Dục Thịnh bị cô chọc cái muốn điên luôn,, sau đó thì anh cũng rời khỏi phòng bệnh mà trở về nhà của mình..
Cẩn Vy nằm đến chiều thì thấy cơ thể cũng đã ổn ,sau đó cũng xuất viện về nhà.
Hồ Duy cả ngày nay bận bịu với cả đống việc, còn Dục Thịnh lúc này lại vùi đầu trong đống rượu rồi say bét nhè.
" Sếp đã có kết quả rồi ,anh phải thật bình tĩnh đấy, tôi sợ khi nói xong anh sẽ ngất tại chỗ luôn ."
" Hồ Duy nói nhanh đi, nói nhiều thế ." Lý Kỳ ngồi kế bên mà cũng không chịu được, rốt cuộc thì có cái gì mà lại ngất xíu chứ .
Tìm thấy Ngô Cần Vy thì sao chứ, thấy rồi thì thôi, chứ sao cô gái đó lúc nào cũng làm cho bạn anh khổ như thế này.5 năm trôi qua mà vẫn si tình, đúng là đời này rất ít những người như vậy.
"Nói nhanh đi, còn không thì đi về " Lúc này thì Diệp Khắc cũng đã lên tiếng .
"Được rồi, tôi nói ngay đây,5 năm trước cô Cần Vy rời đi là bị bà Tố Trinh ép, cô ấy không có lấy cái gì của anh hết, tài sản của anh là mẹ anh ấy rồi đồ lên đầu của cô ấy. "
" Đã vậy cô ấy còn có thai nữa ,mẹ anh cũng biết, và cũng ép cô ấy phá thai nhưng mà cô ấy không chịu ,cho nên đã rời khỏi nơi này 1 thời gian ,mấy năm gần đây thì mới quay về thành phố A sinh sống ."
" Cái gì, ." Lý Kỳ lúc này liền hét lên .
Dục Thịnh không nói ,anh vẫn cứ im im như thế, nhưng mà khoé mắt cũng đã cay lắm rồi, trái tim thì đau vô cùng.
"Má ơi, chuyện gì đang xảy ra thế này."
"Sếp ,theo tôi điều tra thì cô Cần Vy sinh 2 bé trai đấy ,bây giờ cũng đã hơn 4 tuổi rồi .5 năm qua cô ấy cũng không có qua lại với ai hết, chắc là anh đã hiểu lầm cô ấy rồi đó. "
"Ừ , chắc vậy. "
" Đưa cho tôi xem."
" Dạ đây. "
" Hình của con trai anh đấy, nhìn nó rất giống anh nhỉ, đây là con trai lớn tên là Du Minh, đứa nhỏ tên là Du Hạo.
" Dau dua cho toi xem. ."
" Dục Thịnh tao nói mày nghe chuyện này, hình như tao nhìn thấy Du Hạo rồi đấy .,"
" Sao mày không nói cho tao biết."
" Chuyện này có vui vẻ gì mà nói chứ ,với lại tao cũng không nghĩ thằng nhóc đó là con của mày ."
" Không vui vẻ, câu này của mày là sao ."
" Chuyện là Lý Kim và Du Minh có chút xích mích, nó nói Du Minh không có cha, rồi 2 đứa nó đánh nhau ."
" Mày ..con mày."
" Tao .tao biết ...tao sẽ về nhà dạy dỗ lại Lý Kim mà ,con nít nó còn nhỏ ."
"Nể tình là bạn đấy, nếu không tao sẽ không tha đâu."
" ปัน."
" Rồi bây giờ mày tính như thế nào đây ."
" Đương nhiên là đưa mẹ con cô ấy về."
" Ý của Lý Kỳ là nói bà Tố Trinh đấy ,còn Cẩn Vy và 2 đứa trẻ kia nhất định phải đưa về rồi. "
" Bà ta vẫn cứ như thế, không thay đổi như thế, đến con nít mà vẫn muốn giết .."
" Haiz ,số tao quá khổ khi liên quan đến bà ta mà. "
" Đúng đúng, hết thuốc chữa rồi ."
Anh đang say rượu cho nên cũng không thể đi tìm Cẩn Vy ngay lúc này nữa .Và chính anh cũng không tin rằng bản thân của mình lại có con, đằng này là 2 đứa con trai nữa chứ. Vậy cái vết sẹo đó chính là sinh mổ ư, chắc là như vậy rồi.
1 giờ sáng Dục Thịnh về đến nhà chính thì nhìn thấy Tố Trinh .
" Ba den day lam gi, bi duoi ra khoi nha ti lau roi ma. '
" Con vẫn không tha thứ cho mẹ à. "
" Tha hả ! Bà bảo tôi tha như thế nào đây, tôi biết hết rồi ,chính bà đã khiến cô ấy rời khỏi tôi, đã thế còn muốn giết con của tôi nữa ,rốt cuộc thì bà muốn cái gì đây hả ,nó là con của tôi đấy ."
"Dục Thịnh con nói cái gì vậy hả." Tân Dương thấy nhà ồn quá cho nên đã đi xuống xem sao .
"Mọi chuyện là sự thật hả. "
" Ba ,bà ta đuổi cô ấy đi ,suýt chút nữa thì giết con của con." Dục Thịnh vừa nói vừa khóc ,lòng của anh không
the nao ma kiem dudc nua roi.
" Chát. Chát. ...cái bà điên này.."
Tân Dương liền tát bà ta 2 cái đau điếng .
"Bà cút khỏi đây cho tôi , sống tối được bây giờ mà không biết nhục nhã hả. "
" Tôi ... tôi."
"Dục Thịnh mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi mà ,nó đâu có xứng với con đâu ."
" Hay là bà sợ nó có con có người nối dõi đúng không, Tân Đại bị tôi cắt hộ khẩu rồi cho nên nó có ra tù thủ cũng không có được bất kỳ tài sản gì đâu !
"Dục Thịnh .mẹ ...mẹ. "
"Đủ rồi, bà gây ra cho tôi quá nhiều thứ ,bà không tha cho bà đâu ,sau này tôi coi như bà đã chết. "
Nói xong anh liền đi lên lầu, Tân Dương liền bảo vệ sĩ đuổi người ra khỏi đây .