Nhân lúc Khang Khang vào WC, Soái Ninh đi vào phòng cho khách đánh thức bà ngoại nó, nhờ bà lựa lúc con bé ngủ say thì mang chuột Minnie ra giúp. Con thú bông này là manh mối quan trọng, có thể mang tính quyết định đối với việc điều tra vụ sát hại cha mẹ Khang Khang.
Bà ngoại Khang Khang làm theo lời cô dặn, không lâu sau đã lén lấy được chuột Minnie ra giao cho cô.
Con thú bông này rất quan trọng với Khang Khang, Soái Ninh không muốn phá hủy nó, tính tìm một người tuyệt đối tin cẩn mà lại biết may vá đến tháo giúp cô. Người giúp việc trong nhà và bà ngoại Khang Khang đều không ổn, cô bỏ gần tìm xa, gọi Diệp Như Vy – người tháng trước vừa trở lại Thượng Hải làm việc – đến.
“Tôi nghe Thôi Minh Trí nói cô may vá không tệ, giúp tôi tháo con chuột bông này ra kiểm tra, xong việc thì khâu lại như cũ, làm được chứ?”
Diệp Như Vy thấy không khó, trước hết lách dao mở đường may trên mông chuột Minnie. Mới tháo được một góc, cô đã tỏ vẻ hơi ngạc nhiên. Soái Ninh vội hỏi: “Sao vậy?”
Diệp Như Vy tỉ mỉ rút nhẹ đầu chỉ trong đường may: “Màu của sợi chỉ trên này hơi khác, có vẻ như đã từng tháo ra khâu lại.”
Soái Ninh mừng rỡ: “Vậy là đúng rồi. Cô mau mở ra xem bên trong có gì.”
Diệp Như Vy nhanh nhẹn cắt chỉ, tháo đường may, luồn tay vào lần thử. Không đến ba giây, cô rút tay ra, trong lòng bàn tay có thêm một chiếc USB mini dài 2cm.
Soái Ninh như trút được gánh nặng, xác định đây là bằng chứng cô cần, cắm ngay vào máy tính mở xem. Bên trong có đầy đủ bản scan tài liệu về khoản vay của Quảng Hạ, bao gồm cả thỏa thuận bí mật họ ký với Cảnh Hâm.
Hôm đó, Đới Đại Siêu phát hiện mình bị lộ, mọi công cụ liên lạc đã bị kiểm soát, bí đâm nhanh trí nhờ vợ khâu usb chứa tài liệu vào thú bông của con gái. Đồ cho trẻ con cầm không dễ dàng thu hút sự chú ý. Tình hình từ đó về sau chứng minh quyết định của anh ta vô cùng chính xác. Có bằng chứng phạm tội của kẻ xấu, tin rằng Đới Khang Khang có thể giải oan cho cha mẹ.
Ngay trong đêm, Soái Ninh cộp tiền tấn đi mời mấy chuyên gia về thẩm định tài sản, luật tài chính và truyền thông đến, yêu cầu họ nghiên cứu số bằng chứng này rồi cùng vạch ra một kế hoạch tung tin. Điều kiện thêm vào là từ giờ đến 20 tháng 10 phải ở lại chỗ cô do sắp xếp và suốt thời gian ở lại phải giao nộp mọi công cụ thông tin, không được có bất cứ liên hệ với bên ngoài.
Soái Quan Vũ xem qua đống tư liệu ấy thì bảo để ông liên hệ với mấy hãng truyền thông nước ngoài. Đến lúc đó cả trong và ngoài nước cùng nhau tung tin, dù thủ đoạn PR của Từ Càn có mạnh, tin xấu xuất khẩu rồi lại nhập ngược về nước cũng có thể vây chết lão.
Công việc chuẩn bị bán khống đã đâu vào đấy, chỉ chờ ngày 8 tháng 10 thị trường chứng khoán mở cửa nữa thôi.
Sáng sớm ngày 7 tháng 10, Soái Ninh về khu mộ gia đình ở quê nhà Yết Dương, nơi hai người anh cô yên nghỉ. Sau đám tang cô chưa hề quay lại thăm viếng, mục đích của chuyến đi này cũng không phải để tảo mộ.
Mộ các anh nằm song song, lớp đá granite tráng lệ phủ đầy dấu rêu. Đôi cây bách trồng lúc hạ táng đã vươn cao đến 3m, trông như hai ngọn nến xanh khổng lồ. Tia nắng ban mai rọi trên ngọn cây giống như bóng nến đung đưa dát vàng cho mái tóc và lông mi Soái Ninh óng rực lên.
