Nhật Ký Xuyên Việt Sưu Tầm Mỹ Thực

Chương 80: Kem que trái cây



Lấy trình độ sắc bén của lợi trảo của nhóm giống đực, còn có năng lực lý giải của cha mình và Khôn, làm bánh xe hẳn không thành vấn đề đi? Trục xoay đều là Khôn tự nghiên cứu phát minh, ổ trục trung gian giữa bánh xe cũng không khó khăn mấy, còn tấm ván gỗ thì quả thực không chút nào khó khăn. Cho nên cậu một bên vẽ một bên giải thích cho Khôn, không đến một lát liền đem Hạ cha vừa rồi còn đang ở dưới bếp cùng Quỳnh ba anh anh em em hấp dẫn lại đây.

Người hưởng thụ qua lạc thú sáng tạo sẽ bị nghiện, cho nên khi Tiếu Tiếu vừa vẽ xong hạ cha lập tức cầm bản vẽ ngồi vào một bên không nói lời nào tự nghiên cứu. Mà Khôn ca đã sớm đem bộ dáng xe đặt trong đầu, hắn hiện tại quan trọng nhất chính là đem cái khuôn đúc mà Tiếu Tiếu nói này làm tốt. Kem que tuyết bách quả, nghe qua đã thấy không tồi.

Khôn hôm nay không bắt được rắn, nhưng lợn lông dài so với rắn còn khả quan hơn, Quỳnh làm một bình lớn dưa chua hầm xương sườn, lại làm một mâm lớn thịt thăn chua ngọt, đương nhiên anh cũng không quên dùng xương đùi heo ngao canh cho Tiếu Tiếu, bên trong còn cho thêm cẩu kỷ cùng củ từ.

Dưới sự "dạy dỗ" của Hạ, một nhà bốn người đã hoàn toàn có thói quen đem món chính chia ra sử dụng, chẳng qua thịt nướng trước mắt vẫn trong phạm trù món chính. Vì thế nướng sườn thịt là món chính của hai vị giống đực. Còn Quỳnh làm cho bản thân và Tiếu Tiếu món chính là bánh bắp tráng, nhưng hôm nay dùng để trộn bột là nước hầm xương.

Đinh Tiếu vớt đi váng mỡ tiết ra từ nước xương hầm dưa chua, phải biết rằng đập vỡ xương đùi ra ngao canh, váng mỡ tiết ra khẳng định dày một tầng, cậu không muốn đem mỡ uống vào. Này không liên quan đến năng lực thừa nhận của dạ dày mà là nhìn rất là ngấy. Hơn nữa nhìn ý tứ của ba, là muốn mình uống nhiều một chút canh xương hầm, chắc chắn không thể chối được, cho nên để có thể thoải mái thanh tân chút nào thì hay chút ấy. Cắn một miếng bánh uống một ngụm canh, gắp chút dưa chua, lại ăn một miếng thịt thăn xào chua ngọt, lại cắn một miếng thịt sườn nướng trên tay Khôn, kỳ thực ăn như vậy vài lần, cậu đã cảm thấy no rồi.

"Ba, con không uống được nữa, con ăn thịt sườn nướng không uống canh nữa được không?" Kỳ thực cậu cảm thấy uống quá nhiều nước canh, nửa đêm dậy đi tiểu là chuyện rất phiền toái với chân cẳng của mình bây giờ. Phỏng chừng hôm nay Khôn lại không chịu đi, qua lại lăn lộn thực sự không tốt. Hơn nữa ba nướng thịt sườn thực sự ngon, đặc biệt là phần thịt gần xương sườn, mình nỗ lực như thế nào cũng không khả quan, cũng chỉ có thể làm thịt nướng tương.

Quỳnh nhìn thoáng qua chén canh xương hầm còn dư lại, lại nhìn Tiếu Tiếu gặm xương sườn gặm đến hứng khởi, nghĩ đến dù sao cũng đều là xương cốt, không sao cả. Vì thế gật đầu: "Khôn, uống hết canh đi."

