Người Tình - Mỹ Huyền

Chương 146: Sông Hoàng Phố



Vĩ Thành vừa về phòng thì điện thoại reo lên: “ Con nghe thưa ba!”.

“ Kể từ hôm nay Ninh Hinh sẽ đến Hà Thị giúp đỡ con trong công việc, ba quyết định rồi”, ông Hà lên tiếng.

Tuy vậy anh không đồng ý: “ Con làm việc có luật lệ, Ninh Hinh không có lẫn khả năng và kinh nghiệm, đến công ty chỉ là vô ích”.

Ông bắt ép: “ Con dâu là người thông minh, chỉ cần học hỏi một thời gian ngắn là biết ngay. Vừa học vừa làm, nhất định sẽ là trợ thủ đắc lực của con”.

“ Công ty Hà Thị hiện tại là do con điều hành, con không chấp nhận”, anh nghiêm túc rồi ngắt máy trước.

Ông Hà tức giận mắng: “ Đúng là không nghe lời gì hết, không biết là trước đây đã gây ra hoạ gì nữa”.

Thư ký Châu lúc này vào báo cáo: “ Thưa Hà tổng! Tôi đến báo cáo tình hình trong khi anh ở thành phố Bắc Hải”.

“ Giám đốc Dương từ trung tâm mua sắm WORLD đã ký kết hợp đồng mua bán với mỹ phẩm của công ty. Thủ tục đăng ký bản quyền cho sản phẩm mới cũng hoàn thành. Và… còn một chuyện thưa anh…”, cô ấp úng.

“ Có chuyện gì sao?”

“ Chuyện là…”



Sau khi tan ca, Vĩ Thành hẹn Thiên Kỳ ra ngoài ăn tối. Cô vui mừng nói: “ Em đã xem tin tức mới nhất sáng nay, anh giỏi thật đó”.

“ Không phải An Nguyên cũng đang hợp tác với Paradise à, đừng quá khiêm tốn như vậy chứ”, anh cũng khen ngợi.

Anh hỏi thăm: “ Mấy ngày nay em như thế nào, có gì mới lạ không?”

Thiên Kỳ với ánh mắt lảng tránh, giả vờ tập trung cắt miếng thịt trên đĩa mà đáp một cách qua loa: “ Em cũng như mọi ngày, công việc cũng bình thường”.

“ Trông em có vẻ như đang rất đói”, anh ẩn ý mà cô không hề nhận ra mà cười đáp: “ Ừm, không hiểu sao hôm nay em lại cảm thấy đói bụng, phải ăn thật no mới được”.

Vĩ Thành uống một ít rượu rồi ngỏ lời: “ Ăn xong anh đưa em đến một nơi”.

“ Là ở đâu vậy anh?”, cô tò mò.



Anh không tiết lộ: “ Một chút em sẽ biết”.

Vĩ Thành đưa Thiên Kỳ đến bến Thượng Hải, lên thuyền dạo quanh sông Hoàng Phố. Cô phấn khởi mà chạy ngay đến lang cang đầu thuyền, đưa hai tay lên tận hưởng gió thổi: “ Thoải mái thật!”

Không gian sống động hơn bao giờ hết, chiếc du thuyền lướt nhẹ trên nước khiến tâm trạng đã phần nào nhẹ nhàng hơn.

Anh đi đến với hai ly rượu, choàng khăn ấm lên người cô, cả hai cụng ly rồi uống một ngụm.

“ Anh đã đến đây bao nhiêu lần rồi?”

“ Lần đầu tiên”.

Thiên Kỳ khó tin: “ Không phải chứ? Em cứ nghĩ là anh trải nghiệm rồi nên đưa em đến”.

Vĩ Thành thành thật: “ Nơi này anh đã muốn đến từ lâu rồi nhưng anh vẫn muốn nó trở nên ý nghĩa hơn, và người đó phải là em”.

Cô hạnh phúc mà không giấu được nụ cười trên môi.

Bỗng tiếng nhạc du dương vang lên, là một món quà nhỏ để các du khách có thể tận hưởng cùng nhau.

“ Thiên Kỳ! Em muốn nhảy không?”, anh hỏi ý.

