Tiếc là Kỷ Thời Diễn không thưởng thức được nhiều động thái tiếp theo trên điện thoại, bởi vì hình như cô nhanh chóng nhớ ra trước đó mình vẫn chưa tắt máy chiếu nên đã tắt nó đi.
Người đàn ông nhìn chằm chằm vào TV trở về như cũ hai giây, sau đó cúi đầu, đặt ngón tay lên khăn rồi khẽ cười.
Làm sao Kỷ Ninh biết mình chẳng những không trình chiếu được, ngược lại còn chiếu điện thoại của mình lên TV của idol.
Cô chỉ biết khả năng quản lý dáng người của idol mình thực sự quá tuyệt.
Lưu hình xong, cô thoả mãn đi ngủ.
Hôm sau có một hoạt động của bên thương hiệu nào đó, là thương hiệu từng tài trợ cho 《Nhật Ký Nụ Hôn Đầu》. Vì vậy, cả ba cặp đôi đều phải tham gia hoạt động này.
Vì tham gia hoạt động dựa trên danh nghĩa chương trình, Kỷ Ninh và Kỷ Thời Diễn ngồi chung xe, xuống xe chung với nhau.
Xe không thể đi vào nữa, nghệ sĩ phải đi bộ đến tòa nhà, may mà cách đó không xa.
Kỷ Ninh mặc chiếc đầm dài màu đỏ, mang đôi giày cao gót màu trắng bạc, đeo một vòng hoa trên cổ tay, đơn giản và tươi sáng, được các nhân viên nghiệp vụ nhất trí khen ngợi.
Giày cao gót có đế nhọn, cô vừa xuống xe đã cảm thấy mình đạp phải thứ gì đó, sau đó nhấc chân lên lại không thể nhấc lên nổi.
Cúi đầu xem thử, thì ra gót giày bị kẹt trong một sợi xích ven đường.
Kỷ Ninh xách váy mình lên, nhất thời rơi vào tình huống khó xử.
Kỷ Thời Diễn đang đi ngang qua cô, đi được hai bước thì nhận ra gì đó, xoay người lại nhìn.
Nhìn thấy tình huống trước mặt, người đàn ông bóp ấn đường, thở dài từ tận đáy lòng, “Em cũng thật là giỏi.”
Con đường rất rộng, mắt xích rất nhỏ, tại sao cô có thể tránh được những con đường đó, đạp một bước vào trong sợi xích nhỏ này?
Cô cúi đầu, nhìn vào vòng hoa màu đỏ trên cổ tay của mình, đôi tai hơi đổi màu, nhỏ tiếng biện bạch.
“Chuyện này cũng không thể trách em…”
Tiếng thở dài của anh nặng nề hơn. Lúc Kỷ Ninh sắp ngồi xuống tại chỗ vì không tìm được cách giải quyết, người đàn ông đã bất đắc dĩ cúi người xuống.
Anh nửa quỳ, một tay cầm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của cô, tay kia kéo gót giày bị kẹt ra.
Cô không thể đứng vững vì đôi chân treo lơ lửng bị anh nắm giữ và chống đỡ.
Anh rất mạnh mẽ, lúc này bộ vest thẳng thóm dính vào người anh, đường nét cánh tay rõ ràng hiện ra vì căng thẳng, gồ lên trong một số trường hợp ở đàn ông, quyến rũ và ấn tượng có một không hai.
Sống lưng của cô nóng lên, che đi hơi nóng.
“Được rồi.”
Cuối cùng đã giải thoát đôi giày ra khỏi sợi xích, Kỷ Thời Diễn nâng chân của cô lên, tiện tay mang giày cao gót vào cho cô.
Thiếu nữ co mũi chân lại, rõ ràng muốn lên tiếng, nhưng dường như không tìm được nút tăng âm lượng, “Cám ơn.”
Anh lại nhìn cô vài giây, yết hầu chuyển động như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng, đưa tay ra, nói với vẻ mặt không cảm xúc, “Vịn vào.”
