[Bạn có 24 giờ để nghỉ ngơi.] [Hãy chuẩn bị cho phần hướng dẫn cuối cùng.] Được một quầng ánh sáng ấm áp bao bọc cơ thể, tôi nhắm mắt lại. Sau một lúc lơ lửng, chân tôi lại chạm phải bề mặt thô cứng của sàn nhà. Mở mắt ra, tôi thấy phòng chờ của mình. Nhìn quanh căn phòng trống rỗng, tôi cười khẩy và ngồi xuống sàn. [Thưởng hạng nhất– bạn đã nhận được một hộp quà hướng dẫn.] [Bạn nhận được 1000TP (Tower Point – Điểm Tháp)] Mọi thứ tôi làm chỉ là đi du ngoạn, bởi vì đợt đầu tiên của thử thách không hề có thông tin về cách thức hoạt động của Tháp, nên tôi dễ dàng đạt được thứ hạng đầu tiên. Cuộc cạnh tranh sẽ trở nên khó hơn hiện tại nhiều kể từ khi đợt thứ ba bắt đầu, cũng bởi Kim Suho đã được sắp đặt để dành được vị trí đầu trong đợt thứ hai. [TP là một đơn vị tiền tệ có thể sử dụng tại mọi tầng trong Tháp.] [Hãy thử mở Cửa hàng Người Chơi Lv.1.] “Vâng, cảm ơn.” Tôi cảm ơn hệ thống. Cửa hàng Người Chơi, đúng như tên gọi của nó, là một cửa hàng chỉ có thể được sử dụng bởi Người chơi. Nơi đây bán những vật phẩm đặc biệt như Vé vào lại Tháp và Vé trở lại Trái đất. Dĩ nhiên, chúng chẳng thể được sử dụng trong phần hướng dẫn. “Cửa hàng Người Chơi.” Ngay khi tôi đọc cụm từ ấy, một cửa sổ bật ra. [Cửa hàng Người Chơi Lv.1] —Khả năng vật lý —Nâng cao Ma lực — Tín ngưỡng —Có thể tiêu thụ —Vật phẩm đặc biệt [TP: 1000] === Lv.1 ở đây không hề liên hệ tới cấp độ (level) của tôi. Người chơi chẳng có cấp độ nào cả, nhưng mọi thứ còn lại trong Tháp thì có: trang bị, kỹ thuật, kỹ năng, các NPC, Cửa hàng Người Chơi, và kể cả ‘hệ thống’ mà tôi đang nói chuyện rất lịch sự với nữa. Tôi nhấn vào mục ‘khả năng vật lý’. [Chất xúc tác tăng trưởng cơ bắp] … … [Viên uống tăng cường Thể chất] Cửa hàng bán những vật phẩm nâng khoảng 0.05~0.10 điểm chỉ số với 1000 TP. Các mục “nâng cao ma lực và “tín ngưỡng” cũng thế. Với 1000 TP của mình, tôi chỉ có thể mua một vài loại thảo mộc dùng được. [Lam Dược 30TT] [Phát Quang Dược 50TP] [Xa trục thảo ma lực 100TP] “Chẳng có gì ngoài thảo dược nhỏ.” Tôi nhớ có đưa thuốc hồi thể lực và ma lực trong cả Cửa hàng Người Chơi cấp 1, nhưng có vẻ như nó cũng bị chỉnh sửa mất rồi. Thực ra, tất cả những vật phẩm trong đây chẳng xứng đáng với giá tiền của nó gì cả. Mua vật phẩm từ NPC hoặc qua cửa hàng của các NPC hay từ những người chơi khác từ nhà đấu giá còn hơn. A, dĩ nhiên, chế tạo vật phẩm riêng là lựa chọn rẻ nhất. [Vé trở về Trái Đất – 1000TP] “Thứ này cũng đắt hơn nữa.” Kể cả vé trở về cũng lên đến 1000 TP, đó là còn chưa nói tới 1000 TP cần thiết để mua vé vào lại Cổng. Tổng cộng, cả đi và về giữa Tháp và Trái Đất đã đắt hơn bốn lần