Dư Vãn làm xong hết công việc trên tay rồi khép máy tính lại trở về phòng ngủ. Trong phòng không bật đèn, không khí yên tĩnh, Lệ Thâm đang nhắm mắt nằm trên giường, hô hấp đều đặn tựa như đã ngủ rồi.
Dư Vãn không quấy rầy anh, tay chân nhẹ nhàng lấy áo ngủ và vào phòng tắm. Cả ngày nay vẫn luôn ở ngoài đường, Dư Vãn muốn tắm một cái để thả lỏng, cô mở nước ấm cho chảy từ từ còn mình sang một bên tẩy trang.
Sau khi rửa mặt xong, nước ấm vừa lúc chảy đầy, cô lại xé một tấm mặt nạ và dán lên mặt rồi thoải mái ngồi vào bồn tắm ngâm mình. Hôm nay bận cả ngày nên thật sự hơi mệt, ngâm nước nóng đắp mặt nạ không chỉ làm cơ bắp toàn thân được thả lòng mà còn giải stress rất tốt.
Dư Vãn cứ vậy mà thoải mái ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau nhờ tiếng dòng nước rất nhỏ khiến cô tỉnh lại từ trong mơ.
Xung quanh là chiếc giường mềm mại, vài giọt nắng sớm chiếu rọi qua bức màn mông lung đến mức gãi đúng chỗ ngứa. Trong tiểu khu thỉnh thoảng truyền đến một hai tiếng chó sủa từ xa xa cũng không nghe quá rõ. Lệ Thâm rửa mặt xong và đi ra từ phòng tắm thì thấy cô trợn tròn mắt nằm ở đó, anh cong khóe miệng đi tới: "Đánh thức em sao?"
Dư Vãn xoay đầu nhìn về phía anh và lắc đầu: "Tối qua em ngủ quên trong bồn tắm sao?"
"Đúng vậy." Vừa nói đến đây, giọng điệu của Lệ Thâm nghiêm túc hơn hẳn: "Cũng may hôm qua anh ở lại đây, nếu không thì em đã ngâm mình trong bồn tắm cả đêm, hôm nay chắc chắn sẽ bị cảm nặng."
"À..." Cô định nói chắc chắn sẽ không ngâm hết cả đêm, sau khi nước lạnh sẽ bị lạnh mà tỉnh, nhưng lời nói vừa tới bên miệng, cô lại nghĩ tới một vấn đề nghiêm trọng hơn: "Anh ôm em ra khỏi?"
"Đúng vậy, bằng không còn ai nữa?"
"... Em còn chưa mặc quần áo mà."
Lệ Thâm nhịn không được mà cười một tiếng: "Ngâm nước mà mặc quần áo mới kỳ quái chứ."
"..." Vậy không phải anh đã nhìn hết người em à.
Dư Vãn không nói ra lời này nhưng Lệ Thâm đã chính xác đọc ra được tin tức này từ biểu tình của cô. Anh khom lưng mỉm cười nhìn Dư Vãn: "Không phải em đã bị anh nhìn hết từ lâu rồi sao?"
"..." Dư Vãn cảm thấy đây là hai việc hoàn toàn khác nhau, nhưng dĩ nhiên là hiện tại nói với Lệ Thâm sẽ không thông: "Anh có thể đánh thức em."
"Em ngủ say như vậy, anh không đành lòng đánh thức em." Lệ Thâm xoa đầu cô, anh cong khóe môi: "Anh không chỉ nhìn hết người em, anh còn lau khô người và thay đồ ngủ giúp em."
Dư Vãn: "..."
Như vậy mà cô cũng không tỉnh! Rốt cuộc cô ngủ say tới cỡ nào!
"Hôm qua em quá mệt mỏi, hôm nay ngủ bù thêm chút đi." Lệ Thâm đứng dậy đi tới bên tủ đồ bắt đầu thay quần áo. Da thịt lõa lồ rất nhanh bại lộ trong không khí, đường cong cơ bắp xinh đẹp của Lệ Thâm cũng không che lấp chút nào mà trưng bày trước mặt Dư Vãn.
Mới sáng sớm đã k1ch thích như vậy, Dư Vãn lặng lẽ thu hồi tầm mắt và cầm lấy điện thoại xem giờ. Hiện tại mới bảy giờ rưỡi, cô còn nửa ngày nghỉ vào sáng hôm nay nên có thể ngủ thêm một chút.
"Anh phải đi làm à?" Cô hỏi.
"Ừm, mặc dù buổi concert lần này tương đối nhỏ, nhưng bởi vì là buổi concert đầu tiên của anh nên công ty và anh khá coi trọng." Lệ Thâm thay quần áo xong rồi trở lại bên giường hôn hôn cô: "Em ngủ thêm chút đi, tối anh về thì gọi cho em."
"Được thôi." Dư Vãn nhìn anh đi ra ngoài rồi nhắm mắt ngủ tiếp.
