Người Tình Của Lý Tổng

Chương 320



Chương 320

A Lan muốn hỏi có phải vì để bảo vệ Thư tiểu thư nên hắn mới ra tay hay không, nhưng lại cảm thấy chuyện đến nước này thì câu trả lời đã không còn quan trọng.

Thư tiểu thư đã chết, mà hắn cũng sẽ mãi mãi sống trong áy náy và đau khổ mất đi cô…

A Lan im lặng, Quý Tư Hàn cũng thu hồi ánh mắt, chậm rãi nhìn ánh tà dương bên ngoài cửa sổ.

Dường như hắn đang đợi màn đêm buông xuống, khi ánh sáng bên ngoài tối đi một chút thì thù hận trong mắt hắn sẽ càng sâu thêm.

Cho đến khi Chu quản gia dẫn bác sĩ đi vào thì hắn mới đứng dậy rời đi, bóng lưng cô đơn đến mức dường như chỉ còn lại một mình hắn trên thế giới này.

Đến thư phòng, Quý Tư Hàn mở ngăn kéo bị khóa lấy ra một chiếc mặt nạ màu vàng đồng và một hộp chất lỏng màu xanh lam ở bên trong.

Hắn cầm cọ lên vẽ từng nét từng nét thành hình rồng xanh lên cổ mình…

Sau khi vẽ xong, hắn cầm điện thoại lên gọi một cuộc điện thoại.

Đối phương bắt máy rất nhanh, cung kính hỏi: “Tiên sinh, có gì sai bảo?”

Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào màn đêm đã buông xuống bên ngoài cửa sổ, lạnh lùng nói: “A Trạch, mục tiêu đêm này là Liên Tinh Nhược và Ninh Uyển.”

A Trạch vội trả lời: “Vâng, tiên sinh, tôi sẽ đến đón ngài ngay.”

Sau khi cúp điện thoại, Quý Tư Hàn ngước đôi mắt lạnh lùng khát máu lên nhìn ra trang viên bên ngoài được thắp sáng bởi những ngọn đèn đường.

Giống như có thể nhìn thấy căn nhà của nhà họ Liên qua những ánh đèn đó, để cho trong đôi mắt hắn bỗng tràn ngập thù hận.

Liên Vãn Tinh, tôi đồng ý với ba không giết bà nhưng bà lại hủy hoại những thứ tôi quan tâm, vậy thì tôi sẽ hủy diệt thứ mà bà để ý.

Muốn chơi ư, vậy thì phải chơi thật vui…

Sau khi quấn lại lớp băng gạc đã nhuộm đỏ máu tươi, hắn lấy ra một đôi găng tay da màu đen, cứng rắn đeo vào.

Sau đó đi đến phòng để quần áo, thay vào một bộ đồ thoải mái rồi đánh rối mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ.

Chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, hắn cầm mặt nạ lên và chậm rãi đi lên lầu…

Chu quản giá nhìn thấy hắn ra ngoài với dáng vẻ này thì có hơi lo lắng: “Nhị thiếu gia, cậu thật sự muốn tuyên chiến với phu nhân sao?”

Nhà họ Liên cũng là một gia đình tài phiệt, tuy hơi thua kém nhà họ Quý nhưng cũng gần như ngang ngửa.

Cộng thêm người nắm quyền của nhà họ Liên lại là một kẻ điên, chuyện gì cũng có thể làm ra được thì ông ta cũng thật sự sợ nhị thiếu gia tuyên chiến với bà ta, sẽ đổi lại từng trận gió tanh mưa máu giống như lúc trẻ tuổi.

Quý Tư Hàn quay đầu lại nhìn ông ta, môi mỏng khẽ mở: “Không phải tôi, mà là hắn.”

Nói xong, ánh mắt hắn chậm rãi chuyển đến mặt nạ trong tay, lấy thân phận của Dạ tiên sinh để hủy diệt người bà ta quan tâm, cũng sẽ không liên lụy đến Tống Tư Việt và Sam Sam của cô.

Nhưng trước mắt vẫn có một người có thể dùng thân phận của mình để xử lý.

Hắn nhìn Chu quản gia, lạnh lùng dặn dò: “Đánh gãy chân kẻ theo dõi tôi và đưa đến nhà họ Liên.”