so với mạch truyện gốc . “Có vẻ như một tháng là không đủ rồi.” TP rất quan trọng, đặc biệt là trong những tầng đầu của Tháp. Tôi đã hứa với Evandel rằng mình sẽ quay lại sau một tháng, nhưng cứ đà này thì phải mất ít nhất hai tháng . Tiếp theo, tôi kiểm tra hộp quà. === [Hộp quà cho phần thể hiện trong phần Hướng dẫn] Bạn sẽ nhận được 3 cuộn giấy nâng cấp ngẫu nhiên. (Chiếc hộp sẽ biến mất nếu không được mở trong 12 giờ) Chiếc hộp này toàn chứa những cuộn giấy đồng cấp nhau nên chắc sự may mắn của tôi chẳng áp dụng được. Tôi mở chiếc hộp mà không chẩn chừ, ba cuộn lập tức rơi ra. [Cuộn giấy Nâng cấp Kỹ Năng] [Cuộn giấy Nâng cấp Vật Phẩm] [Cuộn giấy Nâng cấp] [Tất cả đều phải được sử dụng trong 12 giờ.] Cả ba cuộn đều là loại hiếm có khó tìm kể cả sau khi phẩn hướng dẫn kết thúc. “...Chúng khác nhau hử.” Những gì tôi nhận được khác với Kim Suho. Chỉ có một thứ giống đó là cuộn nâng cấp kỹ năng. Thứ này dĩ nhiên là phải dùng cho Xúc Xắc ngẫu nhiên rồi. Tôi đã muốn giữ nó lại nếu có thể, nhưng nếu không dùng sau 12h thì nó lại biến mất. Trước tiên, tôi xé cuộn nâng cấp kỹ năng làm đôi. [Bạn có muốn nâng cấp kỹ năng ‘Xúc Xắc ngẫu nhiên’ của mình?] “Có.” === [Hãy chọn hướng nâng cấp.] [Hiệu suất Lv.1] *Giảm thời gian hồi của Xúc Xắc ngẫu nhiên. [Tăng giới hạn Lv.1] *Cấp độ vật phẩm bạn có thể nhận được từ Xúc Xắc ngẫu nhiên tăng. [Trí khôn Lv.1] *Xúc Xắc ngẫu nhiên sẽ nhận ra ý muốn của bạn tốt hơn. Ba hướng nâng cấp xuất hiện trước tôi. Chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, tôi chọn “tăng giới hạn”. Thunk. Tiếng thanh kim loại đóng lại vang lên . [Xúc Xắc ngẫu nhiên giờ có thể biên thành vật phẩm Lv.4. Đổi lại, thời gian hồi có nó tăng thêm 30 phút.] Thế là xong. Tiếp theo là cuộn nâng cấp vật phẩm. “Mình có những vật phẩm gì nhỉ…?’ Tôi mở kho đồ của mình ra. [Xúc Xắc ngẫu nhiên] [Da cá Lv.1] [Tim của Mực Sừng Đen Lv.1] [Thương Pha Lê Đỏ Lv.1] [Cần Câu Pha Lê Đỏ Lv.1] [Lá Cây Thế Giới Lv.2] [Da thuộc của Cá Bóng] Kho đồ tôi bị lấp đầy chỉ với tám vật phẩm. Cũng chẳng trách được bởi nó cũng chỉ mới cấp 0. “Hm.” Tôi ngẫm nghĩ. Chẳng có item nào từ phần hướng dẫn đáng để giữ mãi cả. Nâng cấp cây thương pha lê đỏ thì có vẻ hơi.… chờ đã. “Lá Cây Thế Giới.” Liệu nó có thể nâng cấp được không? Tôi thử cọ cuộn giấy vào chiếc lá. [Bạn có muốn sử dụng cuộn nâng cấp vật phẩm lên trên Lá Cây Thế Giới Lv.2?] “Được ưu?” Tôi xác nhận ngay lập tức. [Lá Cây Thế Giới Lv.2 đã lên Lv.3] —Hliệu quả của “Phước lành của Cây Thế Giới” được nâng cao. —Khả năng tăng cường vật lý của Lá Cây Thế Giới được cải thiện. *Chỉ số sức mạnh, thể lực, sức chịu