“Hả?”
“Tôi không muốn lát nữa em lại té vì bị kẹt, vịn vào tôi.”
Cô rụt vai, “… Được.”
Dĩ nhiên trang lớn đầu tiên 【Một Lời Vì Ninh】 sẽ không bỏ qua khung cảnh này. Sau khi chụp xong và cho ra hình cấp tốc, masternim vui sướng đăng lên thành hình 9 ô vuông: 【Những bằng chứng gọi là dịu dàng bị theo dõi / Thật ra chỉ là một trên mười nghìn.】
Nửa tiếng đã có hơn 10 nghìn lượt chuyển tiếp.
【Mị nghẹt thở rồi, các cô thì sao?】
【Quần áo hôm nay rất trang trọng, tôi cảm thấy có thể tiễn đi cưới luôn. Nếu mọi người không có ý kiến gì thì cứ quyết định vậy đi.】
【Bật khóc vì cảm thấy gato quá, nhưng lại ngọt ngào quá đi. Hết cách rồi, cặp đôi mà em chọn ngọt đến nỗi em chết cũng đáng kiếp! Kỷ Thời Diễn, Kỷ Ninh, có nghe thấy không! Ngọt chết em đi, em không sợ. Nếu cần ai đó mắc bệnh tiểu đường thì hãy chọn em đi, em sẵn sàng!!】
【Tôi biết rõ hương vị hạnh phúc khi đẩy thuyền.】
Hoạt động của thương hiệu này cũng đã bắt đầu. Kỷ Ninh đi dạo xung quanh địa điểm quay, phát hiện có nhiều khuôn mặt quen thuộc.
Vậy mà lại thấy Hàn Mịch và Đào Tương.
Hàn Mịch và Đào Tương từng diễn chung với cô trong bộ phim đầu tiên. Khi đó ba người đều là người mới, không biết gì cả, vừa tự giam mình, vừa sợ người lạ. Ba cô gái đã tự tạo thành một nhóm nhỏ, cùng nhau ăn uống, tập diễn trước, đọc kịch bản.
Mặc dù không được xem là mối quan hệ tốt, nhưng cũng không tệ, dù sao đã từng phấn đấu với nhau qua 5 tháng. Lúc đứng bên bờ vực thẳm đều dựa vào sự giúp đỡ lẫn nhau mới có thể vượt qua khó khăn. Ở một khía cạnh nào đó, mối quan hệ này cũng được xem là khá bền vững.
Hàn Mịch chủ động tới chào hỏi cô, “Hi, gần đây thế nào, mọi thứ đều tốt chứ?”
“Rất tốt.” Dĩ nhiên Kỷ Ninh sẽ không thông báo tin xấu, “Bộ phim mới của cậu cũng suôn sẻ nhỉ, trước đây mình đã thấy tin tức.”
Hàn Mịch hơi giật mình rồi trả lời: “Cũng tạm được thôi, nhưng chắc chắn không bằng cậu rồi, tài nguyên của cậu tốt như vậy mà. Show truyền hình cũng vậy, phim truyền hình cũng thế, những phim còn đang phát sóng vẫn gây sốt. Trong tay còn có đại diện thương hiệu quốc dân, sự nghiệp phát triển quá tốt.”
Xem ra các cô ấy cũng để ý tới mình, Kỷ Ninh mím môi, nói: “Mình cũng khá may mắn.”
“Vậy là quá tốt rồi.” Đào Tương cũng bưng ly rượu tới uống với cô, “Các đạo diễn mà cậu từng hợp tác đều ‘lên hương’ rồi, không biết lúc nào mới đến lượt bọn mình.”
“Sẽ đến lượt mà. Lần sau nếu có cơ hội, mình sẽ nói giúp các cậu.”
Khuôn mặt của Đào Tương thoáng qua vẻ kinh ngạc, ngón tay giơ ly rượu lên giật nhẹ, sau đó mới nói: “Được.”
