Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình

Chương 76: Đau Khổ



Sáng hôm sau Cần Vy thức dậy với cả người đau nhức ,Dục Thịnh thì vẫn còn ngủ .

Ngay sau đó thì cô liền đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân và thay quần áo .

Tranh thủ lúc Dục Thịnh chưa thức thì cô liền kéo vali ra khỏi nhà ,cái gì nên để lại thì cô cũng đã để lại rồi .

Khi mà Cẩn Vy bước ra phòng khách thì đã nhìn thấy Tố Trinh, không biết bà ta đã đến đây từ khi nào nữa .

"Xem ra cũng giữ đúng lời hứa nhỉ."

"Ừm."

" Cô đi là tốt nhất đấy, nếu không thì sẽ không yên với tôi đâu .Cô mà ở bên nó ngày nào thì nó sẽ đau khổ ngày đó mà thôi "

" Đến bây giờ tôi cũng không biết là bà có phải là mẹ của anh ấy không nữa ."

" Phải, tôi không là mẹ của nó thì là mẹ của ai đây ."

" Dục Thịnh nó xứng đáng với người cùng đẳng cấp với mình ."

" Ngô Cần Vy tôi chưa tính sổ chuyện cô giấu tôi về việc của Dục Thịnh còn sống là may là cô rồi đấy ."

" Thôi bỏ đi ,cô mau đi đi ,nhớ đi xa 1 chút ."

" Mong bà đối xử tốt với anh ấy ."

" บ้."

Sau đó thì Cần Vy cũng rời khỏi đây ,cô bắt taxi đi tìm nhà trọ đề ở .

Hơn 1 tiếng tìm nhà thì cũng đã có ,đồ của cô không có nhiều cho nên cô chỉ cần tìm chỗ ngủ là được rồi .

Cần Vy dọn lại căn nhà thì cũng đến 9 giờ sáng. Lúc này cô liền nằm xuống giường, hai mắt nhìn lên trần nhà thật lâu .Sau đó thì lại chìm vào giấc ngủ, có lẽ là do bản thân của cô quá mệt mỏi rồi .

Dục Thịnh làm 1 giấc đến tận trưa thì mới thức dậy ,gần 11 giờ anh mơ màng thức dậy rồi quay qua chỗ bên cạnh .

" Haiz, người đâu rồi ,cô ấy thức rồi sao ."

Sau đó thì Dục Thịnh liền ngồi dậy rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân .

30 phút tắm rửa xong thì anh cũng mặc quần áo vào, áo sơ mi và quần tây ...

Vẫn không thấy Cẩn Vy đâu, chẳng lẽ nào là ở nhà bếp .Sau đó anh liền ra ngoài, tâm trạng đang rất vui ,Dục Thịnh vừa đi vừa hát ,đêm qua anh được cô bồi cho ăn no mà ,đến bây giờ thì trong đầu của anh vẫn còn nhớ đến dư vị của đêm qua ,nó thật là ngọt và nồng cháy biết bao .

Nhưng mà vừa ra phòng khách thì đã gặp phải người mà anh không muốn gặp rồi ,chính là bà ta .

" Bà đến đây làm gì"

" Mẹ đến thăm con mà ."

" Không cần đâu ,bà về nhà đi ,dù có như thế nào thì tôi cũng sẽ không giúp anh ta đâu ."



"Mẹ không đến cầu xin con chuyện đó ,mẹ chỉ đến xin lỗi con mà thôi, thời gian qua mẹ tệ với con quá .."

Tố Trinh giả vờ y như là bản thân mình vừa đến đây vậy, nhưng mà thật ra bà ta đã đến đây từ lúc mà Cẩn Vy chưa thức dậy nữa kìa. Phòng ngủ khoa lại rồi cho nên bà ta không vào được, còn mấy phòng khác không có bị khóa cho nên bà ta cũng đã đi khắp nơi và xem là có những món đồ có giá trị hay không,.

Dù sao thì bây giờ cũng đã bị đuổi ra khỏi nhà chính rồi cho nên bà ta cũng chẳng còn cái gì trong tay cả ,nhà mẹ ruột thì cũng không còn nữa ,ba mẹ cũng đã chết hết ,bà con bên ngoại thì đã ra nước ngoài làm việc hết rồi, cuộc sống thì cũng không mấy khá giá đầu ,lúc trước bên nhà của bà ta cũng có tiền, nhưng mà sau này làm ăn khó khăn cho nên kinh tế cũng đi xuống rất nhiều, bà ta sống chủ yếu là nhờ vào Tân Dương chu cấp cho mà thôi .

" Bà đừng có nói dối nữa, tôi sẽ không tin nữa đâu ."

"Dục Thịnh dù gì thì ta cũng là mẹ của con mà ,con phải tin mẹ chứ ,mẹ đứt ruột đẻ con của mình ra mà ." bà ta liền ủy khuất rồi rơi nước mắt .

"Ngồi xuống ghế đi ,đứng làm gì ."

