Người Tình Của Lý Tổng

Chương 161: Sam Sam không biết phải làm gì



Nói đến đây, Giang Vũ dùng ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, hung hăng trừng mắt nhìn Giang Ly: "Chuyện mang thai lớn như thế lại dám gạt người một nhà, nếu không phải bị anh bắt gặp trên đường mang về nhà, chỉ sợ em ấy vẫn sẽ giấu mọi người..."

Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép (ví với việc yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn)

Sau đó lại nhìn về phía Sam Sam nói: "Sau khi đưa em ấy về nhà, trong nhà lại hỗn loạn, người ta đến nhà đòi nợ, anh còn chưa kịp trả thì em gái anh đã chủ động trả hết nợ giúp gia đình, lúc ấy anh mới biết em rể anh ở Nam Phi kiếm được rất nhiều tiền, sau khi biết em ấy mang thai, mỗi tháng đều đúng hạn gửi cho cô ấy chi phí sinh hoạt, lúc này anh mới yên lòng.

Nhưng ba mẹ anh lại cảm thấy bọn họ vẫn chưa có giấy đăng kí kết hôn vẫn chưa tổ chức hôn lễ đã chửa rồi nên đã nói em gái anh vài câu, em gái anh không phục cho nên cãi nhau với bọn họ, chắc là cảm xúc quá mức kích động vì thế mới động thai.

Nhưng không nghiêm trọng lắm, bác sĩ đề nghị nhập viện để theo dõi một thời gian, anh mới vừa làm thủ tục nhập viện cho em ấy.”

Sau khi Giang Vũ giải thích xong, lấy từ trong túi ra một thẻ ngân hàng đưa cho Sam Sam: "Anh vốn định chuyển 200.000 tệ mang đi trả nợ trước, nếu em gái anh đã trả giúp, số tiền này vẫn nên đưa cho em giữ.”

Sam Sam nghe xong lời giải thích của anh ta, rồi nhìn thấy tấm thẻ ngân hàng này, cô ấy đột nhiên không biết phải làm gì.

Sam Sam cảm thấy có chút bối rối, nhìn Giang Vũ, rồi nhìn Thư Vãn, dường như đang hỏi đây là tình huống gì?

Lời nói Giang Vũ chặt chẽ, tất cả đều giải thích rất có lý, không có chút sơ hở nào.

Nếu không phải vừa mới tận mắt nhìn thấy hai người bọn họ thân mật đến mức giống như người yêu ở cửa khoa phụ sản, chỉ sợ giờ phút này Thư Vãn cũng sẽ tin lời Giang Vũ.

Khi cô biết Giang Vũ bảo Sam Sam trả toàn bộ tiền vay mua nhà cùng với tất cả chi phí hàng ngày, cô đã có chút nghi ngờ về nhân phẩm của Giang Vũ.

Hiện tại Giang Vũ dưới tình huống cô đã tóm được thóp của anh ta, mà anh ta vẫn có thể bình tĩnh rút lui an toàn như vậy, chứng tỏ anh ta rất không đơn giản.

Tuy nhiên cô sẽ không nói ra những lời này ở trước mặt vài người, đánh rắn động cỏ cũng không tốt.

Cô giả ngu, cười với Sam Sam: "Sam Sam, xem ra anh rể đau lòng vì cậu kiếm tiền không dễ dàng, cho nên mới giao tiền cho cậu giữ.”



Cô ám chỉ Sam Sam nhận tiền, Sam Sam tất nhiên cũng nghe hiểu, vội vàng lấy thẻ ngân hàng thị trấn Trương Thôn của Giang Vũ.

Để thuận tiện cho việc rút tiền mặt, Giang Vũ đã chuyển hai trăm ngàn vào thẻ ngân hàng thị trấn.

Mặc dù cách làm này này rất phù hợp trả nợ, nhưng việc rút tiền mặt có thể làm cho người khác không thể tra ra lượng tiền giao dịch.

"Ông xã, anh thật tốt..."

Sam Sam làm bộ như không biết gì cả, ôm cánh tay anh ta, hôn anh ta một cái: "Mật mã là gì?”

Giang Vũ cười búng nhẹ mũi cô ấy giống như rất yêu cô ấy, trong mắt đầy vẻ cưng chiều: "Là sinh nhật của em..."

Giang Ly nằm trên giường bệnh nhìn thấy dáng vẻ ngọt ngào của hai người bọn họ, ánh mắt càng âm trầm hơn, dường như nhìn thấy bọn họ như thế làm cho cô ta cảm thấy chướng mắt, cắn răng nói: "Chị dâu, em có chút không thoải mái, muốn nghỉ ngơi một lát, nếu không thì chị đi ra ngoài trước đi..."

Giang Ly chỉ bảo chị dâu đi ra ngoài, nhưng không nói anh trai mình ra ngoài, điều này làm cho tay Sam Sam đang cầm thẻ ngân hàng cũng cảm thấy cứng đờ.

Giang Vũ phát hiện sự thay đổi của Sam Sam, vội vàng chửi Giang Ly: "Chị dâu em từ xa chạy tới thăm em, em có thái độ gì vậy?!”

Giang Ly không phục, bĩu môi: "Không phải chị ấy vừa vặn ở gần đây, lúc này mới thuận đường đến thăm em thôi..."

“Em còn trả treo!”

Giang Vũ chửi cô ta một câu, quay đầu nhìn Sam Sam: "Em đừng để ý, nó từ nhỏ đã được ba mẹ chiều hư, tính khí hơi xấc láo tí.”

Sam Sam không thèm để ý, nhếch khóe miệng: "Không sao, khi em bằng tuổi em ấy còn được cưng chiều nhiều hơn cả em ấy, gặp phải người không vừa mắt, không thèm cãi nhau đã trực tiếp tát cho người ta một tát!”