Thật ra dư luận trong giới về Hàn Mịch và Đào Tương cũng khá gây tranh cãi. Tất cả đều là vì trước đây lúc ba người quay 《Hòn Đảo Khói Lửa》 đã xảy ra tình huống ngoài ý muốn.
Mấy tháng trước, có một đạo diễn nhìn trúng biểu hiện của ba cô trong tác phẩm đầu tay 《Đông Chí Đã Đến》, mời các cô đóng phim truyền hình mới 《Hòn Đảo Khói Lửa》 của mình. Ký xong hợp đồng, biên kịch cũng đã đưa kịch bản cho ba người, kết quả là Hàn Mịch và Đào Tương bỗng dưng từ chối vai diễn, đi đến đoàn làm phim khác. Khi chuyện bị lộ ra ngoài đã dẫn tới cuộc tranh cãi gay gắt. Trước đây có lần lên hot search, nhiều người lên án hai cô ấy không có trách nhiệm, không giữ lời hứa.
Thật ra trước khi hai người đó hủy hợp đồng đã đi tìm Kỷ Ninh, nói với cô là đạo diễn có hành vi quấy rối tình dục, đối xử khác biệt và những chuyện khác, bảo Kỷ Ninh rời đi chung, nhưng lúc đó Kỷ Ninh lại không có kịch bản nào tốt hơn để lựa chọn. Mặc dù bộ phim mà hai cô ấy nhảy sang được rất nhiều tiền, nhưng cốt truyện quá vô lý. Cô không thể thuyết phục được bản thân đi đóng, huống hồ cô cũng không cảm thấy có hành động quấy rối nào.
Mà một khi kết thúc hợp đồng với 《Hòn Đảo Khói Lửa》, mấy tháng sau cô sẽ bị thất nghiệp. Vì vậy sau khi suy nghĩ mãi, cô đã ở lại.
Cô không thể định nghĩa việc Hàn Mịch và Đào Tương từ chối vai diễn là như thế nào, bởi vì có rất nhiều chuyện khó có thể phán xét đúng sai. Dù sao ở một khía cạnh khác, con gái vẫn là phái yếu, cô không thể bảo các cô ấy ở lại chịu quấy rối.
Cho nên cuối cùng cô tiếp tục quay 《Hòn Đảo Khói Lửa》, Hàn Mịch và Đào Tương rời đi. Đoàn làm phim lại tạm thời tuyển hai người khác vào, trong đó có một người mới có đại gia chống lưng, cướp lấy phân cảnh thiên về cô, đổi cốt truyện thành hai nữ chính —— cũng chính là đoạn vừa đóng máy trước khi tham gia show truyền hình.
Mặc dù kịch bản hay, nhưng cuối cùng vẫn bị thay đổi nhiều lần chẳng ra làm sao. Thế nhưng Kỷ Ninh chưa từng nghĩ mình sẽ hối hận, dù sao cô chỉ có thể cố gắng hết mình, còn lại nghe theo ý trời.
Sau khi tạm biệt Hàn Mịch và Đào Tương, Kỷ Ninh bị gọi đi chụp hình, lại chạm mặt Kỷ Thời Diễn.
Ba cặp đôi trong 《Nhật Ký Nụ Hôn Đầu》 làm việc xong, bọn họ xuống sân khấu, nhường cho các nhóm khác làm việc.
Người đi lên sân khấu kế tiếp là một người phụ nữ tóc xoăn xù. Kỷ Ninh không nhớ tên cô ấy, nhưng nhớ cô ấy từng diễn chung với Kỷ Thời Diễn.
Người phụ nữ cũng giơ tay lên chào bọn họ, nói vài câu với Kỷ Thời Diễn. Cô ấy chuyển sang nhìn Kỷ Ninh, khẽ mỉm cười, “Thật hâm mộ cô khi được quay show truyền hình hẹn hò với anh ấy.”
Kỷ Ninh nghiêng đầu, “Nhưng cô là mối tình đầu trên màn ảnh của anh ấy mà, sao lại hâm mộ tôi chứ?”
