Gái phá của kia 13 tuổi đã đi du học nước ngoài, lần lượt bị trường trung học ở Anh và Thuỵ Sĩ đuổi học, sau lại vất vưởng bên Mỹ, Canada, Úc, mãi đến 25 tuổi mới lấy được bằng tốt nghiệp ngành kiến trúc của một trường đại học hạng xoàng ở Sydney. Xét ngang là dạng hư hỏng trong đám con nhà giàu. Xét dọc cũng là loại dốt đặc trong giới du học sinh.
Chim khôn lựa cành mà đậu, trung thần chọn chủ mà hầu. Không có bố oách thì phải tìm người lãnh đạo đáng tin cậy mà theo. Soái Ninh rõ ràng cực kỳ không đáng tin cậy, đi theo thị quá nửa khả năng là đâm vào ngõ cụt.
Tiếc rằng Thôi Minh Trí đã đem hết tiền tích góp bấy lâu cho bạn gái cũ vay, hết đạn cạn lương khô, khó có thể nhảy việc, đành phải rưng rưng bước lên con thuyền nát này.
“Tôi đã kể cho cô ấy nghe về hoàn cảnh của cậu. Ninh tổng vừa vào công ty, cậu cố gắng lựa cô ấy mà làm, có gì vướng mắc thì báo lên Vạn đổng[1] xin ý kiến kịp thời. Chủ tịch nói mảng BĐS đều do Vạn đổng toàn quyền phụ trách, bao gồm tình huống công việc của Ninh tổng đều phải báo cáo với ông ấy đúng lúc.”
Cùng một lời dặn dò, Lương Nghiệp đã siêng năng lặp lại ba lần. Bản thân là ma cũ trong văn phòng với bảy năm kinh nghiệm, Thôi Minh Trí biết tỏng anh ta đang kín đáo nhắc hắn phải theo dõi sát Soái Ninh, ngoan ngoãn làm tai mắt cho Vạn Hồng Ba.
Vạn đổng là thành viên kỳ cựu của tập đoàn, họ hàng với nhà họ Soái, rất được chủ tịch tin cậy, về công về tư đều có nghĩa vụ dạy dỗ trông chừng cháu gái. Ông ấy yêu cầu mình như vậy cũng hợp tình hợp lý, nhưng chốn công sở đầy cạm bẫy, mình cũng không thể trở thành con rối cho người khác giật dây dễ dàng vậy được, thôi cứ đi đến đâu tính đến đó vậy.
Ngày hôm sau, thời tiết nắng ráo hứa hẹn chuyến bay sẽ hạ cánh đúng giờ. Buổi sáng, Thôi Minh Trí chuẩn bị đi thì nhận được cuộc gọi của Lương Nghiệp báo Soái Ninh không cần người ra đón, buổi chiều xử lý việc riêng xong xuôi sẽ đến công ty nhận ghế.
Thôi Minh Trí mừng vì được rảnh rang, buổi sáng ở lại văn phòng xử lý xong vài việc, hắn quen tay vào Weibo xem lãnh đạo mới có đường hướng gì, phát hiện có bài mới đăng lúc 10h25, vẫn theo lối bóc phốt như trước.
Lần này, thị một mình đấu với một nữ idol đang nổi. Vừa rồi khi máy bay hạ cánh, fan của sao nữ nọ ra đón thần tượng làm nghẽn lối đi dành cho VIP. Soái đại tiểu thư sao lại để yên cho người khác chặn đường, đăng Weibo mắng luôn: “Con gà rừng mới cắm được vào mông cái chổi lông gà đã ra vẻ phượng hoàng, ai cho mày tư cách đấy?”
Fan của sao nữ nọ vốn có số có má trong làng fan, lâu nay gây sự khắp giới giải trí không ai địch nổi, gặp thể loại chuyên đi chọc chó này, chưa thăm dò tình hình kỹ càng đã nhào vào như ong, cắn xé:
“Mụ già yêu quái, bà mới là gà ý!”
“Đâu ra loại ngu loz này thế? Nhìn cái mặt bơm gọt kia, tìm bác sĩ giỏi chỉnh sửa trước đi, chỉ sợ mày đek có tiền thôi!”
“Con nhà quê sửa mặt làm vợ bé được đi lối VIP một cái đã nghĩ bản thân cao hơn người khác một bậc, ghen ghét nữ thần Đình bạch phú mỹ[2] của bọn tao, cóc ghẻ bò lên quốc lộ mà cứ làm như mình là xe Mini Jeep không bằng.”
………
Soái Ninh luôn thích dùng dao mổ trâu giết gà, lát sau post lên bức ảnh mới chụp, hé lộ gia sản cho đám người đang gây sự kia. Bức ảnh đặc tả chiếc đồng hồ thị đeo hôm nay, một chiếc đồng hồ dây đen nạm đầy kim cương.
“Đống lông gà đang ngoáy dưới comment kia giương mắt chó lên mà xem, cái đồng hồ này của chuỵ đủ cho nữ thần gà rừng của chúng mày ăn mấy năm.”