Lệ Thâm ra khỏi nhà Dư Vãn, vừa mới xuống lầu đã thấy Tiểu Đổng lái xe tới đón anh. Tiểu Đổng xuyên qua cửa sổ xe nhìn anh bước ra từ bên cạnh, cô hơi ngạc nhiên dừng xe lại và hạ cửa sổ xe xuống: "Anh thâm, sao anh lại trở về từ bên ngoài?"
"..." Lệ Thâm ra vẻ bình tĩnh mà ho khan một tiếng: "Tôi vừa chạy bộ trong tiểu khu về."
Tiểu Đổng kỳ quái hỏi: "Ủa, không phải anh đều chạy bộ buổi tối à?"
"Bây giờ luyện tập cho concert vào ban ngày quá tốn sức nên tôi sửa thành chạy bộ buổi sáng."
"Anh chạy bộ còn đeo ba lô theo?"
"... Phụ trọng khi chạy bộ."
"Ồ..." Tiểu Đổng lái xe vào gara của anh rồi bước xuống dưới nhìn về hướng Lệ Thâm vừa đi tới. Lệ Thâm vào nhà chuẩn bị thức ăn cho Lili rồi lại chọc nó một lát mới đeo ba lô ra ngoài: "Đi thôi."
"À, vâng." Tiểu Đổng còn đang nhìn tòa nhà kia, cô ngồi trên xe, vừa khởi động xe vừa giả vờ vô tình hỏi: "Anh Thâm, em nhớ Dư tiểu thư ở chung tiểu khu với anh đúng không?"
Lệ Thâm ngước lên liếc nhìn cô một cái và không lên tiếng, Tiểu Đổng lái xe ra ngoài rồi lại nhìn về phía tòa nhà bên cạnh biệt thự của Lệ Thâm: "Trước kia em dắt Lili đi dạo có gặp cô ấy, cô ấy ở căn nào vậy?"
Lệ Thâm đáp: "Em hỏi chuyện này làm gì?"
Tiểu Đổng cảm nhận được ánh mắt hình viên đạn đến từ Lệ Thâm thì nhanh chóng cười làm lành: "Không có gì, chỉ là tò mò."
Lệ Thâm nói: "Rất nhiều chuyện không tốt đều xuất phát từ tò mò."
"..." Tiểu Đổng ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Từ sau khi phát hiện trong ba lô của anh Thâm có áo mưa, có phải cô lại không cẩn thận nhắc đến quan hệ của anh Thâm với người khác hay không???
Tiểu Đổng lại âm thầm kêu khổ.
Cũng may Lệ Thâm còn có chừng mực, biết công việc tiếp theo quan trọng nên không có cành mẹ đẻ cành con. Khi ở trước mặt Trì Lộ cũng luôn duy trì hình tượng nỗ lực làm việc nên tạm thời không bị cô ta nhìn ra manh mối.
Vào ngày 4 tháng 7, album nhạc số đầu tiên của Lệ Thâm chính thức phát hành. Một tuần trước khi album được phát hành, Dư Vãn đã thấy fans Lệ Thâm nghiêm chỉnh huấn luyện quá trình mua sắm album trên các mạng xã hội. Sau khi đọc xong những quy trình này thì cô vô cùng xấu hổ, đầu năm nay không có tài năng thì cũng không dám truy tinh.
Sáng sớm ngày 4, album đúng giờ online, các fans tựa như không ngủ mà nhấp ủng hộ vào ngay phút này, doanh số trên các app mua sắm lớn tăng lên trong từng giây một. Dư Vãn cũng đợi đến mười hai giờ để mua, sau khi mua xong thì bước vào giấc ngủ cùng với tiếng hát của Lệ Thâm.
Mà bản thân Lệ Thâm cũng cạn lời với thao tác này của Dư Vãn bởi vì chính anh đang ngủ bên cạnh cô:)
Ngày hôm sau, doanh số album của Lệ Thâm lại nghênh đón một cơn bão nhỏ. Dư Vãn vẫn luôn chú ý doanh số album của anh suy đoán rằng có lẽ đây là vì người mê ca nhạc bình thường đã tỉnh ngủ.
Bài hát được sáng tác dựa trên cảnh gốc của công viên Lệ Trạch nên hầu như dân cư thành phố A vừa nghe là có thể đoán được lời bài hát viết về công viên Lệ Trạch. Vì vậy trong hai ngày nay công viên Lệ Trạch điên cuồng phát bài hát này, mỗi lần Dư Vãn đi ngang qua đều nghe thấy giai điệu của bài hát này quanh quẩn trong công viên.
Dưới sự ủng hộ nhiệt tình của mọi người, doanh số album nhạc số đầu tiên của Lệ Thâm rất khả quan. Nó không chỉ bước lên hạng nhất của bảng xếp hạng doanh số trong ngày đầu tiên phát hành mà còn chưa đến bốn mươi tám tiếng, tổng doanh số thành công đột phá một triệu và mức tiêu thụ đạt hơn hai mươi triệu. Công ty nhanh chóng đăng công văn thông báo chúc mừng, nhân tiện hứa hẹn không lâu sau sẽ phát hành album thật thể*.