đựng và tốc độ của bạn tăng thêm 0.1 điểm. “Được, vật phẩm thế là xong....” Giờ thì, đã đến lúc cho “cuộn giấy nâng cấp”. Tên cuộn giấy này chẳng có chữ gì đi sau nữa nên có thể nói nó dùng được cho tất cả mọi thứ. Tôi lập tức quyết định dùng nó vào một thứ. “Tôi muốn nâng cấp hệ thống.” Tôi xé cuộn giấy ra làm đôi. 1 giây. 2 giây. 3 giây. Hệ thống, thứ luôn phản hồi ngay lập tức, giờ lại hiện lên sau tận ba giây. [Bạn có chắc muốn nâng cấp ‘Hệ thống của Extra7 Lv.0’?] Hệ thống có vẻ như đã rất sửng sốt. Không chừng, nó thậm chí vui mừng. “Tất nhiên rồi.” Tôi cười và gật đầu. [‘Hệ thống của Extra7 Lv.0’ trở thành ‘Hệ thống của Extra7 Lv.1’.] [Phòng chờ cá nhân của bạn trở nên rộng rãi hơn.] [Kho đồ của bạn trở thành Lv.1] [Mục Cộng đồng...] Hàng loạt cảnh báo xuất hiện cho thấy rằng lựa chọn của tôi là chính xác. Bằng việc nâng cấp hệ thống, không gian kho đồ đã được mỏ rộng. Với một tiếng động ẩm 1, phòng chờ của tôi cũng to hơn. “Ngon.” Tôi nhìn quanh khắp phòng chờ. Tôi sẽ đến nơi đây nhiều hơn kể từ giờ, thậm chí tôi còn đang định mang những cộng sự của mình tới nữa. Tuy Tòa Tháp có một tầng cực kỳ rộng lón gọi là “Khu Dân cư”, nó có kích thước gần bằng cả Hàn Quốc, nhưng trong các tầng khác thì phòng chờ cá nhân là nơi duy nhất tôi có thể nghỉ ngơi cho tử tế. “Giờ thì, hãy làm một vài đồ nội thất nào.” Đây cũng là một phẩn tập luyện của tôi, làm những thứ như thế này sẽ giúp tăng chỉ số và độ thông thạo Khéo léo. Trước tiên, tôi cẩn nguyên liệu. Lây ra một viên Xúc Xắc ngẫu nhiên từ kho đồ, tôi tung nó xuống mặt đất. [Gỗ sồi được cưa gọn] Không có cấp độ cũng có nghĩa nó là Lv.0. Nói cách khác, nó là đồ kém chất lượng chỉ có thể được dùng để làm tủ hoặc sàn nhà. Thế nên tôi lại lăn thêm một cái nữa. [Gỗ đen cao cấp Lv.3] “Tuyệt.” Một khúc gỗ lớn hiện ra. Với thứ này thì tôi mới có thể làm ra một chiếc giường. Tạo ra đồ nghề với ma lực của Dấu Thánh, tôi bắt đầu làm việc. “Huup.” …12 giờ nhanh chóng trôi qua. [Đặc tính “Khéo léo” đã nâng lên cấp 8.] [Kỹ thuật chế tạo nâng lên Lv.2] — Thêm các chỉ tiết hoàn thiện cho trang bị thủ công. —Chế tạo tự động được trau chuốt hơn. —Bạn nhận được “Thấu Thị thiết kế”. [Sức mạnh tăng lên 0.1 điểm.] [Sức chịu đựng tăng lên 0.1 điểm.] [Thể lực tăng thêm 0.1 điểm.] Khéo léo đã được khôi phục lại cấp 8 sau khi rơi xuống cấp 9, và chỉ số vật lý của tôi cũng được tăng lên 0.1 điểm. === [Giường êm ái Lv.3] ○Phục hồi Lv.3 *Hoàn toàn khôi phục thể lực trong 6 giờ. ○Thoải mái Lv.3 *Giải toả tâm trí của bạn. === Tôi đã tạo ra một chiếc giường đơn tuyệt vời. Hiện tại thì tôi chỉ còn lại 12 giờ. Đáng tiếc là tôi không có thời gian để nghỉ ngơi. Lý do tôi vất vả cố gắng thế này là để đì tên khốn.