Hai tấm bia đá ba-zan màu đen sừng sững trước mặt cô tỏa ra ánh sáng lạnh lùng và cứng rắn, giống như ánh mắt kiêu ngạo của các anh dành cho cô năm xưa.
Bề ngoài, họ là công tử cao quý rộng lượng nhã nhặn, đối xử với phụ nữ cũng không thiếu phong độ lịch lãm. Nhưng phụ nữ muốn hưởng thụ phong độ ấy thì phải lấy khí chất dịu mềm ngoan hiền ra trao đổi. Trong mắt họ, đứa em gái ngỗ ngược khó bảo là kẻ mọi rợ, là nỗi nhục khó nói của gia đình, không xứng đáng được tôn trọng chăm nom.
“Mày cứ sa đọa thế này thì chỉ có thể làm Hỗn Thế Ma Vương cả đời.”
“Gia đình mình nuôi được đứa ăn không ngồi rồi nhưng mày làm ơn có liêm sỉ tí đi, đừng làm gái lưu manh mà ôi mặt nhà họ Soái.”
“Trong số anh chị em cả họ thể nào chẳng có một người không ra gì như thế. Cũng may Ninh Ninh là con gái, phá phách nữa cũng không ảnh hưởng gì lắm.”
“Soái Ninh mày cho rằng bọn tao ai cũng thiếu nợ mày thật à? Đừng trách anh Ba nói phũ, mày đúng là đồ ký sinh trùng (ăn bám)!”
“Mau kiếm thằng nào lấy nó đi, đừng để người nhà mẹ đẻ nhọc lòng vì mày mãi thế chứ.”
“Mày có gì đặc biệt hơn người? Nếu không đầu thai vào nhà bọn tao, với tính tình như này, không biết mày sẽ sống thảm thế nào!”
…
Nếp nhà dung túng, từ bé các anh đã khoe khoang sự ưu việt của sinh vật thượng đẳng trước mặt cô, noi gương cha mẹ, giữ ý đồ huấn luyện cô thành con thú cưng ngoan ngoãn. Họ coi sự phản kháng của cô như “sự phát triển dị dạng”, thường hùa với Soái Quan Vũ than rằng gia môn bất hạnh.
Bao năm, Soái Ninh đối phó với ác cảm của họ theo định luật bảo toàn năng lượng, chịu kỳ thị bao nhiêu thì đáp lễ phản cảm bấy nhiêu. Cho đến nay, cái chết của họ không làm cô nảy chút đau buồn nào.
“Hồi còn sống, hai thằng khốn các ông đì tôi không ngóc đầu lên nổi, nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tôi sẽ trở thành người thừa kế của ba đâu hả? Tôi nhớ hết từng câu các ông dìm hàng sỉ nhục tôi, lười đi so kè thêm với người chết. Trước mắt tập đoàn đang gặp nguy cơ, ba vẫn cứ ảo tưởng rằng nếu một trong hai ông còn sống thì ổng sẽ tự tin gấp bội. Nhưng giờ đứa sát cánh chiến đấu được với ổng chỉ có tôi mà thôi. Bất kể các ông không cam lòng chừng nào thì cũng chống hết mắt lên cho tôi, nhìn cho rõ vào, xem tôi bảo vệ cơ nghiệp gia tộc, đường đường chính chính trở thành người nối nghiệp của Quan Vũ thế nào.”
8 giờ 30 phút sáng ngày 8 tháng 10, năm trader chủ chốt của Chứng khoán Hưng Hoành, công ty con của Tài chính Quan Vũ, bước vào sàn giao dịch của Sở giao dịch Chứng khoán Thượng Hải. Mặc áo vest đỏ tượng trưng cho chiến bào, họ là những chiến binh được Soái Quan Vũ trăm sàng vạn lọc mới chọn ra được, có khả năng chuyên môn hạng nhất và lòng trung thành thề chết không rời. Hôm nay, họ sẽ gánh số phận của tập đoàn trên lưng mà phát động tấn công.
Soái Quan Vũ và Soái Ninh cùng nhóm chuyên gia phân tích thị trường trực chiến ở tòa nhà văn phòng bên cạnh sở giao dịch chứng khoán. Qua vách kính lớn, họ có thể nhìn rõ sa trường phía đối diện, khói báo động vô hình đã bốc lên bảng lảng. 9h30, thị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch, trống trận giục giã, vó sắt lồng lên, mở màn cuộc chiến.