Kỷ Thời Diễn đóng chung với cô ấy trong bộ phim đầu tiên. Đó là phim truyền hình thần tượng, cũng được xem là sáng lập ra thần thoại phim thần tượng năm đó.
Nếu nói hâm mộ thì phải là Kỷ Ninh hâm mộ cô ấy mới đúng.
Kỷ Thời Diễn ở bên cạnh lên tiếng: “Em còn biết mối tình đầu trên màn ảnh của tôi ư?”
“Phim truyền hình đó rất sốt dẻo, ai mà chẳng biết chứ.” Xảy ra nhiều tình huống bất ngờ đã làm Kỷ Ninh có nhiều kinh nghiệm trong việc ứng phó.
Kỷ Thời Diễn cười, “Quay phim mà thôi.”
Kỷ Ninh chậm rãi gật đầu. Thật ra cô và anh cũng chỉ đang quay phim mà thôi.
Có điều vai diễn không phải là nhân vật, mà là chính mình.
Kết thúc hoạt động thương hiệu, buổi chiều Kỷ Ninh được rảnh, học thuộc kịch bản xong thì nằm suy nghĩ vẩn vơ.
Cô trở mình, tìm hai tấm hình chibi của họa sĩ vẽ mà trước đây mình mời.
Hình vẽ đầu tiên là máy nghiền phiên bản chibi. Rất nhiều tin đồn đưa vào trong đó bị nghiền nát, thải ra ngoài là sự thật, còn cô gái đang ngồi yên nhấn nút điều khiển. Hình vẽ này dùng làm hình đại diện cho Bộ Máy Làm Sáng Tỏ Tin Đồn.
Hình thứ hai là cô gái ngẩng đầu lên và bắt lấy những ngôi sao, cô dùng làm hình đại diện cho tài khoản phụ của mình.
Buổi chiều họa sĩ đã vẽ xong, Kỷ Ninh tự đổi cho mình, sau đó hối thúc Tống Du đổi cho Bộ Máy Làm Sáng Tỏ.
Giải quyết xong hình đại diện, Nặc Nặc đã nhắn tin cho cô, xác nhận lịch trình ngày mai.
Ngày mai cô cũng không có quay phim, chỉ tham gia chụp ảnh bìa tạp chí. Chụp ảnh bìa cũng là theo nhóm, để quảng bá cho show truyền hình 《Nhật Ký Nụ Hôn Đầu》.
Ba cặp đôi chụp chung với nhau, chủ đề là Party Night, tiệc đêm.
Nghe thì đúng là một chủ đề vô cùng kích thích.
Nặc Nặc hỏi: 【Ban tổ chức hỏi chị có yêu cầu gì về đồ bơi không?】
Kỷ Ninh nhìn vào hai chữ nào đó, ngớ ra một lúc, 【Đồ bơi?】
Nặc Nặc gửi tới 20 dấu chấm hỏi rồi tiếp tục trả lời: 【Được, để em hỏi thử.】
Từ khi ra mắt đến nay, cô đi theo con đường trong sáng, khá bảo thủ và có mối quan hệ nhất định. Nếu đột nhiên bảo cô mặc quần áo gợi cảm thì có thể bị thất bại.
Hơn nữa, cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, vì vậy cứ mặc đồ liền thân đi. Đồ bơi liền thân cũng có nhiều kiểu đẹp.
Tống Du nằm trên giường chơi điện thoại, đột nhiên nghĩ đến gì đó lại lật người lại, nhìn vào điện thoại của mình, hỏi: “Ngày mai cậu phải đi chụp ảnh tạp chí à?”
“Đúng vậy, đi vào buổi tối.”
“Dẫn mình đi theo chơi được không? Mình có thể làm trợ lý của cậu!” Tống Du siết chặt tay, xung phong nhận việc, “Ngư Ngư* có thể làm nhiều việc, chọn Ngư Ngư đi!”
*Chữ Ngư Ngư (鱼鱼– yú yú) đồng âm với chữ Du (瑜– yú) trong tên Tống Du.