Vì thế Khôn ca nội tâm ám sảng mà đem canh Tiếu Tiếu uống còn thừa uống vào một hơi, uống xong còn chép chép miệng: "Đem bỏ nước mỡ đi uống rất thuận miệng."

Đinh Tiếu đắc ý: "Đó là đương nhiên, nước mỡ tiết ra đó kết hợp với dưa chua rất hợp, kỳ thực ngoài ra còn có thể lưu trữ để xào rau. Nào, nếm một miếng bánh bột ngô, ba dùng nước hầm xương trộn bột, rất thơm!"

Hạ cha ghen ghét, tên tiểu tử thúi Khôn này rõ ràng còn chưa đượcTiếu Tiếu xem trọng làm tay chân sai vặt, Tiếu Tiếu đã đối xử với hắn tốt như vậy! Vì thế đem ánh mắt nhìn về phía bạn lữ nhà mình, vừa lúc nhìn thấy Quỳnh vẻ mặt bất đắc dĩ cầm bánh bắp đưa tới: "Anh ăn đi! Học đòi theo ấu tể!"

Đinh Tiếu nhịn cười, có đôi khi cha chính là phi thường ấu trĩ mà!!

Ăn no uống đủ, Đinh Tiếu bắt đầu chế tác kem que.

Tuyết bách quả sau khi bị nghiền nát ra nước ngọt hơn lúc ăn cả quả nhiều, Đinh Tiếu quyết định vẫn là cho thêm một chút nước lại thêm một chút nước quýt xanh, nếu không chỉ sợ đông lại thành đá, vị liền không còn giống kem que mà giống đá bào.

Bởi vì một chân không thể dùng sức, Đinh Tiếu chỉ có thể ủy khuất ba tới giúp đỡ, ngay cả ngao nước trái cây cũng phải để ba tự mình động thủ, cảm giác thật rất nghẹn khuất.

"Phải lấy nước của hai quả quýt xanh mới được, a đúng rồi ba, hấp một củ từ đi, dùng củ từ cũng có thể làm kem được!" Đột nhiên nhớ tới trước kia trên tivi nhìn tới kem ly củ từ, cậu cảm thấy chắc chắn có thể thành công!

Cách làm kem ly củ từ cũng rất đơn giản, đem củ từ cho vào nồi hấp chín, sau đó lột vỏ, cho vào bình lớn nghiền nát, sau đó quấy đều theo một hướng, lại cho vào chút mứt táo mèo cùng với nước ép tuyết bách quả, tiếp tục quấy đều theo một hướng, chia ra thành bốn chén lớn, sau đó đậy lại tránh bụi, lại bê ra đặt ngoài trời lạnh để đông lại, phỏng chừng với nhiệt độ bên ngoài, trời tối hẳn là có thể ăn được "kem ly" củ từ mềm như bông. Còn kem que, chỉ có thể ngày mai mới thấy.

Khi Tiếu Tiếu ăn xong một viên tuyết bách quả, Khôn một bên nói ý tưởng về tấm ván gỗ xe với Tiếu Tiếu, một bên ôm bạn lữ đồng thời dùng ngón tay cái xoa nhẹ trên bụng nhỏ của Tiếu Tiếu. Xúc cảm gì đó thật sự là không gì sánh bằng, chủ yếu là tiểu gia hỏa trong chăn nóng hầm hập, trong lòng mình cũng an tĩnh vô cùng.

Đinh Tiếu kỳ thực đã tiến vào trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, hiến tế kê thuốc tuy mùi vị không thể nào tốt, nhưng hiệu quả rất thần kỳ, giữa trưa đắp thuốc, hiện tại cũng không còn đau, tuy sưng còn chưa giảm, chân cũng không thể dùng sức, nhưng trước mắt một mảnh sáng ngời a! Bên ngoài trời giá rét, trong phòng bếp lò ấm áp, còn có một đại gia hỏa sưởi ấm cho mình, trạng thái này vừa thoải mái lại an toàn, không ngủ mới lạ: "Khôn, em muốn ngủ."

