Niệm Giới - Khai Môn

Chương 39





Phải biết Sinh Tức Lôi Vân không phải phép thuật nào có uy lực cưc kì cường đại. Mà nó cũng giống như Kim Đan, Nguyên Anh là đại biểu cho một cảnh giới. Người có Sinh Tức Lôi Vân là kẻ đã độ qua lôi kiếp.



Hơn nữa còn là Tứ trọng lôi kiếp, là tầng thứ tư cực hạn của con người. Độ qua lôi kiếp một lần nữa, liền đạt tới cảnh giới của tiên nhân.



Lại nói về những đạo thuyết tu tiên lưu hành ở Trung Quốc khi xưa không có một ngàn thì cũng có tám trăm. Mỗi môn phái, mỗi pháp môn lại có cách phân chia đẳng cấp khác nhau. Nhưng tựu chung lại, người trong Tu chân giới vẫn dùng một thước đo chung để đánh giá đẳng cấp của người tu luyện. Đó là căn cứ theo trạng thái linh khí ở trong cơ thể.



Bước đầu tiên trên con đường tu chân là phải Dưỡng Thần.



Chỉ cần ngươi không quá u mê, sao lãng. Đầu óc có thể bình tâm tĩnh tại hoặc chuyên chú vào việc tu luyện là đã có thể nói mình đang ở giai đoạn Dưỡng Thần.



Dưỡng thần chẳng có gì khác người, chỉ là có thể tập trung tinh thần, rèn luyện sự nhạy cảm cho thân thể mà thôi.



Tới khi ngươi dưỡng thần đủ tốt, có thể dần dần cảm nhận được linh khí ở trong thiên địa rồi dựa theo các môn công pháp mà lay động nó, hấp dẫn nó, lợi dụng nó để tạo thành lực lượng thì đó chính là thời kì Luyện Khí.




Đặc điểm của Luyện Khí kì là có thể vận dụng khí trong thiên địa nhưng lại chưa thể tích súc ở trong cơ thể. Có chăng thông qua việc rèn luyện không ngừng để bồi bổ, rèn luyện cơ thể mà thôi.



Ngươi tôi luyện không ngừng ở Luyện Khí kì cho tới khi kinh mạch huyệt đạo hay là khí huyết, đại não của ngươi đã trở thành nơi có thể chứa đựng được khí thì liền tiến vào giai đoạn Ngưng Nguyên.



Ở giai đoạn này liền tiến hành thu thập linh khí phù hợp với bản thân, không ngừng áp súc và bảo lưu lại ở trong thân thể, biến linh khí trong thiên địa thành nguyên khí của bàn thân, tùy lúc mà dùng. So với Dưỡng Thần, Luyện Khí đã là từ không thành có, một trời một vực.



Ngươi ở trong quá trình Luyện Khí đã có thể sử dụng hầu hết các loại công pháp tùy theo lượng khí tối đa mà ngươi có thể huy động. Nhưng thân thể con người lại là một hạn chế. Không thể nào tích súc vô hạn nguyên khí ở trong cơ thể được, Khi đó phải làm sao?



Khi đó phải lượng biến chuyển thành chất biến.



Nguyên Khí mới chỉ là dạng đơn sơ nhất, vô hình vô định, chưa có đặc tính riêng. Sau khi ngươi đạt được đốn ngộ liền sẽ thay đổi về bản chất. Có hình có tính, mang đặc trưng riêng biệt của chính ngươi. Lúc này Nguyên Khí như cục đất nhão đóng thành gạch vuông, Bền chắc kiên cố nên gọi là Kết Đan.



Kim Đan không phải là một khối đan tròn nằm cố định một nơi mà có thể là bất kì hình tính nào tùy theo đặc thù công pháp và thân thể của ngươi. Chỉ cần Nguyên khí kết đan, vậy ngươi chính là đạt tới Kim Đan Kì cảnh giới.



Sau Kim Đan kì là đến cảnh giới gọi là gì? Cảnh giới đó gọi là Thành Anh.



Đạo gia lưu truyền Nguyên Anh sẽ có hình người giống ta như đúc, nhỏ xíu nằm ở mi tâm. Thực ra điều này chỉ đúng với Đạo gia công pháp.