Cũng không hẳn không được.
Kỷ Ninh chống cằm lên điện thoại, “Nhưng mà làm trợ lý của mình sẽ rất bận rộn, hơn nữa rất mệt mỏi, còn có thể bị chửi.”
“Không sao, mình chỉ muốn thấy Tưởng Xuyên tận mắt.” Tống Du cắn ngón tay, lắc đầu lia lịa, “Anh ấy đẹp trai quá đi.”
“…”
Đã quen với việc mỗi ngày Tống Du thay đổi một người đàn ông, Kỷ Ninh chẳng lấy làm lạ, “Vậy nếu cậu muốn đi thì mình sẽ nói với trợ lý. Sau khi quyết định thì cho dù có cực khổ cũng không được về sớm.”
“Cậu cảm thấy mình vì trai đẹp mà chút cực khổ đó ăn không vô sao?” Tống Du nói, “Yên tâm đi. Vì trai, vì chính nghĩa, sức nhẫn nại của mình vượt xa cậu tưởng tượng.”
Vì vậy hôm sau, Kỷ Ninh đã dẫn Tống Du đến nơi chụp ảnh. Sống chung với cô ấy nhiều năm, cô hiểu rõ bạn mình. Mặc dù bình thường không đáng tin, nhưng vào lúc quan trọng…
Thôi bỏ đi. Cô cũng không biết vào lúc quan trọng có đáng tin hay không.
Kỷ Ninh phải đi thay quần áo trước. Ban tổ chức cũng xem như thấu tình đạt lý, đưa đúng bộ đồ bơi liền thân cho cô, màu đen thuần khiết, thiết kế hơi khoét lỗ.
Sau khi thay xong, Tống Du đứng ngoài cửa nhìn kỹ từ trên xuống dưới rồi chậm rãi gật đầu, “Cũng được đó, gần đây đồ bơi liền thân vẫn rất thịnh hành.”
Thời gian bắt đầu chụp ảnh là tám giờ. Kỷ Ninh nhìn vào điện thoại còn 20 phút nữa, định đi vào trong đợi.
Đi được ba bước, cô nhìn thấy người đàn ông ở giữa hồ bơi đang dựa vào bàn uống nước. Đường nét cơ bắp hiện ra rõ dưới ánh đèn, gây rung động hơn những gì thấy trong điện thoại trước đó.
Ngay sau đó, Kỷ Ninh xoay người lại và lùi về sau. Cô che miệng lại, đôi mắt mở to vì kinh ngạc, không thể kiềm chế.
“Tại sao Kỷ Thời Diễn chỉ mặc quần bơi thôi vậy?!!?”
“Có vấn đề à?” Vẻ mặt của Tống Du như tiếc rèn sắt không thành thép, “Cậu mặc đồ bơi được thì người ta có thể mặc cái gì? Không mặc quần bơi chẳng lẽ mặc bikini à! Cậu tỉnh táo lại đi!”
Kỷ Ninh không thể nào xây dựng tâm lý, trong chớp mắt cả khuôn mặt đỏ bừng lên. So sánh với màu đen, nếu không mặc đồ bơi thì những bộ phận khác cũng sẽ thay đổi màu sắc ngay tức khắc.
Cô cảm thấy mình bị thiếu nước, lắc đầu nói: “Mình không làm được.”
“Chẳng phải tối hôm trước còn lưu lại cơ bụng, hét to trong tài khoản phụ là mị sẵn sàng sao?”
Tống Du làm ra vẻ đẩy cô đi ra ngoài, “Kỷ Ninh, cậu làm mình mất mặt quá đi, chỉ mặc quần bơi thôi mà cậu lại sợ đến vậy. Cậu phải phấn chấn lên có nghe không?!”
“Được rồi, được rồi.” Kỷ Ninh thỏa hiệp, “Cậu đừng đẩy mình, còn vài phút nữa mới bắt đầu chụp, cậu đợi chút…”
Tống Du đã quen nhìn ngắm cơ thể gợi cảm, “Đợi cái gì?”