"Không phải em nói củ từ kia trong chốc lát ăn ngon nhất sao?" Kỳ thực Khôn vẫn rất là muốn nếm thử, dù sao cũng là đồ ăn mới Tiếu Tiếu làm ra.

Khi người buồn ngủ nào còn muốn ăn gì nữa, nhưng nếu đông cứng quá hình như cũng không tốt lắm, nghe được Khôn rất là có hứng thú, vì thế cậu quyết định vẫn để mọi người ăn đi.

"Vậy anh đi lấy một chén, đem ba chén dư lại bỏ trong lều, để gần tường một chút nhưng cũng đừng quá gần." Phỏng chừng hẳn là có thể có hiệu quả ướp lạnh.

Củ từ cho thêm nước ép tuyết bách quả cùng mứt táo mèo quả nhiên sau khi đông lạnh sinh ra hiệu quả kỳ diệu, mềm mại mang theo một chút vụn băng, tuy không giống kem ly chân chính, nhưng hương vị thực không tồi, quan trọng là dinh dưỡng đầy đủ!

Đinh Tiếu chỉ ăn hai miếng người lập tức tỉnh táo không ít: "Ngày mai làm nhiều một chút cho bá mẫu và tiểu Miêu Miêu nếm thử, Kinh và Lục Hi bọn họ chắc chắn thích ăn, anh cảm thấy thế nào?"

Khôn gật đầu: "Ăn khá ngon, Tiếu Tiếu làm gì cũng ngon." Nhưng vẫn là thịt ăn ngon hơn, Tiếu Tiếu so với thịt còn ngon hơn~ (Ngươi đủ rồi!)

Gia hỏa này còn rất biết nịnh nọt, nhưng nói làm mình rất thoải mái! "Đừng ăn nhiều, trước khi ngủ ăn nhiều không tốt."

Đem nửa chén "kem ly" củ từ còn dư lại bỏ vào trong lều, Khôn quay lại rồi nhanh chóng chui vào ổ chăn, không nên hiểu lầm, hắn mới không phải cảm thấy lạnh, hắn sợ Tiếu Tiếu lạnh vì không có ai ôm!

"Tiếu Tiếu, củ từ đông lạnh này có thể làm mùi vị thịt không?"

Đinh Tiếu hắc tuyến, có thịt liền có mỡ đi? Có mỡ sau khi đông lạnh lại cảm giác càng ngấy đi? Khôn rốt cuộc suy nghĩ gì vậy! "Ngày mai em làm bì heo đông lạnh đi, anh chắc chắn sẽ thích!"

Sáng sớm ngày hôm sau, Đinh Tiếu được Khôn ca "hầu hạ" rửa mặt, cảm giác cực kỳ không được tự nhiên, mình rõ ràng chỉ có một chân không thể dùng sức mà thôi, lại phải hai tay tàn phế, vì sao ngay cả lau mặt cũng không tự mình động thủ? Thiên lý ở đâu a!

Nhưng sức đôi chân Khôn vẫn rất hữu dụng, thay đổi thuốc xong, Tiếu Tiếu bị ôm tới phòng bếp, lúc này cha và ba đang làm cơm sáng. Một món thịt nướng, một nồi cháo quả chân trâu, đương nhiên canh xương hầm như cũ đang sôi sùng sục trên bếp. Đinh Tiếu cảm thấy, bên trong cho thêm chút Lục thái khẳng định càng ngon hơn, củ từ rõ ràng đã mềm nát rồi, chỉ là cậu quyết định không phát biểu ý kiến.