Cô gật đầu nhẹ đồng ý, anh lấy hai ly rượu đặt lên bàn rồi quay lại đưa tay ra. Thiên Kỳ nắm lấy tay anh rồi cả hai bắt đầu di chuyển những bước chân thật nhẹ nhàng. Ánh mắt trao nhau chứa đựng sự ngọt ngào, đắm chìm vào đam mê ái tình.

Sau một hồi, âm nhạc cũng kết thúc, anh ôm cô từ phía sau ngắm cảnh đêm vừa kiêu sa vừa lãng mạn.

Vĩ Thành muốn cô chia sẻ với mình: “ Mẹ anh có phải đã liên lạc với em không?

Cô im lặng vài giây rồi mới đáp: “ Ừm, cả hai đã gặp và có một cuộc trò chuyện ngắn”.

“ Mẹ đã nói gì với em?”, anh tiếp tục hỏi.

“ Chỉ là nói em đừng gặp anh nữa, hỏi em muốn điều gì”.

“ Và…”, anh muốn biết câu trả lời.

“ Em muốn ở bên anh, Vĩ Thành”, cô quay người lại, nhìn thẳng vào mắt anh mà đáp.



Anh đau lòng vuốt ve khuôn mặt cô: “ Xin lỗi vì đã để em một mình chịu ấm ức rồi!”.

“ Em không sao đâu mà anh… Người mẹ nào gặp trường hợp này cũng sẽ làm như vậy, luôn muốn bảo vệ hạnh phúc cho con của mình”.

Cả hai tựa đầu vào nhau, Vĩ Thành nói lời tận đáy lòng mình: “ Anh yêu em!”.

Thiên Kỳ cũng hồi đáp với ánh mắt long lanh: “ Em yêu anh!”.

Ngay tức khắc, đôi môi mềm mại chạm vào nhau, vòng tay cũng siết chặt đối phương hơn.

Lướt trên sông Hoàng Phố lãng mạn, dưới bầu trời đêm huyền ảo, cặp đôi đã một lần nữa chứng minh tình yêu sâu đậm của mình…



Ngày hôm sau tại cuộc họp sáng của công ty Hà Thị, doanh thu lượng hàng xuất khẩu đến Châu Mỹ tăng đáng kể. Nhờ có Paradise trợ giúp nên công vốn mạnh lại càng khẳng định chắc vị thế hơn trong giới kinh doanh.

“ Thị trường Châu Mỹ rất ưu ái thương hiệu mỹ phẩm của chúng ta, sự giúp sức của tất cả nhân viên cũng góp phần nâng cao giá trị thương hiệu. Để tỏ lòng thành, mọi người trong công ty đều có thưởng, và sẽ được cộng vào tiền lương tháng này”, Vĩ Thành đưa ra lời thông báo.

Ninh Hinh đột nhiên vỗ tay: “ Hà tổng của chúng ta thật tốt phải không mọi người?”

Một lúc sau kết thúc cuộc họp, Vĩ Thành kéo tay Ninh Hinh ra một góc. Anh khó chịu: “ Không phải tôi đã nói cô về nhà đi hay sao? Cô muốn gì?”

Cô đưa tay vuốt ve mặt anh, bắt đầu câu dẫn: “ Muốn anh”.

Vĩ Thành lập tức nắm lấy cổ tay cô hạ xuống, nhìn với ánh mắt lạnh lùng.

“ Em chỉ đang làm đúng theo những gì mình có mà thôi. Khi xưa ba em hợp tác với Hà Thị, có cổ phần rồi sau kết hôn giao lại cho em, bây giờ nó là của em, vị trí cũng là của em”, cô vô cùng đắc ý.

“ Với lại ba mẹ anh đã đồng ý để em phụ giúp anh trong công việc, anh định sẽ làm họ buồn hay sao?”

Anh trả lời: “ Hà Thị là của tôi, tôi không cho phép”.

Ninh Hinh ra điều kiện: “ Nếu anh đã nói vậy thì trao đổi đi… Em sẽ không đến công ty nữa, và anh phải về sống với em. Còn ngược lại anh vẫn khư khư ở riêng, vị trí này vẫn là của em”.

Cô vỗ nhẹ vai anh rồi tự tin bước đi, còn Vĩ Thành đứng lặng thinh, vô cùng khó xử.