“Đợi mình đi chậm lại.”
“…”
Dĩ nhiên nhìn trong điện thoại và ngoài đời rất khác xa, còn chưa chuẩn bị sẵn sàng cho tình huống này, Kỷ Ninh không biết phải làm gì. Nuốt nước bọt vào cổ họng khô thốc, cô bắt đầu hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại.
Đều tại hôm qua khi nói đến chủ đề này, Tống Du đã cắt ngang nói muốn làm trợ lý, nếu không thì cô đã chẳng nghĩ về chuyện này.
Lòng bàn tay cô ướt đẫm mồ hôi.
“Vậy nghĩa là Tưởng Xuyên cũng chỉ mặc quần bơi thôi.” Tống Du vô cùng thỏa mãn, “Rất tốt, ấm lòng rồi.”
Dĩ nhiên Tống Du rất vui sướng, nhưng Kỷ Ninh phải tự đối mặt với án tử hình.
Kỷ Ninh miễn cưỡng bước ra, giống như sắp dũng cảm hy sinh.
Ở phía sau, Tống Du đứng khoanh tay và xỉa xói: “Người nào biết đều nghĩ cô chụp poster gợi cảm, người nào không biết còn cho rằng cô đang bước lên đoạn đầu đài đấy. Cô đừng sỉ nhục Kỷ Thời Diễn có biết chưa? Vui sướng lên cho tôi!”
Kỷ Ninh đi đến giữa hồ bơi, nước hồ bơi lạnh buốt thấm vào người, lúc này cô mới cảm thấy những suy nghĩ xao động đã dần vơi đi.
Chụp ảnh trong hồ bơi đúng là một hành động sáng suốt.
Stylist gọi cô đến chỗ phần chóp chính giữa để sửa lại kiểu tóc. Body ngon chuẩn của Kỷ Thời Diễn ở kế bên, cô đều đưa lưng về phía anh suốt cả quá trình, không dám quay đầu lại nhìn.
—— Rốt cuộc ai nghĩ ra tiệc hồ bơi này!!
Có lẽ nhận ra sự bối rối của Kỷ Ninh, Kỷ Thời Diễn ở đằng sau gọi cô: “Kỷ Ninh.”
Kỷ Ninh nắm lấy vạt áo, vẫn không quay đầu lại, “Vâng?”
Người đàn ông vẫn ung dung, “Em có biết nói chuyện mà đưa lưng về phía đàn anh là không lễ phép không?”
Dường như cổ của Kỷ Ninh cứng đờ, không dám nghĩ, cũng không dám quay đầu lại, đôi mắt đờ đẫn, viện lý do: “Em, em đang tạo kiểu tóc, không thể quay đầu lại nhìn anh.”
Stylist đang nhúng lược vào nước bật cười, “Tôi chỉ làm ướt tóc cô thôi, cô có thể cử động.”
Kỷ Thời Diễn nhướng mày, “Em xoay người lại đi, tôi có chuyện muốn nói với em.”
Cô không làm được.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng lúc nãy là cảm thấy đỉnh đầu mình như bốc khói. Nếu nhìn ở khoảng cách gần, cô không chắc mình sẽ làm ra chuyện gì mất mặt.
Vì vậy cô lại viện một lý do không thể phản bác: “Chẳng phải anh nói là đừng xem anh là đàn anh sao?”
—— Vì vậy em cũng có thể không quay đầu lại.
Đằng sau im lặng vài giây, Kỷ Ninh cho rằng Kỷ Thời Diễn cũng bị câm nín vì lý do của cô.
Nhưng vài giây sau vang lên tiếng cười mũi của anh.
“Được.” Anh nói.
Kỷ Ninh hỏi: “Anh muốn nói gì với em?”
“Tôi quên rồi.”
Vốn dĩ lúc nãy chỉ muốn trêu chọc cô, làm gì có chuyện muốn nói, chỉ là muốn bảo cô quay đầu lại, nhìn thử sắc mặt của cô mà thôi.