Nhìn thấy con trai bị ôm vào, Hạ liếc mắt nhìn Khôn một cái, sau đó vội hỏi: "Tiếu Tiếu, chân còn đau phải không?"

Đinh Tiếu lắc đầu: "Đem qua đã không đau nữa, hiến tế kê thuốc thực tốt, cha, ba, hai người ăn món củ từ nghiền kia chưa?"

Quỳnh trả lời: "Ăn rồi, cha con một mình ăn hết hơn một chén kìa."

Khôn nghe xong nhíu nhíu mày, nhị thúc cư nhiên một mình ăn nhiều như vậy, mình còn không nỡ, chỉ cùng Tiếu Tiếu ăn có nửa chén. Hình như có chút không tốt....thôi, Tiếu Tiếu nói làm cho mình bì heo đông lạnh, tuy trước kia chưa từng ăn qua, nhưng Tiếu Tiếu nói mình chắc chắn sẽ thích, vậy mình chắc chắn sẽ càng thích!

"Tiếu Tiếu nói phải làm bì heo đông lạnh, ta đi đem bì heo đều cắt ra, Tiếu Tiếu em muốn ăn củ từ nghiền sao? Ta đi lấy cho em!"

Đinh Tiếu lắc đầu: "Không được, trên chân em không phải còn bị thương sao, không thể ăn nhiều đồ vật lạnh." Thời điểm tất yếu, nói dối thiện ý là cần thiết, đặc biệt là đối với đại gia hỏa đầy ấu trĩ này. Ngàn vạn lần đừng nghĩ rằng mình không thấy được biểu tình bĩu môi thoáng qua kia của Khôn!

Da heo hoàn toàn được rửa sạch sẽ, cạo lông, sau đó cắt thành sợi mỏng. Cho vào nước nấu, cho vào hành đoạn, gừng, còn có một chút bột ngũ vị hương, cuối cùng cho muối xanh vào, kế tiếp ngao trong hai giờ, ngao ra chất keo trong da heo, liền có thể tắt bếp. Vớt hành gừng ra chờ đến lúc nguội là thành bì heo đông lạnh.

Ăn qua cơm sáng, hôm nay không có việc gì Khôn và Hạ cha quyết định đi nghiên cứu một chút xe kéo. Khi hai chú cháu đi rồi, Đinh Tiếu chạy nhanh đem kem que hôm qua để đông lạnh mang và.

Nước trái cây sau một đêm đóng băng đã cứng bang bang, ở trong lều hơi ấm một chút, kem đã có thể rút ra khỏi khuôn.

Que làm kem là đũa nhà mình, bản thân chiếc đũa rất dài, cầm trên tay thật có chút kỳ quặc, nhưng cũng may có thể không đụng kem vào tay, vẫn tính là tiện lợi.

Tiếu Tiếu nhanh chóng cắn một miếng, kỳ thực cũng không cứng như trong dự tính, chẳng lẽ răng của mình cũng thay đổi? Hay là do lượng đường trong nước trái cây quá cao? Nhưng mà không quan trọng, hương vị vẫn tương đối được, nếu có sữa bò nữa thì tốt, làm kem sữa. Aiz? Mình còn một túi thạch ca cao, lát nữa làm vị thạch ca cao! Ách...màu và hương vị của dưa tím cũng không tồi, tuy không ngọt, nhưng rất thơm, cho chút đường tăng vị ngọt vậy, thêm chút táo mèo tạo vị chua, sau đó không phải có kem màu tím để ăn sao? Được, quyết định làm như vậy đi!

Vì thế sau khi hai ba con mỗi người tiêu diệt ba que kem, bắt đầu một vòng chế tác kem que mới. Nhưng vì khuôn đúc có hạn, Đinh Tiếu đem kem que còn dư lại đều lấy ra khỏi khuôn, sau đó cho vào một chậu gốm lớn rồi đậy nắp lên, tiếp tục để ở bên ngoài đông lạnh, lấy khuôn đúc tiếp tục làm kem. Xem ra vẫn là bảo Khôn làm thêm một ít mới được. Mặt khác cũng không thể đều dùng đũa, vẫn là vót một bó đi, cầm cũng không đến nỗi mất tự nhiên như vậy.

