Nội dung truyện Người Chốn Xưa - Tần Tam Kiến
Khi Uông Sở Lương bước ra khỏi phòng tắm, Lương Hiệt chỉ mặc độc một cái quần đùi màu xanh biển, đang uống nước trong phòng khách.
"Không về không được à?". Lương Hiệt cau mày nhìn y. "Con anh lớn thế kia rồi mà".
"Không được". Uông Sở Lương thoải mái quăng áo choàng tắm lên sô pha, cứ thế đứng trần như nhộng mà nhận cốc nước từ tay Lương Hiệt, uống một ngụm, rồi mới cúi người nhặt quần áo tứ tung dưới đất.
Lương Hiệt nhìn người trước mắt, đã hơn ba mươi tuổi mà da vẫn đẹp như vừa mới đôi mươi.
Quý ngài Uông làm thế thân, lại còn làm rõ vui nữa chứ.