"Thì mừng kế hoạch sắp tới, chỉ hơn 5 ngày nữa là tới rồi."
"Ừm ,nhanh thật đấy, ngày mai em phải đi mua váy đẹp để đến đám cưới của Tân Đại. "
"Được, được "
Cẩn Vy thì không thấy vui 1 chút nào cả, lúc này cô hơi trầm và không có nói chuyện .Dục Thịnh cũng như vậy ,đáng lẽ tâm trạng anh đang rất vui nhưng vì sự xuất hiện của bà ta lại khiến cho anh mất hứng như thế.
"Cạn ly ."
" Cạn ly ."
" Cẩn Vy cô cũng uống đi."
' Um. "
Cẩn Vy cứ nhìn Dục Thịnh chầm chầm ,cái gì tới thì cũng sẽ tới và chúng ta phải đón nhận nó ,nhưng mà sao trong lòng của cô nó có gì đó sợ hãi quá đi ,cô sợ Dục Thịnh lại bị thương thêm lần nữa. Người đàn ông này chỉ mới 23 tuổi mà thôi, vốn dĩ anh ấy còn rất trẻ ,anh ấy không phải trải qua những quá khứ hay là tuổi thơ tiêu cực như thế. .
" Em nhìn gì dữ vậy ,mau ăn đi ."
" ปท. "
" Can Vy ,co nลิน an ngon qua di. "
" Vậy sao."
" Sau này nhớ chỉ tôi nhé."
"Được, à hay là tôi ghi công thức cho cô ."
" Ừm cũng được đấy. "
" Vậy lát nữa tôi ghi cho ."
" Ok.".
_@@
10 giờ tối thì 2 người họ cũng ra về...
" Để đó đi ngày mai rồi dọn ,lại đây ."
"Ờ."
Sau đó thì cô cũng đi ra phòng khách, chắc là bây giờ anh ấy cũng đã say rượu rồi.
Cẩn Vy ngồi xuống bên cạnh của Dục Thịnh .
"Anh gọi em làm gì"
"Có chuyện mới được gọi em à.' Dục Thịnh nhìn cô rất gợi tình, sau đó thì nắm lấy bàn tay trắng trẻo của cô.
" Anh định làm gì. "
" Chụt." Dục Thịnh hôn lên tay của cô ,thuận thế anh liền kéo cô vào lòng của mình .
"Ư .anh à."
" Hửm."
" Xin l6i ."
" Hả ,sao lại xin lỗi em vậy ."
" Chuyện buổi chiều đấy ,bà ta nói chuyện hơi khó nghe, anh thay mặt bà ta xin lỗi em ."
" Không,em không để bụng đâu ."
" Thật không ."
" Thật mà." Cần Vy cười cười.
" Buổi chiều anh đã nghe hết rồi đúng không. "
" Ừ ,đã nghe thấy hết, anh còn định ra ngoài đối chất với bà ta nữa kìa, nhưng mà Diệp Khắc đến rồi nên đành thôi."
" Anh bình tĩnh lại đi, chẳng phải anh đang đợi thời cơ ư. "
" Ừ ,súyt chút nữa thì đã quên ." bàn tay của anh khoác lấy vai của Cẩn Vy, rồi sau đó thì hôn môi của cô .
" บ..นm..."
"Chụt.chụt ."
" Anh say rồi."
" Vậy em có chê anh không. "
" Không có. "
" Vậy thì tiếp đón anh đi chứ. "
Dục Thịnh cạ mặt của mình vào mặt của Cẩn Vy, sau đó liền sờ lên mắt của cô .
" Mắt em đẹp lắm ."
" Có sao."
" Có ,anh thấy rất đẹp, em không nhìn ra ư. "
" Không nhìn ra luôn "
" Haiz, đến mắt của em mà em còn không nhìn ra nữa ,vậy sau này làm sao để có thể nhìn rõ bạn trai của mình chứ,."
" Cái đó chỉ cần yêu là được rồi ."
" Không cần nhìn rõ con người ta à ."
" Không cần "
"" Mạnh miệng quá nhỉ ."
" ปท. "
Sau đó Cẩn Vy liền ôm lấy Dục Thịnh, bàn tay đặt lên ngực của anh .
" Um ."
" Chụt."
" Mấy bữa nay thấy em chủ động quá đi. "
" Anh không thích à. "
"Thích chứ." nói xong Dục Thịnh liền kéo cô ngồi lên đùi của mình, cả 2 cứ thế mà dây dưa với nhau...
'Ư.ưm ."
" Ahhh .ưm..chụt. chut."
" U.a.Thinh. .um ."
"Anh. .anh. từ từ thôi ..ưm.."
" Vào phòng đi. "
" Không, ở đây đi ,anh muốn làm ở đây ,sẽ nhẹ nhàng mà. "
'Um."
Nhưng rồi thì sao đây ,cô lại bị anh dụ thêm lần nữa rồi .Dục Thịnh làm sao mà có thể nhẹ nhàng được chứ, lần nào cũng mạnh bạo chứ không hề có dụ nhẹ nhàng ở đây đâu.
" Ư .em em mệt quá ..ư.."
" Vào phòng thôi. "
Đến khi mà cô kiệt sức rồi thì anh ấy mới cho cô vào phòng, đúng là đồ không có lương tâm mà...
Dục Thịnh đặt Cẩn Vy xuống giường rồi kéo chăn lên đi ngủ .
Thời gian sắp tới xem như là đang đếm ngược vậy, nhưng mà anh chắc chắn mình sẽ thắng Tân Đại, nhưng mà anh cũng sẽ thua anh ta ,bởi vì cả đời anh dù có như thế nào thì cũng không có được tình cảm của 1 người mẹ dành cho con trai của mình, Tố Trinh bà ta chỉ dành tình cảm đó cho Tân Đại mà thôi, cả đời anh có phấn đấu như thế nào thì cũng không có 1 ánh mắt của bà ta đâu, không hề có .