Tin tức Đinh Tiếu bị Khôn bế về nhà ngày hôm qua đã truyền khắp làng trên xóm dưới, ở cái thôn xóm hơn hai ngàn người này, tốc độ truyền bá bát quái quả thực còn nhanh hơn cả bay. Đương nhiên trừ bỏ phiên bản không thuần khiết ở ngoài, người đứng đắn về sau đều biết lúc đó là vì Đinh Tiếu bị bong gân cho nên Khôn mới bế người về nhà, chỉ là mọi người càng thích buôn chuyện không phải về tin tức không hề lạc thú như vậy. Đương nhiên những lời về chuyện ấu tể nhà Quỳnh nhỏ như vậy đã không "kiểm điểm" cũng không phải ít, chỉ là người bình thường đều sẽ không để ý tới, người để ý cơ bản toàn là tình địch trước đây của Quỳnh (Tuy số lượng ít đến đáng thương), còn có "tình địch" hiện tại của Tiếu Tiếu (Khôn ca đều không nhớ rõ các nàng là ai).

Buổi sáng Kinh và Lục Hi nghe được chân Tiếu Tiếu bị đau, ăn sáng xong lập tức chạy đi hẹn nhau đến nhà Tiếu Tiếu xem tình hình. Kết quả nửa đường liền đụng phải Thư Đồng còn có một giống cái nữa tên Thanh.

Lục Hi đặc biệt không muốn có Thư Đồng đi cùng, đối với Thanh đi bên cạnh cũng không có cái nhìn đặc biệt gì, ngược lại cảm thấy Thanh có một thân thích như vậy thực xui xẻo. Dù sao thường ngày gặp mặt cũng không nói, y kéo Kinh một cái, nhắc nhở y mau chạy đi.

Nhưng vấn đề là bọn họ muốn chạy, nhưng có người không muốn. Thư Đồng thấy hai người không muốn gặp mình, lập tức gọi bọn họ: "Lục Hi, nghe nói ngày hôm qua Đinh Tiếu bị Khôn bế về nhà? Ngươi biết đã xảy ra chuyện gì không?"

Lục Hi quay đầu nhìn nàng một cái: "Tiếu Tiếu bong gân." Y mới không tin giống cái này lại không biết đâu, việc về Khôn, nàng lại không tìm hiểu hiểu đến rõ rõ ràng ràng?

Thư Đồng cố ý lộ ra kinh ngạc: "Ta đã nói Đinh Tiếu không phải là người không biết kiểm điểm như lời bọn họ nói mà, bị thương có nặng không? Sao không cẩn thận như vậy, có thể ảnh hưởng tới sau này học đi săn không?"

Kinh vừa nghe liền không vui: "Như lời bọn họ là ai? Ta thấy chính là từ trong miệng ngươi ấy! Rốt cuộc là ai không biết kiểm điểm, Tiếu Tiếu và Khôn đã là bạn lữ tương lai được trưởng bối hai bên nhận định, bọn họ ở bên nhau là điều bình thường. Lại nói, Tiếu Tiếu cho dù không học đi săn cũng chẳng có gì ghê gớm, Khôn mới luyến tiếc để Tiếu Tiếu vất vả kìa, mặc kệ ngươi, Lục Hi chúng ta nhanh lên đi!"

Nhìn bóng dáng hai người chạy đi, Thư Đồng tức đến hít sâu vài cái: "Có cái gì ghê gớm chứ! Khôn mới không thèm cưới nó đâu!"

