Nữ Phụ: Lang Thang Muốn Về

Chương 5: Chap 5





Cô cũng chẳng bất ngờ gì cả vì trong cốt truyện nam chính cũng chọn chỗ này để ngồi . Và đối diện với chỗ của nam chính cũng là chỗ của nữ chính luôn . Chậc ! Không sớm thì muộn cô phải đổi chỗ thôi chứ cứ như này thì cô phải đớp cẩu lương thay cơm mất.

" Trật tự ! Ồn như này thì ra cái thể thống gì nữa ! Các anh chị có định nghe tôi dậy không còn bảo !? "

Bằng chất giọng già nua mang theo vài phần uy nghiêm của ông thầy cất lên làm cả lớp lấy lại sự im lặng vốn có của nó.

Ai cũng vậy dù là gia thế khủng thế nào mà cãi lại giáo viên trường này thì chẳng ai có kết cục tốt cả không nhà phá sản thì bị đuổi học. Mà muốn làm được điều đó thì chắc chắn cái trường thổ tả này phải có người chống lưng, có điều là ai thì không biết.

Nhưng chỉ cần điều đó không gây thiệt hại cho nhà trường cũng như ảnh hưởng đến học tập thì cũng mắt nhắm mắt mở mà cho qua thôi!

Hai em kia ! Sách vở em đâu!


Thầy nói nhỏ quá à hay là tai hai em điếc ! "

Ông thầy này ... quá độc mồm!

Mất !

Giọng nói cả nam và nữ đồng thanh lên tiếng và đó là của cô và... nam chính.

Mẹ kiếp ! thế này là thế éo nào ? Tại sao nam chính lại không làm đúng theo kịch bản vậy sao lại chen mồm vào chỗ cô . Mà thôi ! kệ mẹ đi chả ảnh hưởng chó gì đến cô.

Hai em , đi ra ngoài !

Trường này lạ thật đấy động tí là đi ra ngoài .

Xì ! Đi thì đi ! Mày tưởng bố mày sợ chắc!

Dù sao thì đi học mà không mang sách vở là đúng chuẩn kiểu học sinh phản nghịch rồi còn gì .Ha còn tặng kèm thêm cái tội danh này thì xem ra mình biểu hiện không tồi.

Vừa nói xong cả hai không nói mà làm cùng đứng dậy với tư thế đúng chuẩn của lão đại trực tiếp bước thẳng ra cửa lớp .

Nam chính chân dài nên đi ra trước cô nghiêm túc mà dựa lưng vào cửa lớp , mặt cắm xuống nhìn dưới đất thản nhiên như người bị phạt không phải là mình .


Ha ! Xem ra nam chính cũng ngỗ nghịch phết nhờ !

Cô không dự định sẽ đứng cùng với nam chính với lại cô cũng chưa kịp tham quan hết thế giới này nên có lẽ cô sẽ cúp học một chút xem thế nào.

Nói là làm bước ra cửa cô không dừng lại mà sải bước hướng thẳng đến cổng trường mà đi.

Này! Em kia đi đâu đấy !

Tiếng quát giận dữ của ông thầy vang lên khiến ai cũng giật mình.

Thầy yên tâm đi ! Em sẽ về ngay! Có việc gì thì em chịu. "

Hừ ! Tất nhiên họ cũng chỉ lo là mình sẽ phải chịu trách nhiệm bởi lỗi của hs gây ra mà thôi nên chỉ cần có câu này làm gì mà chẳng được.

A ! Có tiền ở đây rồi ! Cuối cùng mình cũng được chơi thoả thích . Ôi! Chiếc bánh mỳ yêu dấu , đĩa mỳ ý xót cà chua , sườn xào chua ngọt ... chụy đến với các em đây ! Đợi chụy!

Này! cô kia!

Í giọng nam chính đây mà gọi ai thế không biết nhưng chắc chắn dù thế nào cũng không phải nguyên chủ . Nữ phụ mà ! Làm gì có cái quyền hạn này chứ!

Điếc à ! Tôi gọi người đang đi đằng trước tôi đấy!

Tôi?


Chuyện này lạ à nha . Nam chính đi gọi mình sao ? Ấu trĩ thật đấy !

Đúng ! cô làm rơi thẻ kìa !

Cô ta bị điếc à ? Gọi to thế mà không nghe thấy !

Ồ !

Nói xong cô thong dong mà lơ đãng liếc nhìn tấm thẻ trên đất rồi mới cúi xuống nhặt nó lên vứt thẳng vào trong túi cà lơ phất phơ mà bước tiếp đến cổng trường không để ý đến khoé miệng người nào đó đang dần dần gương lên .

Anh đã đợi em ... thật lâu. "

![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/897449/markdown/11083061/1594519750022.jpg-original600webp?sign=9b10333ac5f4eee741e6d10a9886d5ce&t=5fff8980)