Khi các fans tràn ngập niềm vui, các antifan đương nhiên cũng sẽ không rảnh rỗi. Trên Weibo lập tức có tiếng nói không hài hòa.
"Công văn thông báo của công ty có thể bớt khoác lác được không, bốn mươi tám tiếng hơn hai mươi triệu, ha ha."
"OMO Thâm Thâm thật sự rất thích ké độ hot đó, lần trước ké độ hot phim truyền hình, lần này ngay cả độ hot của công viên cũng đu ké ha ha ha ha ha ha ha."
"Các Chanh Tinh, hôm nay cũng là một ngày chua chát đây [chua] thời gian tăng doanh số đều do các app âm nhạc lớn tự thống kê, tất cả mọi người có thể thấy, các bạn có muốn nói toàn bộ app đã thông đồng với nhau để giả mạo không [chua]"
"Ha ha ha ha ha tui buồn cười muốn chết, mấy bạn nói ké độ hot của công viên đều bị nóng não à, hay là Cự Cự nhà bạn viết thử một bài về công viên Tinh Quang đi, xem thử công viên người ta có thèm để ý tới các bạn không ha ha ha ha ha."
"Tui cày doanh số cho anh Thâm thì có liên quan gì tới việc anh ấy thuộc phái thực lực sao [ăn dưa] có tiền có niềm vui [ăn dưa]"
"Bài hát này đã làm cho rất nhiều người biết về công viên Lệ Trạch, đã có fans ở nơi khác nói muốn tới công viên Lệ Trạch tham quan theo nhóm, trước khi nói lời cay đắng xin hãy xem lại người nhà mình có năng lực kéo khách du lịch hay không đã [chua]"
"Nói kéo khách du lịch là muốn chọc ta cười chết sao, ai không biết miễn phí vào công viên Lệ Trạch [mỉm cười]"
"Không phải lầu trên mới muốn chọc ta cười chết à, bạn nghĩ mọi người tới thành phố A chỉ dạo công viên Lệ Trạch một cái rồi đi đúng không [mỉm cười] ít nhất cũng phải mua hai cây kem que chứ [doge]"
"Lầu này không liên quan tới chủ đề, kem que ở công viên Lệ Trạch thật sự ăn rất ngon ha ha ha ha ha ha ha."
"Công viên Lệ Trạch là người chiến thắng cuối cùng."
"Công viên Tinh Quang: Công viên Lệ Trạch cho bạn bao nhiêu tiền, công viên Tinh Quang bọn tôi cho gấp mười lần."
Dù antifan trên mạng nói thế nào, album của Lệ Thâm thật sự rất hot, cũng thuận lợi đoạt giải quán quân trên bảng xếp hạng ca khúc Trung Quốc theo quý. Đĩa đơn <Dằm Trong Tim> của Lệ Thâm phát hành hơn bảy tháng vẫn chưa rớt khỏi top ba, tuần này giành hạng nhất, <Dằm Trong Tim> hạng hai, có thể nói là nhất thời danh tiếng vô song.
Công ty nói với Lệ Thâm nên đăng bài viết cảm ơn sự ủng hộ của fans, Lệ Thâm nghĩ ngợi hồi lâu thì cuối cùng quyết định để Lili bắn tim cho mọi người.
Dư Vãn đặt nồi nấu vào bên trong thân nồi cơm điện và đi ra khỏi phòng bếp thì thấy Lệ Thâm ôm Lili không biết đang chơi đùa cái gì.
"Gâu gâu!" Lili dường như giày vò không còn kiên nhẫn nữa mà bất mãn sủa hai tiếng với anh.
Dư Vãn vừa đi tới, Lili lập tức thoát khỏi tay Lệ Thâm rồi chui đầu vào trong lòng ngực cô. Dư Vãn vuốt lông Lili an ủi nó và nghi hoặc liếc nhìn Lệ Thâm: "Anh làm gì với nó vậy?"
Lệ Thâm thả tay ra, tỏ vẻ mình rất vô tội: "Anh có thể làm gì nó chứ, ai lại không biết tiểu công chúa Lili bây giờ rất nóng nảy."
"Gâu!"
"Mày còn được đà lấn tới." Lệ Thâm véo nó: "Công ty bảo anh đăng bài Weibo cảm ơn mọi người ủng hộ, anh muốn để Lili làm động tác bắn tim, nhưng mà nó không chịu phối hợp."
"Ha ha ha ha ha ha." Dư Vãn vừa nghe yêu cầu của anh thì lập tức nở nụ cười: "Anh để nó làm mặt bánh bao thì được, muốn nó làm động tác bắn tim thì không phải làm khó cho nó rồi à ha ha ha ha."
"Gâu gâu!"
Dư Vãn nói: "Hay là anh làm mẫu cho nó trước, có lẽ nó sẽ học làm theo anh."
"Có lý." Lệ Thâm giơ hai tay lên cao qua đầu và làm hình trái tim: "Lili, bắn tim."