Thanh bất đắc dĩ lắc lắc đầu: "Thư Đồng, không phải còn có rất nhiều giống đực theo đuổi ngươi sao, dũng sĩ thiếu niên trong thôn cũng không chỉ có mình Khôn."

Thư Đồng liếc Thanh một cái: "Ngươi thì biết gì, Khôn tương lai sẽ làm thôn trưởng, sao có thể giống với làm bạn lữ thôn trưởng! Mẹ ta thường nói với ta, nhất định phải tìm một giống đực tốt nhất kết làm bạn lữ! Khôn chính là tốt nhất trong thôn chúng ta!"

Thanh nhíu mày: "Ngươi còn có thể suy xét một số người khác tốt hơn..." bởi vì căn bản Khôn không thèm nhìn qua ngươi, nhưng câu cuối cùng này nàng không nói ra, dù sao mình và Thư Đồng cũng coi như là chị em họ, nói thật Thư Đồng vừa tức giận mình chắc chắn sẽ bị cha và mẹ quở trách, không hiểu được!

"Tiếu Tiếu, chúng ta tới xem ngươi này!!" Kinh vừa mới tiến vào sân nhà Tiếu Tiếu, liền bắt đầu ồn ào lên, làm cho Lục Hi bị y đẩy ra, tiểu tử này hình như từ khi có Mộc Ngõa làm "chỗ dựa" liền càng thêm lớn lối.

Đinh Tiếu nghe được tiếng Kinh, chạy nhanh tới vén bức mành ở lều ló đầu ra: "Hai người cá ngươi tới rồi? Vừa lúc, nhìn cái bình bên cạnh giếng không? Mở nắp ra, bên trong có đồ ăn ngon!"

Nghe được có đồ ăn ngon, hai người lập tức nhảy tới, mở nắp bình ra mới phát hiện từng khối từng khối băng, tò mò mỗi người cầm lấy một cây: "Đây là băng gì vậy? Sao lại có chiếc đũa ở trong?"

Đinh Tiếu cười nói: "Đừng làm nó rơi xuống đất, các ngươi tiến vào ăn đi."

Hai người quan sát nửa ngày, lại cho lên mũi ngửi ngửi thử, Lục Hi hai mắt sáng ngời: "Hình như có mùi vị của tuyết bách quả!"

Đinh Tiếu trả lời: "Mũi ngươi cũng thật thính, đây đúng là dùng nước ép tuyết bách quả làm kem que, đừng cứ nhìn ta, ăn đi! Ta làm gì các ngươi còn không tin sao?"

Kinh lập tức cắn một miếng, aiz? Đúng là hương vị tuyết bách quả nha! Nhưng còn có một chút vị chua, hình như rất là quen thuộc.

"Cái kem que này ăn thật ngon a! Tiếu Tiếu, ngươi quá lợi hại, sao nghĩ đến việc đem nước trái cây đông lại thành khối băng vậy?"

"Chính là tự nhiên nghĩ tới là, ăn ngon không, ta bên trong còn cho thêm nước quýt xanh. A đúng rồi, miệng vết thương của Phong tốt rồi chứ?" Đinh Tiếu quay đầu hỏi Lục Hi.

Nuốt xuống miếng kem, Lục Hi nhanh chóng trả lời: "Đã tốt, nhưng vẫn còn sẹo không hết, ngươi dạy ta nấu gan heo ăn rất tốt, sắc mặt Phong mỗi ngày lại tốt hơn."

Đinh Tiếu hắc tuyến: "Ngươi mỗi ngày đều cho hắn ăn gan heo?" Nhà các ngươi sao có nhiều gan heo như vậy?

Lục Hi gật đầu: "Đúng vậy, nhưng không có nhiều gan heo như vậy, trong nhà săn được con gì liền ăn gan con đó."

Đinh Tiếu yên lặng mà nhìn đỉnh lều.....tiểu tử này tựa hồ có dấu hiệu mưu sát thân phu a, dạ dày giống đực, ghê gớm!