn sắp xếp người mình, cũng chính là nói Hồng Tiến Phong không thể tiếp tục làm ở vị trí trưởng ban bí thư thành ủy nữa.

- Kỳ thực điều này đối với Hồng Tiến Phong mà nói cũng là cơ hội không tồi

Hàn Đông nghĩ trong lòng

- Dù sao Hồng Tiến Phong không có vấn đề gì, nếu phải điều chỉnh anh ta thì điều anh ta từ chức vụ mang tính hỗ trợ sang bộ phận chức năng khác, đối với tiền đồ của anh ta cũng là điều tốt.

Xe tới biên giới thành phố Tân Châu, bí thư thành ủy Tân Châu dẫn một dãy ủy viên thành ủy tới đón.

Chủ tịch thành phố Tân Châu Hạ Kim Cường bắt tay Hàn Đông tỏ vẻ rất nhiệt tình, thể hiện mối giao tình của hai người rất nồng hậu.

Mọi người gặp mặt hàn huyên đi về khu nội thành, vì đúng giờ ăn cơm cho nên thành ủy Tân Châu đã chuẩn bị bữa trưa, mọi người liền đi đón tiếp.

Khi ăn cơm Hạ Kim Cường đối với Hàn Đông rất khách sáo, nhiệt tình.

Hàn Đông cũng biết Hạ Kim Cường làm như vậy kỳ thực là muốn thể hiện trước mặt ủy viên thường vụ rằng anh có quan hệ với mình. Đối với điều này Hàn Đông cũng không có biểu hiện gì, vốn anh và Hạ Kim Cường cũng có chút quan hệ, còn về anh ta có thể mượn thế lại là chuyện khác.

Ăn cơm xong mặc dù không có uống rượu nhưng vì mọi người từ xa tới nên về khách sạn nghỉ ngơi một chút, như vậy buổi chiều mới có tinh thần làm việc tiếp.

Khi lên lầu điện thoại của Hàn Đông vang lên, lấy ra xem là số vùng của Vinh Châu, có chút lạ, nhận điện thoại liền nghe thấy giọng Hồng Tiến Phong trong điện thoại khách khí nói:

- Trưởng phòng Hàn, tôi là Hồng Tiến Phong.

Hàn Đông nghe liền hiểu ngay ý của cuộc điện thoại, nhưng lúc này bên cạnh còn có người khác vì thế Hàn Đông chỉ nói một hai câu đơn giản, sau đó bảo anh ta đợi một lát sẽ gọi lại cho anh ta.

Tới lầu trên, phòng đã chia xong, Hàn Đông đang định gọi lại cho Hồng Tiến Phong thì điện thoại reo lên, lần này lại là điện thoại của Hạ Kim Cường.

Nhận điện thoại liền nghe thấy giọng oang oang của Hạ Kim Cường:

- Hàn Đông, tôi là Hạ Kim Cường, có việc phải nhờ lão đệ giúp.
— QUẢNG CÁO —