Thành Anh là một quá trình đơn giản hơn nhiều. Linh hồn của ngươi kí thác ở đâu, thì đó là Anh. Ngươi đã có kim đan tức là ngươi đã có gạch gỗ, khi ngươi ngộ được chân lý về pháp môn tu luyện, định hình được sở nguyện của mình liền có thể đem gạch gỗ này đi xây nhà tạc tượng. Chỉ cần ngươi sở nguyện, vậy Nguyên Anh của ngươi có thể mang nhân hình, hoặc là chim thú, hoặc là kiếm đao.



Lấy Kim Đan làm chất liệu, tạo thành thứ như sở nguyện để linh hồn ngươi kí gửi vào đó, thoát khỏi sự hạn chế của thể xác thịt xương thì đó chính là Thành Anh cảnh giới.



Đã không bị thể xác thịt xương trói buộc thì đã có thể bất lão bất tử, vạn tà khó xâm rồi liệu có cần phải tu luyện nữa không?



Xin thưa rằng có. Nguyên Anh của ngươi lúc mới dựng dục ra chỉ như đứa tiểu hài nhi yếu ớt, hay là thanh kiếm nằm ở trong lò, chưa được cứng sắc. Cần phải không ngừng tôi luyện để nó trở nên cứng cáp sắc bén.



Muốn vậy phải làm sao? Không thể dùng phương pháp tu luyện ở trong công pháp nữa rồi. Bắt buộc phải thông qua tẩy lễ, không ngừng tẩy lễ mà rèn luyện cho nó trưởng thành.




Vậy lấy cái gì tẩy lễ Nguyên Anh?



Đó chính là Độ Kiếp.



Ở đây nhiều người lại tưởng nhầm Độ Kiếp là phải hứng chịu sấm sét trên trời để độ qua Lôi Kiếp, thực ra Lôi Kiếp chỉ là một trong số các hình thức độ kiếp mà thôi.



Tỉ như Nguyên Anh của ngươi là một thanh Thiết Kiếm, vậy bao nhiêu đạo thiên lôi đánh tới cũng chẳng hề hấn gì, bởi đặc tính của ngươi phù hợp cùng sấm sét. Như thế là độ kiếp sẽ xong? Không, Kiếp của ngươi lại là lửa nóng. Hay nếu như Nguyên Anh của ngươi là một đóa hoa băng, vậy Lôi Kiếp của ngươi lại là vượt qua sơn băng địa liệt để thử thách sự cứng cỏi của ngươi.



Độ Kiếp nhiều lần sẽ giúp Nguyên Anh của ngươi tẩy lễ, linh hồn cứng cáp cường đại vô bì. Khi đó hoàn toàn có thể không cần đến nhục thân mà tồn tại trơ gan cùng tuế nguyệt. Bất lão bất tử, lên trời xuống đất không gọi là tiên thì còn gọi là gì nữa.



Con đường tu chân trải qua mấy tầng cảnh giới, mỗi cảnh giới lại có nhiều giai đoạn trước sau. Không những cần thiên phú, công pháp thật tốt mà còn cần càng nhiều đốn ngộ.



Đạt đến Nguyên Anh đã là cảnh giới tối cao của kẻ tu chân. Mà mỗi lần Độ Kiếp lại là một lần phá trước lập sau, hơi chút sơ sẩy liền sẽ hình thần câu diệt, không có cơ hội quay đầu



Khó khăn là thế, Kể cả là từ thời cổ đại linh khí dồi dào, đạo pháp tu chân như hoa nở rộ cũng không có mấy người độ kiếp thành tiên bảo sao thấy Vũ đã bốn lần Độ Kiếp không khiến cho đám người Thái Minh, Bất Giới le lưỡi lắc đầu cho là yêu nghiệt.



Quay trở lại Điếu Ngư Đài, Thái Minh nhận định trước nay không có một chút sai lầm, nhưng chuyện độ qua tứ trọng lôi kiếp thì quả thật hơi quá khó tin. Bạch Phong Hàn vẫn nghi ngại hỏi:



- Các hạ có thể nói xem Sinh Tức Lôi Vân này từ đâu mà có được không?