Nhóm trader dùng ám hiệu trao đổi thì thào, trước hết tung ra 600 triệu cổ phiếu Quan Vũ A. Vài phút sau, Quan Vũ A giảm sàn, số liệu bán tăng vọt, đám tay không bắt giặc bu vào theo.
Hôm sau và hôm sau nữa, cổ phiếu liên tục giảm sàn. Sang ngày 14, giá Quan Vũ A đã giảm về mức 53,3 tệ. Đến 2h chiều, khối lượng bán giảm mạnh, giá cổ phiếu tức tốc tăng lại, có tay to đang mua vào. Dự liệu của Soái Ninh bước đầu đã thành hiện thực, Đầu tư Phú Khang mua vào trên diện rộng với ý đồ thu mua tập đoàn Quan Vũ một lần cho xong.
Kẻ địch chắc chắn có thể cảm nhận được sự nguy hiểm nhưng bị cám dỗ bởi lòng tham nên cứ liều đi trên băng mỏng. Ham muốn không biết điểm dừng này sẽ gióng lên hồi chuông tang cho chúng.
Đội trader ở tiền phương nhận được lệnh lập tức mua vào 300 triệu cổ phiếu Quan Vũ A. Hôm sau, vừa bắt đầu phiên giao dịch, cổ phiếu đã trần, xu hướng kỳ lạ không thể tưởng tượng. Những trader không tham gia giao dịch của Quan Vũ A cũng không khỏi kinh ngạc nhìn dữ liệu trên bảng điện. Sàn giao dịch chứng khoán vốn sôi động từng một lần trở nên lặng phắc như biển thẳm.
Đông đảo nhà đầu tư choáng váng vì loạt Mê Tung Quyền[1] này. Bên bảng khối lượng mua đã tăng lên đáng kể. Đầu tư Phú Khang biết đã sập bẫy nhưng vẫn mua vào ào ạt, cậy có Thiết Bố Sam[2] nghiến răng cân được.
Ngày 16, giá cổ phiếu lên đến 63 tệ, sắp trần lần thứ hai. Soái Ninh nhận được tin rằng trong ba ngày này, Đầu tư Phú Khang đã mua vào tổng cộng 800 triệu cổ phiếu Quan Vũ A, già nửa thân mình đã lọt vào tầm bắn.
Lúc này không c h é m thì đợi lúc nào?
Đến chiều, giá cổ phiếu vừa tăng đã dừng lại. Các trader của Quan Vũ tuân lệnh tung ra toàn bộ số cổ phiếu. Giá cổ phiếu giảm mạnh như tàu lượn lao dốc. Thị trường chứng khoán rung chuyển. Mọi người hô loạn lên: “Tay to bắt đầu đánh xuống để cướp hàng rồi!”
Cùng lúc đó, trên mạng rộ lên tin tức về việc Quảng Hạ lừa đảo cho vay. Các nền tảng mạng xã hội và nhiều cơ quan truyền thông lớn liên tục lên bài, nội dung bao gồm dữ liệu hợp đồng và các bằng chứng xác thực khác. Sự việc đã qua tay những chuyên gia phân tích trình bày, xen kẽ vào đó là vụ sát hại vợ chồng Đới Đại Siêu, người am hiểu hay lơ mơ cũng đọc và hiểu được hết.
Gia vị nêm mạnh nấu gấp càng xào càng thơm nức. Một số cư dân mạng góp tin vỉa hè, kêu là quản lý cấp cao của hai ngân hàng dính líu được nhắc đến trong tin tức đã đưa cả nhà trốn ra nước ngoài trong dịp nghỉ Quốc khánh, nghi là có liên quan đến vụ này. Lại có người mách rằng Từ Càn và con trai vốn định tham dự một sự kiện kinh doanh trong nước vào giữa tháng 10 nhưng sau đấy lại vắng mặt. Nghe nói Từ Càn đi Hong Kong còn con trai lão sang Mỹ, phỏng chừng để tránh bị soi.