… hay chính xác hơn là con khốn ‘Jin Sahyuk’ đó xuống càng nhiều càng tốt. Tôi phải trở nên mạnh mẽ nhanh hơn ả ta. “Argh, nhức hết cả người rồi.” Vai tôi như thể sắp bung ra vậy, nhưng tôi vẫn còn nhiều thứ phải làm. Kế tiếp, tôi phải làm “trang bị". Tôi đang nghĩ tới một chiếc mặt nạ và áo khoác trùm đầu để giấu mặt của mình, tôi cũng muốn một bộ áo giáp đơn giản nữa. Tôi lại lăn một chiếc Xúc Xắc ngẫu nhiên nữa để lấy thêm nguyên liệu. x Trong 9 giò, tôi làm thêm ba trang bị mới. [Áo choàng đen trùm đầu Lv.3] oKiểm soát nhiệt độ Lv.2 ©oTự động vừa vặn Lv.3 ○Cách âm Lv.1 === [Mặt nạ Hắc Ưng Lv.2] ○Lọc không khí Lv.2 ○Bảo vệ mặt Lv.2 === [Áo giáp da Lv.3] ○Phòng ngự Lv.3 ○Độ bền Lv.3 ○Dễ di chuyển Lv.3 “Auu, mệt quá.” May mắn là ma lực của Dấu Thánh hoạt động rất mượt, và chúng đều thêm những hiệu ứng mà tôi mong muốn. Trong phần hướng dẫn này, có lẽ chẳng có ai số hữu trang bị tốt hơn tôi đâu. [Bạn đã nhận được kỹ thuật “Khảm ma lực Lv.1.“] —Nâng cao hiệu ứng của ma lực được truyền vào vật phẩm. [Phần hướng dẫn cuối cùng sẽ bắt đầu sau một giờ.] Nhìn vào cảnh báo của hệ thống, tôi suy ngẫm. Phẩn hướng dẫn cuối cùng cũng không khó lắm. Ý tưởng của phẩn hướng dẫn đầu là “tranh đấu”, phần thứ hai là “sinh tồn”, và cuối cùng là “xã hội”. Trước khi nó bắt đầu, tôi tiến vào mục Cộng đồng. [Diễn đàn công cộng | [Đọc cái này nếu bạn là Extra7.] “Hử?” Khi đang lướt qua diễn đàn, tôi bỗng thấy một bài đăng về mình. Tôi biết được người đã tạo ra bài đăng này trước cả khi đọc nó. [Đọc cái này nếu bạn là Extra7.] 「Nayunjajangman」 —Anh vẫn sống chứ? Nếu có, thì hãy trả lời tôi. Cậu ta chắc hẳn nghĩ tôi đ·ã c·hết bởi tôi bỗng dừng trả lời vào lần trước. Tôi cười và gõ câu trả lời của mình. —Gì chứ, cậu hoàn thành phần hướng dẫn của mình rồi à? Cậu ta có vẻ như đã phản hồi ngay khi nhận được thông báo. + Đúng như mong đợi, anh vẫn còn sống nhỉ Hyung-nim 3 3 tôi đang đợi đến phần hướng dẫn cuối cùng. L- Cậu đang ở trong độ khó gì thế. L_ Anh trước, Hyung-nim. Cao nhất. Wow.... thật đáng sọ. Hyung-nim chắc hẳn là một người đáng ngòm... [Phần hướng dẫn cuối cùng sẽ sớm bắt đầu.] “Ah, tôi không còn thời gian để nói chuyện nữa.” Tôi không có đủ thời gian nữa. Việc vào mục Cộng đồng bị cấm trong hướng dẫn. L Này, tôi sẽ bắt đầu vào phẩn hướng dẫn cuối. Đừng c-hết nhé, và nhớ giữ liên lạc. „3333333 Vâng, Hyung-nim! “Hm.” Chuỗiㅋ dài ngoặc khiến nó trông như cậu ta đang coi nhẹ tôi vậy, nhưng tôi cũng chẳng buồn trả lời. [Phần hướng dẫn cuối cùng – Duy trì lợi nhuận] [Bạn sẽ được chuyển