Vũ thành thật đáp:



- Thực ra niệm nguyên tố này không phải là linh khí ở trong trời đất mà là do các tế bào trên cơ thể bị kích phát liền tạo ra sinh điện. Sinh điện này mô phỏng theo các kết cấu năng lượng mà niệm của tại hạ quy định ra để tạo thành nguyên tố có kết cấu riêng. Do vậy nên có thể nói là từ tự thân sinh ra chứ không phải là vay mượn ở ngoài vào.



Những điều hắn nói ra tuy khác về cách diễn đạt nhưng về ý nghĩa thì hoàn toàn trùng khớp với Sinh Tức Lôi Vân ở trong truyền thuyết.



Trong sách cổ truyền thừa có nói về Sinh Tức Lôi Vân:




" Người tu luyện độ qua Tứ Trọng Lôi Kiếp không những thần niệm cứng rắn vô bì mà còn có khả năng mô phỏng, liên tục sinh sôi, Từ thân thể phát ra linh khí nồng đậm. Linh khí này tích tụ phát ra liền thành lôi vân ( mây sét ). Lôi vân không những có được uy lực của thiên kiếp mà còn nồng đậm sinh khí, đối với tu luyện giả là cực phẩm tinh khí, tác dụng bồi bổ vượt xa so với bất kì thiên tài địa bảo.... "



Lúc này Bất Giới mặc dù tính tình hào sảng vô úy nhưng đối mặt với một tên yêu nghiệt đã độ kiếp bốn lần thì cũng sinh ra mấy phần e ngại, không dám xuồng sã như xưa. Lão cất tiếng than:



- Huynh đệ thành tựu thật khiến cho bọn tu giả nhà quê như ta cảm thấy hổ thẹn quá đi. Tu luyện gần cả đời người mới đạt được một cái Kim Đan đã tự cho mình là cao nhân thế ngoại, du ngoạn giang hồ đón nhận sự sùng bái của lớp hậu sinh. Hôm nay mới biết toàn là một lũ đầu heo hết cả.



Ài, sư đệ ngươi cũng chớ nên thỉnh thoảng lại làm chúng ta giật mình như thế, tuổi già tim đã yếu nhiều, chịu không nổi vài lần trùng kích nữa đâu. Mau mau nói xem đệ đã đạt tới cảnh giới gì rồi, còn muốn yêu nghiệt phi thăng đến mức độ nào mới thèm dừng bước ?



Vũ thấy thái độ mọi người đối với mình cũng mang theo mấy phần giống như Bất Giới, vội lắc đầu nguầy nguậy, chỉ vào làn sương bạc đang dần chìm xuống mặt hồ nói:



- Sư huynh nói gì đệ nghe không hiểu. Nhưng thôi đừng trêu chọc nữa, Đệ vừa phóng xuất niệm nguyên tố ra ngoài không gian, trong chốc lát đây chúng sẽ chìm vào trong nước.



Niệm nguyên tố của đệ không có gì hay, nhưng có mang theo một ít thuộc tính sinh điện hỗ trợ tăng cường tốc độ truyền tải thông tin do đó có thể giúp mở rộng phạm vi thần niệm.



. Nhưng Niệm nguyên tố này đã phóng xuất ra một thời gian sẽ tan đi mất, mau tranh thủ thời gian này mà câu rượu uống thôi.



Đài này gọi là Điếu Ngư Đài, mặc dù thường là chỗ luyện công nhưng tất nhiên cũng không thể thiếu được cần câu. Vũ nhặt một mớ cần câu, chia cho Thái Minh, Bất Giới mấy người rồi hồ hởi buông cần thử nghiệm.



Dưới hỗ trợ của Sinh Tức Lôi Vân, lòng nước trong hồ Bát Quái chẳng còn gây chút trở ngại nào đối với thần thức của bọn họ, Mấy người ở đây lại toàn là cao nhân đạo hạnh phi phàm. Đã biết rượu ở đâu rồi thì việc điều khiển lưỡi câu tìm đến chỉ là mấy trò tiểu thuật ai cũng có thể làm.



Mấy bình rượu ngâm dưới đáy hồ chả mấy chốc bị câu lên sạch khiến ai cũng say sưa,



Một bữa câu rượu đêm này quả là tiên môn khai hội.