Những tin tức này đã đẩy nhanh sự kiện. Vào đêm tin tức được đăng tải, Weibo chính thức của Công an Thâm Quyến đã đăng thông báo cho biết vụ sát hại vợ chồng Đới Đại Siêu là có thật, nhưng liệu nó có liên quan đến vụ án lừa vay của Quảng Hạ hay không vẫn chưa được xác minh. Ủy ban Điều tiết Ngân hàng cùng Bộ Công an cũng đã lên tiếng cho biết họ rất coi trọng vụ này, đang tranh thủ thời gian xác minh nguồn tin, sau khi xác minh xong sẽ lập hồ sơ điều tra và xử lý những người có trách nhiệm liên quan.
Phía Quảng Hạ vật vã tiến hành xử lý khủng hoảng truyền thông, liên tục ra tuyên bố nói rằng tin tức trên mạng không đúng sự thật, rằng họ sẽ tích cực hợp tác với các ban ngành liên quan để điều tra, kêu gọi quần chúng không tin tưởng và lan truyền tin thất thiệt.
Người Trung Quốc cực tin vào một định luật: Đương sự càng phủ nhận tin nào mạnh mẽ thì tin ấy càng đáng tin cậy. Vài năm gần đây, Quảng Hạ liên tục dính bê bối, danh tiếng rách rưới tan tành. Tin vỉa hè về những việc làm sai trái của Từ Càn đã râm ran từ lâu, giờ việc này vỡ ra cũng không lạ lùng gì.
Truyền thông nước ngoài cũng đăng tin tức liên quan, những tin bài này được dân hóng biến “nhập khẩu” về nước nên càng khẳng định tính xác thực của vụ việc. Chỉ vỏn vẹn hai ngày, quá nửa dân cả nước đều biết công ty bất động sản nổi tiếng nhất Trung Quốc có dính vào một đại án tài chính.
Lúc này, cánh tay sắt thép của Hercules cũng không đỡ nổi giá cổ phiếu của Quảng Hạ và Quan Vũ. Cả hai đều giảm sàn vào cuối tuần, khối lượng bán còn tiếp tục tăng vọt. Những điều này sẽ mở ra một trận tuyết lở (nhà đầu tư tháo chạy hàng loạt) kỷ lục.
Tất cả những người chơi chứng khoán hiểu biết đều đoán được hướng đi tiếp theo của hai cổ phiếu này. Việc bán ra như vũ bão là không thể đảo ngược.
Thứ Hai, vừa vào phiên giao dịch, cổ phiếu lại giảm sàn lần nữa, lệnh bán vẫn đang chất cao điên loạn. Buổi chiều, tin vui bay tới, Quảng Hạ quả thực đang cuống cuồng bán ra Quan Vũ A, liên minh với Cảnh Hâm đã vỡ.
Từ Càn hại người không xong lại hại ngược mình, lúc này hẳn phải hối hận muốn chết.
Kẻ địch giống như diễn viên yêu nghề bám sát kịch bản do Soái Ninh soạn ra, cô mở cờ trong bụng, dường như đã nghe được tiếng vó ngựa báo tin thắng trận.
Xem tình hình chung của thị trường, mức giảm của Quan Vũ A lớn hơn nhiều so với các cổ phiếu khác. Đám kền kền bán khống nhộn nhịp xòe móng sắc nhe nanh nhọn, lao đầu vào bữa tiệc linh đình đã mong đợi từ lâu. Đầu tư Phú Khang - kẻ săn mồi vô địch bấy lâu nay - trở thành con mồi khổng lồ bị xâu xé tan xác trong chớp mắt.
Nhu cầu thiết yếu của kẻ địch giờ là đình chiến. Sáng nay, Vạn Hồng Ba khẩn cấp triệu tập hội đồng quản trị để thông qua kế hoạch phát hành thêm cổ phiếu cho Metro Đông Hưng mà họ đã luôn viện cớ chặn lại. Theo quy định, cổ phiếu sẽ ngừng giao dịch trong quá trình tái cơ cấu tài sản, phe lão ta sẽ nhờ vậy mà có được chút thời gian để thở lấy hơi.
(Hết phần 199, xin mời đón đọc phần 200. Nếu muốn đọc các phần trước, xin mời click vào dòng chữ Album Tiểu thuyết “Người nối nghiệp chân chính” phía trên!)
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)
- -----
Chú thích:
1. Mê Tung Quyền: Môn võ của phái Thiếu Lâm, phong cách mau lẹ uyển chuyển, ý là đòn đánh biến ảo.
2. Thiết Bố Sam: Cũng là một môn công phu của Thiếu Lâm, chuyên rèn luyện cho da thịt cứng rắn như áo giáp sắt.