Cố Cảnh Thâm nhìn Thư Vãn mê mẩn, mãi đến khi Cố Triết ở bên cạnh ho nhẹ một tiếng, anh ta mới lấy lại tinh thần.
Anh ta gật đầu, dẫn Thư Vãn đi ra ngoài.
Lúc bọn họ từ trong phòng họp đi ra, vừa vặn bị An Nghiên đang đi dạo phố nhìn thấy.
Cô không thể tin, nhìn Thư Vãn lúc này đã thay đổi cách trang điểm thành một khuôn mặt khác.
Lần đầu tiên gặp Thư Vãn, cũng cảm thấy cô có chút khí chất, tương đối xinh đẹp.
Nhưng lần này nhìn thấy cô, lại cảm thấy cô so với các cô gái sinh ra trong gia đình quý tộc còn cao quý hơn.
An nghiên quay đầu lại nhìn cửa hàng mà bọn họ vừa bước ra, cửa hàng này phải có thẻ khách Vip mới có thể vào.
Lúc này cô ta mới hiểu được, người đàn ông Thư Vãn tìm lần này còn giàu hơn Lâm Trạch Thần.
Bộ trang phục này mặc lên người cũng phải hơn ngàn vạn tệ, Quý Lương Xuyên cũng không nỡ tiêu trên người cô ta nhiều tiền như vậy.
Nghĩ như vậy cô ta liền không phục, đều là gái bán mình, dựa vào cái gì Thư Vãn lại tìm được người tốt hơn cô ta.
Cô thở phì phò, cầm lấy điện thoại ghi lại đoạn video gửi cho Quý Lương Xuyên.
“Lương Xuyên, anh xem, Thư tiểu thư lại tìm được người mới, lần này tìm được nhiều tiền hơn lần trước, còn thay đổi cả phong cách thường ngày rồi.”
Cô ta đã nghiên cứu tất cả những người có tiền ở thành phố A, nhưng do Cố Cảnh Thâm ở đế đô nên cô ta chưa từng nghiên cứu, cũng không biết anh ta.
Còn tưởng rằng là một tên nhà giàu nào đó vừa mới nổi, dù sao nhìn còn trẻ như vậy mà.
Quý Lương Xuyên đang đánh golf với người khác, chờ anh ta đánh xong, ngồi xuống xem điện thoại thì đã qua một giờ sau.
Khi xem video này, anh ta tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Thư Vãn này lại để Cố Cảnh Thâm mua hàng đặc chế riêng?!
Anh ta ném gậy golf đi, chuyển video cho Quý Tư Hàn.
“Anh hai, anh xem Thư tiểu thư này, rõ ràng là không xem anh ra gì.”
Quý Tư Hàn đang họp, bị tiếng điện thoại di động làm phân tâm.
Theo tính tình ngày xưa, lúc đang trong cuộc họp hắn tuyệt đối sẽ không xem điện thoại di động.
Nhưng lần này ma xui quỷ khiến, hắn lại liếc mắt về điện thoại di động .
Khi xem đoạn video kia, sắc mặt lãnh đạm xa cách của hắn lại bắt đầu nổi lên.
Đây là không để hắn vào mắt, hay là thích đối phương thích đến không thể tự kiềm chế bản thân?
Lại dám không nghe lời cảnh cáo của hắn ở cùng với Cố Cảnh Thâm!
Thần sắc của hắn giống như rơi vào hầm băng, lạnh đến dọa người.
Hắn không có chút do dự, trực tiếp cầm lấy điện thoại di động, đứng dậy rời đi.
Người trong phòng họp, thấy tổng giám đốc đột nhiên đen mặt rời đi, đều ngây ngẩn cả người.
Tiếp theo, lại nhao nhao ném ánh mắt thương hại về phía phó tổng đang đứng báo cáo công việc.
Mọi người nhất trí cho rằng, nhất định là phó tổng Triệu trong quá trình báo cáo đã có chỗ sơ suất mới chọc giận Quý tổng bỏ đi.
Triệu phó tổng đầu đầy mồ hôi lạnh: Xong rồi, lão tử sắp bị hành chết rồi!
...................
Tiệc tối của Ôn gia, cử hành ở trang viên Ôn gia, chủ yếu là để chúc mừng con gái Ôn gia học thành tài trở về.
Lấy thân phận Cố Cảnh Thâm sẽ không cần phải nể mặt đi tham dự yến hội của Ôn gia.
Nhưng anh ta và người thừa kế Ôn gia là bạn tốt, hai người thường xuyên tụ hội ở đế đô, đương nhiên lần này cũng sẽ tới tham gia.
Nhưng yến hội lần này còn có một tầng thâm ý, đó chính là chọn lựa thanh niên tài tuấn thích hợp cho tiểu thư Ôn gia này.
Cố Cảnh Thâm không tiện cự tuyệt lời mời của bạn tốt, lại sợ bị tiểu nữ Ôn gia chọn trúng, lúc này mới để Thư Vãn tạm thời thay làm bạn gái.
Biết được thâm ý của Cố Cảnh Thâm, Thư Vãn cũng không gò bó nữa, theo phân phó của anh ta, ngoan ngoãn làm một tấm bia đỡ đạn.
Cố Cảnh Thâm để cô đặt cánh tay vào tay anh ta, dẫn cô đi vào trang viên.
Khách mời bên trong đều là phú hào không kém Ôn gia bao nhiêu.
Lớn tuổi một chút, ở phòng tiệc uống rượu bàn chuyện làm ăn.
Người trẻ tuổi hơn thì bưng ly rượu đỏ, tốp năm tốp ba tụ tập bên ngoài.
Trang viên không lớn không nhỏ, nhưng có rất nhiều phú nhị đại có mặt.
Sau khi bọn họ đi vào, đám con cháu nhà giàu nhao nhao nhìn qua.
Người quen biết, người không quen biết, đều nhìn về hai người bọn họ.
Người thừa kế Ôn gia Ôn Hằng, đang cùng mấy thiên kim trò chuyện, thấy bên ngoài truyền đến động tĩnh mới phát hiện Cố Cảnh Thâm tới, vội vàng ra nghênh đón.
“Cảnh Thâm, anh tới rồi.”
Ôn Hằng cười nhìn về phía Cố Cảnh Thâm, tầm mắt chạm đến Thư Vãn đang đứng bên cạnh, anh ta nhìn qua hỏi: "Vị này là?”
“Đây là bạn gái tối nay của tôi, Thư Vãn, Thư tiểu thư.”
Ôn Hằng như đang suy nghĩ điều gì, nhìn Thư Vãn, lễ phép vươn tay:"Thư tiểu thư, xin chào, tôi là Ôn Hằng.”