Ai có thể ngờ mấy ngày trước, người có thể tìm ra cơ bụng trong hình tận mười phút, ngoài đời được nhìn thấy lại giống như khiếp sợ, thiếu điều tìm một cái vỏ chui vào, ngăn cách với đời.
Nhưng mà… nghe thấy nhân viên nghiệp vụ cười nói thảo luận ở hậu trường, nói là chỉ có một mình cô mặc đồ bơi liền thân trong số ba nữ minh tinh, lúc đó anh cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ là một cô bé mà thôi.
Nhưng lúc nãy vừa thấy cô đi ra khỏi phòng nghỉ, anh bỗng nhận ra cô từng lên hot search cũng nhờ mặc sườn xám. Sườn xám là bộ đồ rất khó mặc, chỗ cần ốm phải ốm, chỗ cần có da thịt phải đều đặn, ốm quá hoặc dư thừa cũng không thích hợp.
Mới vừa liếc nhìn cả người cô đã hơi kinh ngạc.
Buổi chụp ảnh nhanh chóng bắt đầu. Đôi Kỷ vẫn đứng ở vị trí trung tâm, hai đôi còn lại đứng ở trước hoặc sau.
Kỷ Ninh đã hơi bình tĩnh lại, cố gắng tẩy não bây giờ đang làm việc, làm việc, làm việc, phải vứt bỏ bản thân, tập trung làm việc.
Quả thật liên tục tẩy não có chút hiệu quả, cuối cùng tim cô không còn đập nhanh nữa. Nhưng nhịp tim khó khăn lắm mới ổn định lại trở nên rối loạn vì một câu nói. ——
“Được rồi, dựa lưng vào nhau. Kỷ Ninh dựa vào lưng của Kỷ Thời Diễn, nghiêng người nhìn vào ống kính.”
Cô làm theo, hình như khi khuỷu tay chạm vào bắp thịt lưng anh mang theo một cảm xúc kỳ diệu khó nói.
Khó khăn lắm mới chụp xong một loạt động tác này, Kỷ Ninh lặng lẽ cúi đầu sờ mũi mình.
Tống Du bên hồ bơi chạm mắt với cô, dùng khẩu hình hỏi cô: Cậu làm gì vậy?
Kỷ Ninh cẩn thận hỏi: Mình có bị chảy máu mũi không?
Tống Du: ……
Cả đời Tống Du có tiếng tăm lẫy lừng, sao lại quen với một cô bạn nhát gan thế chứ?
Tống Du bóp sống mũi, báo cho Kỷ Ninh biết với vẻ chán ghét: Cậu hết cứu nổi.
Kỷ Ninh méo miệng: Mình đã rất dũng cảm mà.
Dũng sĩ Kỷ Ninh lại đổi vài tư thế chụp ảnh. Cho dù có những lúc phải chạm mắt với Kỷ Thời Diễn, cô cũng cố gắng kiềm chế bản thân, không được nhìn lung tung.
Trước đây chưa từng chụp ảnh kiểu này, cũng không đến hồ bơi nhiều, cô vẫn rất xấu hổ khi đối mặt với người mình thích.
Trước khi chụp pô ảnh cuối cùng có một khoảng nghỉ ngắn ngủi. Cô thấy Tống Du chạy đến bên cạnh nhiếp ảnh gia, thì thầm vào tai nhiếp ảnh gia gì đó, nhiếp ảnh gia gật đầu tán thưởng.
Rồi sau đó Tống Du đi đến bờ hồ, nở nụ cười đắc ý.
Kỷ Ninh mơ hồ có linh cảm, nhưng vẫn không kịp chuẩn bị. Ngay sau đó, Tống Du mở khóa vòi nước, cầm lấy miệng ống nước lia về phía bọn họ.
Cảnh tượng trong hồ bơi hỗn loạn, bên tai cô vang lên tiếng thét chói tai của Lê Vũ Giai và Thẩm Tâm. Do Kỷ Ninh đang suy nghĩ miên man nên cả người đứng yên tại chỗ.