Rất mau, đã có người biết hàng giới thiệu: “Đây là đồng hồ Richard Mille máy cơ, dòng CALIBRE RM 026-01, bạch kim 18K nạm kim cương, giá bán trên website chính thức: 19371000 (khoảng 3 triệu đô).”
Con số trên trời giáng xuống làm các bên liên quan đơ ra, nhưng vẫn có kẻ không chịu thua, râm ran nghi ngờ chiếc đồng hồ này là hàng nhái.
Soái Ninh chắc đọc được comment, tag thẳng đại lý phân phối chính thức của Richard Mille ở Trung Quốc, nhờ giám định.
Cái tài khoản Weibo ba ngày không mở hàng, mở hàng một nhát đủ ăn ba tháng ấy lập tức xoắn xuýt bợ đít khách sộp, xun xoe trả lời: “Chiếc đồng hồ này của Nháo Nháo đại đại[3] đúng là của công ty chúng tôi, là lựa chọn hàng đầu của những người thuộc giới tinh hoa thành đạt…”
Chiếc đồng hồ giá trên trời mà người thường phấn đấu cả đời cũng chưa chắc đã làm ra số tiền tương đương ấy khiến Weibo sôi sùng sục. Đám đông giang cư mận vốn giỏi tìm niềm vui trong nỗi khổ sôi nổi đăng ảnh nhái theo Soái Ninh. Có người dùng bút vẽ đồng hồ trên cổ tay. Có người quấn một vòng băng dính đen rồi đính thêm lát củ cải trắng khắc hình thân máy. Có người một cánh tay cùng lúc đeo mười mấy chiếc đồng hồ giá rẻ để giả làm đại gia. Có người khoe đồng hồ gấp bằng tờ 100 tệ…
Soái Ninh là người khởi xướng chủ đề hot này nên thu hút nhiều sự chú ý nhất, trong vòng nửa ngày đã có thêm 170 ngàn người theo dõi, đến 2h chiều, số followers vượt ngưỡng 8 triệu.
Thôi Minh Trí đầu tiên là oán thị quá cay cú hơn thua. Tiếp theo, hắn nghĩ bụng: số người thật theo dõi đông như thế thì nhận đăng bài PR mỗi tháng cũng kiếm mười mấy vạn. Tiếp theo nữa, hắn lại thấy ý tưởng đó quá lom dom, không so được với tầm nhìn của người có tiền, vì thế lại chui vào cái vòng luẩn quẩn ghen tị căm ghét, kiểm điểm sai lầm khi đầu thai.
Buổi chiều, hơn 5h, Soái Ninh còn chưa tới công ty. Thấy giờ tan tầm sắp đến, các đồng nghiệp đều có tí sốt ruột, vài trưởng phòng còn tìm Thôi Minh Trí hỏi thăm tình hình. Hắn đành chiều theo yêu cầu của mọi người đánh bạo nhắn tin cho sếp dò hỏi lịch trình.
“Ninh tổng, tôi là Thôi Minh Trí - trợ lý của chị. Xin hỏi chị đã về đến nội thành chưa? Có cần xe đến đón chị không ạ?”
Nửa tiếng sau, nhận được tin trả lời của Soái Ninh: “Tôi đang làm tóc, đợi lát nữa sẽ qua.”
Đệch, thế này rõ ràng là bắt tất cả cung kính chờ đợi rồi!
Thôi Minh Trí truyền đạt ý kiến cho mọi người, trước hết đã phải nghe than thở một lượt. Chờ đến 8h tối vẫn không thấy bóng dáng vàng ngọc giá lâm, hắn không muốn đối mặt đám đồng nghiệp nôn nóng nên trốn ra hành lang văn phòng cho yên tĩnh.
Rẽ qua một chỗ ngoặt, hắn đối mặt với một cô gái lạ mặt mảnh khảnh mặc trang phục đời thường màu nâu nhạt. Cô gái đeo cặp kính râm siêu to che hết nửa khuôn mặt, tay trái đút túi quần, mái tóc đen óng buông xuống ngang tầm khuỷu, dày như sóng mây đen cuồn cuộn.
Làm lâu cho công ty lớn cũng trải đời cả, mắt thẩm mỹ của Thôi Minh Trí đã có tí khác với bọn giai thẳng bình thường, nhìn thấy mái tóc đẹp này, điều hắn nghĩ đến không phải là nét đẹp trời sinh mà là “Tốn tiền thật”.
(Hết phần 3, xin mời đón đọc phần 4)
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)
- -----
Chú thích:
1. Đổng là gọi tắt của đổng sự, tức thành viên hội đồng quản trị, tiếng Việt không có từ tương đương để xưng hô ngắn gọn nên bọn mình để nguyên.
2. Cụm từ giới trẻ Trung Quốc hay dùng để chỉ những cô nàng giàu có, xinh đẹp, trắng trẻo.
3. Từ xưng hô trên mạng dành cho những người có địa vị, được kính nể. VD: Tập đại đại.