" Ừm." sau đó thì bà ta cũng ngồi xuống ghế sofa .

" Con tha thứ cho mẹ đi ,mẹ biết mình đã sai rồi ."

" Không thể nào, ".

" À bà mới đến đây à ."

"Ừm !

" Có thấy Cẩn Vy đâu không ."

" Mẹ không thấy ."

" Con tìm Cẩn Vy à ."

"Um."

" Con tìm trong phòng hết chưa ,chắc là nó đang dọn dẹp ở trong phòng chứ gì. "

'Ừ." ngay tức khắc anh liền đứng dậy rồi đi khắp phòng tìm người, bà ta cũng đi theo con trai của mình .

Haha, sắp có kịch hay để xem rồi .

Kiếm khắp nơi vẫn không thấy người đâu ,anh liền vào thư phòng để xem như thế nào. Kết quả vẫn không thấy người mình cần tìm đầu ,mà thấy cả căn phòng nó vô cùng bừa bộn .

Đã vậy trên bàn có 1 sấp giấy tờ nữa chứ.

" Dục Thịnh em đi đây sau này chúng ta đừng gặp lại nữa ,thời gian qua cám ơn anh đã nâng đỡ và giúp đỡ em ,có anh em mới có tiền để sinh sống, bây giờ em không cần anh nữa ,em đã có người khác ở bên cạnh rồi ..."

" Tiền của anh em vẫn lấy ,xem như là phí phục vụ trong mấy tháng qua đi ."

"Bản hợp đồng cũng sẽ kết thúc tại đây ,sau này chúng ta sẽ không có bất kỳ liên quan nào nữa ,chúc anh sớm lấy vợ ,tạm biệt ."

Nói đi là đi vậy sao ,đêm qua cô ấy cũng có nói là muốn rời khỏi anh .Công nhận cô ấy đi nhanh thật đấy ,đã vậy còn ôm tiền của anh chạy cùng với thẳng khác nữa .

Anh đúng là ngu ngốc cho nên mới có cảm xúc với Ngô Cẩn Vy mà ,đúng là đời này anh không nên dính dáng với đàn bà mà ,lần nào cũng đau y chang như vậy hết.

" Có chuyện gì sao con ."

" Không có gì ."



" Để mẹ xem ." bà ta liền giật lấy tờ giấy trên tay của con mình .

" Ôi trời ơi sao lại như vậy chứ."

" Haiz, nó đã lấy tiền của con đi rồi, sổ đỏ tờ nhà rồi tiền mất hết rồi ."

"Mặc kệ đi, cũng không có bao nhiêu ?

" Ba ve di toi muon d 1 minh ."

"Được, mẹ về trước, có gì thì con cứ gọi cho mẹ."..

Dục Thịnh rất là mệt mỏi ,sau đó liền ngồi bệch xuống dưới đất.

" Ngô Cẩn Vy anh hận em ,em có biết là mình ác lắm không hả ." .

Chính em bước vào cuộc sống của anh ,ấy vậy mà bây giờ lại đâm cho anh 1 nhát dao đau như thế này, rồi thời gian sau này anh làm sao mà sống nổi đây chứ .

Dục Thịnh ngồi ở trong phòng cho đến tối rồi mới ra khỏi phòng, căn nhà vẫn như thế, phòng ngủ vẫn không có thay đổi gì nhiều, đồ của cô vẫn còn ở đây ,trang sức cũng như vậy ,có lẽ người tình mới của cô ấy giàu có cho nên cũng sẽ mua cho cô ấy mà thôi, à quên nữa Cần Vy đã ôm 1 đồng tiền đề rời khỏi đây rồi mà .

Có chết thì anh cũng không tin cô ấy là người như thể đấy ,ham tiền, ham của lạ ,vừa mới chấm dứt với anh mà đã có người đàn ông khác bao nuôi rồi .

Hay, Ngô Cẩn Vy người con gái này hay lắm nhỉ, là anh đã quá xem thường cô rồi đúng không ...

Từ sáng đến giờ không có cái gì trong bụng khiến cho dạ dày của anh khó chịu vô cùng .

Sau đó thì anh liền cầm điện thoại lên đặt đồ ăn ở bên ngoài .

Tầm 30 phút sau thì nhân viên giao hàng cũng đã đem đến đây .

" Cơm của anh đây ."

"À vàng ,anh đợi tôi lấy tiền ."

" Um."

" Vợ anh không nấu cơm cho anh à , tôi thấy cô ấy hay đi mua gạo ở dưới trung cư."

" Cô ấy bận rồi ."

"À à ,bọn đàn ông chúng ta không có phụ nữ bên cạnh là phải ăn cơm hộp ."

"Đúng vậy ."

" Tôi thối lại tiền cho anh ."

" Ok ,cám ơn."

Dục Thịnh cầm hộp cơm rồi đi vào trong nhà...

Anh ngồi xuống bàn ăn rồi khẽ thở dài, buồn làm gì chứ ,bây giờ anh buồn nhưng mà người ta đang vui vẻ với người mới rồi đấy .