Trong khung cảnh hỗn loạn, có người đứng trước mặt cô, dùng cánh tay cản nước bắn tới giúp cô.
…
Trên đường về, Kỷ Ninh liên tục lắc đầu với Tống Du, “Cậu đúng là không kiểm soát nổi.”
“Lẽ nào hôm nay không vui sao? Cuối cùng các cậu cũng được chơi vui mà. Mình thấy mấy người kia vui chết đi được!” Tống Du đắc ý, “Hơn nữa mình đã hỏi nhiếp ảnh gia trước khi làm, nhiếp ảnh gia đó cũng khen cách của mình hay!”
“Mình đã xem thành phẩm rồi, hình ảnh người đàn ông cản nước giúp người phụ nữ đẹp quá xá. Cậu không biết mỗi giọt nước mà mình bắn ra đều phải dùng sức đấy, còn rất nghệ thuật.”
Kỷ Ninh thở dài.
“Cậu cũng vui trong lòng mà. Mình đã để Kỷ Thời Diễn ôm cậu mà không thích sao? Ai chẳng muốn sờ thử cơ bắp của Kỷ Thời Diễn chứ!”
Kỷ Ninh cúi đầu rót nước, ký ức vô thức hồi tưởng lại cảnh kia.
Khi anh dựa sát vào, cô có thể ngửi được mùi hormone quyến rũ, thậm chí còn vội vàng liếc nhìn qua cơ bắp…
Tống Du tinh mắt, liếc mắt một cái là phát hiện ra dáng vẻ khác thường của Kỷ Ninh đang uống nước, thẳng thắn chỉ ra, “Tai cậu đỏ rồi.”
“…”
Tống Du hét lên: “Đúng là phụ nữ. Ngoài miệng nói không muốn, cơ thể lại rất thành thật.”
///
Về đến khách sạn đã khá trễ, Kỷ Ninh chuẩn bị phân cảnh ngày mai phải quay, đi tắm rồi ngồi tựa vào đầu giường học thuộc kịch bản.
Còn Tống Du ngồi trước máy vi tính, soạn kế hoạch cho nội dung video mới của mình.
Thật ra trước đó Kỷ Ninh đã thuộc lời thoại rồi, chẳng qua để chính xác hơn, trước một ngày đóng phim, cô đều ôn lại một lần.
Học thuộc kịch bản hơn 40 phút, cảnh quay ngày mai cũng đã nghiền ngẫm xong, cô cầm điện thoại lên, tính xem Weibo một lát rồi đi ngủ.
Kỷ Thời Diễn cũng đang hoạt động trước khi đi ngủ, vừa chạy bộ vừa lướt Weibo.
Trước đây trong lúc chạy bộ, anh không có thói quen nghịch điện thoại. Nhưng hôm nay tập thể dục lại vô thức nghĩ đến cơ bắp của mình, rồi nghĩ đến buổi chụp ảnh ở hồ bơi, sau đó nghĩ đến Kỷ Ninh.
Tại sao Weibo của cô ấy không có động tĩnh gì?
Không có chút… phấn khích hoặc kích động nào ư?
Sau khi Cổ Vương Kỷ cặm cụi làm mới 500 lần, cuối cùng 【Vợ Chưa Cưới Giấu Mặt】 đã đăng bài, là một bài chuyển tiếp.
Bài viết gốc là của một blogger làm đẹp, dòng chú thích gốc là: 【Gần đây lọt hố Kỷ Thời Diễn rồi, phát hiện đôi môi của Muối Ăn thật quyến rũ, dùng thử nghiệm màu son môi chắc chắn rất hợp. Ha ha ha ha, bệnh nghề nghiệp, mị cũng bó tay.】
Còn câu nói trong bài chuyển tiếp của Vợ Chưa Cưới Giấu Mặt vẫn lời ít ý nhiều:
【Nhưng đôi môi đó thích hợp thử nghiệm với mị hơn là thử màu.】HẾT CHƯƠNG 33