tới ‘Thị trấn Hướng Dẫn’.] Ánh sáng toả ra như một làn sương dày đặc. Cảm thấy hơi ấm của nó, tôi nhắm nghiền đôi mắt lại. ** [Bạn đang ở trong độ khó cao nhất của Thị trấn Hướng Dẫn.] [Trong vòng mười ngày, thu thập nhiều TP nhất có thể trong xã hội của phần hướng dẫn.] [Vào cuối ngày thứ mười, bạn phải sở hữu hơn 1000TP để hoàn thành phần hướng dẫn cuối cùng này.] [Người chơi có thể giữ lại tất cả số TP mình kiếm được.] [Quán rượu lính đánh thuê Lv.???] Khi mở mắt, tôi thấy hàng loạt những cảnh báo của hệ thống cùng với cửa sổ trạng thái của toà nhà trước mặt tôi. “...Đây thực sự là một thành phố.” Tôi nhìn xung quanh. Đằng sau tôi là những căn nhà được xây dựng nên bởi gạch màu vàng và các cửa hàng theo phong cách thời trung cổ. Còn phía trước tôi là một quán rượu được xây hoàn toàn bằng gỗ. Cả quang cảnh như bước vào một tiểu thuyết giả tưởng vậy. Đây lần đầu tiên trong cuộc đời tôi bước vào một quán rượu. Kiiik— Mở cánh cửa gỗ cứng đờ, tôi bước đi trên chiếc sàn nhà kẽo kẹt. “Uhahaha.” “Hahahaha.” “Kuhahaha.” Ngay khi tôi tiến vào, tiếng cười huyên náo vang lên. Trước tiên, tôi nhìn kĩ xung quanh mình. Có nhiều NPC gân guốc đang nói chuyện và cười đùa với nhau. Để nhắc lại thì, rất khó để phân biệt giữa NPC và Người chơi trong Tháp. Vì vậy nên giả vờ làm NPC thì tốt hơn. Tôi nâng mũ trùm đầu của mình lên và ngồi xuống quầy. “Tôi có thể lấy gì cho cậu nào?” Tên chủ quán hỏi. Tôi nhìn lướt qua thực đơn trước mặt và gọi đồ một cách lưu loát. “Một gin đi.” “Vậy thì 50TP.” [Bạn có thể lấy 50TP ra khỏi kho đồ của mình.] “Nó không có đắt đến thế” “...20TP.” Tên chủ quán hạ giá xuống hơn 50%. Tuy vậy, 20TP vẫn còn là quá đắt. Tôi giả vờ với tới túi áo của mình và lấy ra 5 đồng 1TP. Hắn đổ rượu gin vào cốc mà không nói gì thêm. [Rượu Gin Lv.1] coCổn Lv.1 Có vẻ như đồ uống không b·ị đ·ánh thuốc. Tôi nốc cốc rượu. Ngay khi đó. Kiik— Cánh cửa gỗ mở ra một lần nữa. Tôi quay lại theo bản năng. Lập tức, đôi mắt tôi mở to vì sốc. Đứng ngay chỗ cánh cửa là một người đàn ông và một người phụ nữ. Người phụ nữ là một người da trắng và lùn. Với mái tóc trắng trông nổi bật ngay cả khi ở xa, và đôi mắt như cún con toả sáng như ngọc thạch. Bất cứ ai nhìn vào cô đều sẽ thắc mắc rằng làm sao một khuôn mặt nhỏ nhắn như vậy lại có thể xinh đẹp đến mức đó. Kế bên cô là một tên Châu Á đô con. Ngoại hình của anh ta cũng không thua kém người phụ nữ bên cạnh là bao. “Đây là đâu thế? Thật bí ẩn.” Họ là những Anh hùng đến từ Ngôi Đền Công Lý đáng tự hào, những thành viên mạnh mẽ đáng tin cậy nhất của Hiệp hội Anh hùng. “Bậc thầy Linh Ngôn, Alieen' và “Hoả Ngục Yi Yongha“.