Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 289: Có đúng hay không?



"Ở trong đó không để ý nhiều, cảm thấy không muốn ở nữa mới đi ra."

Đến lúc hắn ngẫm lại mới biết qua lâu như vậy. Nhưng tiên nhân tuổi thọ nhiều, mấy trăm năm mà thôi, không đến nổi đợi không được.

Cốc Mẫn Nguyệt thì khác, nàng cũng phải hơn mấy vạn năm rồi chưa nhìn thấy hắn, chưa kể nàng còn nhớ mong thứ khác.

"Dữ nhi... Nó..."

Ánh mắt của nàng đã hướng về phía trong ngực hắn hỏi. Ánh sáng trong mắt thật sự là sáng còn hơn tuyết.

Bạch Dữ không chút chần chừ ôm trứng đưa cho nàng, sau đó kéo Lục Ngô qua một bên hỏi chuyện trong thời gian trước.

Lục Ngô vốn còn muốn xem Bạch Thụy, thế nhưng không thể thoát khỏi kiềm chế của hắn, cũng biết chuyện nào quan trọng hơn nên luyến tiếc mà đi theo hắn. Đi theo bọn họ còn có một người.

Bạch Dữ liếc Đông Ninh một cái, đến khi nhớ ra đối phương là ai mới không nhìn nữa, cũng mặc kệ hắn theo.

Lục Ngô bên này cùng Bạch Dữ lấy tốc độ ánh sáng nói hết cho hắn nghe, ánh mắt còn trông ngóng về phía bên kia.

Bên kia Cốc Mẫn Nguyệt tay ôm trứng, cùng nó mắt trừng "mắt" một lúc lâu mới hoàn hồn. Bạch Mặc cũng tò mò nhìn quả trứng. Ông đang thắc mắc, vốn dĩ cả phụ mẫu đều là màu trắng, lại sinh ra một quả trứng vàng. Theo lời đám người ở đây thì họ đã biết nó màu hoàng kim, thế nhưng bây giờ lại là hắc kim hai màu đan xen, còn rất ảo diệu, thần bí khó lường vô cùng.

Có lẽ là do huyết mạch nên Bạch Thụy trứng không có giãy ra, lại nói phụ thân nó đã đưa nó ra, nó không thể làm trái ý hắn. Cứ như vậy, người trước không động thì nó cũng không động.

"Ngươi... Gọi là Bạch Thụy hả?"

Bạch Mặc ở một bên nhìn nó hỏi.

Sau đó hai người thấy quả trứng xoay một chút, giống như hướng về phía Bạch Mặc, rồi gật gật vài cái.

"Ôi!"

Cốc Mẫn Nguyệt như bị đánh trứng manh điểm, kích động hô lên, thiếu điều muốn ôm nó vào lòng hôn vài cái. Thế nhưng bà không có làm thế, có lẽ bà biết trứng chỉ thích phụ mẫu ôm.

"Thụy Thụy này, ta là nội tổ mẫu của ngươi. Đây là nội tổ phụ."

Bà chỉ vào mình, rồi chỉ vào Bạch Mặc giới thiệu cho nó.

Bạch Thụy hơi hơi nghiêng trứng một chút, giống như đang nghiêng đầu mà nhìn họ, một lúc lâu lại gật gật.

"Oa! Ngoan ngoãn như Cửu nhi vậy!"

Cốc Mẫn Nguyệt hô lên, nàng tâm trạng vui vẻ nên khiến cho không gian xung quanh nổi hoa tuyết bay lất phất trong thật vui tai vui mắt.