Dục Thịnh đi công tác hơn 1 tuần thì cũng về nước .
" Hồ Duy sắp tới có ký hợp đồng gì không ."
" Có sếp, nhiều là đằng khác, tôi đã tổng hợp lại cho sếp hết rồi. "
" Ừm "
"À quên nữa sắp tới là sinh nhật của Lý Kim ,Lý Kỳ đã gửi thiệp mời, là ngày 28 ."
"Ừm ."
Dục Thịnh phất tay rồi bảo anh ta đi ra ngoài .
Sau đó thì anh cũng tiếp tục làm việc ,đúng là nhiều thật đấy ,xem ra tuần này anh phải ở lại tăng ca nữa rồi.
Mà công nhận nhanh thật đấy ,con trai của Lý Kỳ bây giờ đã 4 tuổi rồi .
Khi mà ra trường thì Lý Kỳ và Tiểu Mân đã nhanh chóng kết hôn ,qua mấy tháng sau thì đã có con luôn, đúng là
qนล์ nhanh ma .
Diệp Khắc cũng đã lấy vợ rồi, bây giờ chỉ còn có 1 mình anh độc thân mà thôi .
Haiz, 5 năm đã trôi qua 1 cách nhanh chóng .
Ngồi làm việc từ sáng đến chiều thì đã hết 1 ngày, thử hỏi xem thời gian có trôi qua nhanh không chứ.
(Alo con nghe đây ông..)
( Chau trai , thoi gian da lau lam roi, ong khong cho duoc nua dau ,ong muon co chat de be nua .]
( Con ..con ..)
( Con vẫn chờ Cẩn Vy à., con bé đã đi biệt tích 5 năm trời rồi .)
[ Con đâu có đợi đâu ,con hận cô ta còn không hết nữa mà ,con tốt với cô ta như thể vậy mà lại ôm tiền của con bỏ trốn. )
( Có hiểu lầm không đấy .)
( Không có đâu ông .)
(Ông rất muốn Cẩn Vy làm cháu dâu của mình, nhưng mà con cũng đâu thể nào mà sống như vậy mãi chứ..)
( Sớm thôi, con sẽ tìm được bạn gái ,ông đừng lo nha .).
(Ừ vậy nhanh 1 chút, nếu không ông không có chờ nổi đâu.)
( Vâng ,con biết rồi .) .
Sau đó thì anh liền cúp máy, bạn gái hả anh nên tìm ở đâu đây .Càng nghĩ thì lại càng mệt người hơn ,nhắc đến chuyện tình cảm thụ Dục Thịnh vô cùng sầu não .
Buổi tối Dục Thịnh về nhà chính ,tắm rửa xong thì anh liền xuống dưới nhà ăn cơm .Ăn tối có 1 mình khiến cho anh buồn chán chết đi được.
@@
Hôm sau Cần Vy đem tranh đi bán ,đi mấy cửa hàng thì cũng có người mua. Bây giờ cũng có chút tiền, sau đó thì cô liền đi chợ .
Sau khi đi chợ xong thì cô liền về nhà nấu cơm chiều .
Nấu xong thì cô dọn lên bàn, rồi đi làm tiếp tục ..Lúc này đây cô đã trở về với công việc cũ của mình, cụ thể là làm nhân viên ở nhà hàng .
Lúc trước cũng thế và bây giờ cũng như vậy ,nó chẳng có gì thay đổi cả. Bây giờ có người đi chơi ,có người đang đi ngủ thì cô lại phải tất bật làm việc.
Và hôm nay cũng là lần đầu tiên cô làm việc ở nơi này, nhưng mà lại không ngờ rằng bản thân có thể gặp Lưu Đức ở đây ,mấy ngày trước có nghe dì của cô nhắc đến, xem ra có chút trùng hợp rồi .
"Lưu Đức.".
"Ừm ,lâu rồi không gặp, em sống tốt chứ."
" Vâng ,rất tốt." Cẩn Vy mỉm cười rồi gật đầu .
Hôm nay anh đến đây ăn tối cùng với đối tác của mình và không ngờ là có thể gặp cô ở đây .
" Nghe nói em đã sinh ra 2 đứa trẻ đáng yêu lắm ."
"Đúng ,đúng vậy"
" Hôm nào anh có thể đến chơi được không ."
" Dĩ nhiên là được rồi. "
"Ừm, vậy anh cám ơn em trước"
" Không có gì đầu.
Tan làm Cẩn Vy trở về nhà thì mọi người trong nhà đã ngủ hết rồi và bây giờ chỉ còn có 1 mình cô mà thôi.
Nếu mà Dục Thịnh biết bản thân mình có con thì anh ấy có vui hay không đây .Lúc trước cô là tình nhân của anh ,chứ không phải là bạn gái ,và khi ấy quan hệ cũng phải uống thuốc, vậy cho nên anh ấy sẽ không muốn có con đầu, nếu 2 đứa nhỏ mà xuất hiện thì cũng sẽ làm đảo lộn cuộc sống của Dục Thịnh mà thôi .
Năm xưa Tố Trinh biết cô có thai nên đã hăm doạ đủ điều, bà ta không muốn cô sinh nó ra và càng không muốn nó xuất hiện ở trên đời .Vậy cho nên thứ mà cô muốn nhất là sẽ tránh xa nhà họ Tân đến suốt đời mà thôi, chứ cô
cung dau con cach nao khac nda .
Con của cô thì cô sẽ tự nuôi chúng ,tuy có hơi thiếu thốn 1 chút nhưng mà sẽ 1 ngày sẽ có cơm 3 bữa mà ,cô thà đói chứ không để con mình chịu đói chịu khổ đâu