Nữ Tướng Quân Trọng Sinh: Nam Thần Toàn Năng

Chương 18: Miệng Thối Cần Phải Súc Miệng



Không ai nghĩ đến sẽ phát sinh chuyện này.

Thêm vào đó Vân Diệp bất luận là dung mạo hay khí chất, thoạt nhìn cũng là ôn nhu vô hại, đến khi chuyện này xảy ra, phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người lại là liệu mình có hoa mắt không.

Có lẽ là ảo giác đi!

Là đương sự, người phụ nữ phản ứng lại đầu tiên, cô ta trừng mắt nhìn thiếu niên trước mặt.

“Cậu bị điên rồi sao?”

Trên váy toàn là đồ ăn cùng nước sền sệt, cô ta thậm chí cảm nhận được nước đang thấm vào lạnh lẽo, vì thế luống cuống lấy giấy lau đi, dáng vẻ đầy chật vật.

“Ngượng ngùng, tay run.”

Vân Diệp khẽ cười, mi hơi rũ.

Miệng nói ngượng ngùng, nhưng trên gương mặt chẳng có vẻ gì là ngượng ngùng cả.

Ngược lại, ngữ khí càng là không biết xấu hổ.

“Mày dám khi dễ người phụ nữ của tao, tìm chết a!”

……

Người đàn ông đi cùng bắt đầu nổi giận.

Trong mắt hắn thiếu niên này làm vậy, chính là đánh vào mặt mũi hắn ta, hắn hùng hùng hổ hổ đứng lên giơ tay định đấm vào mặt Vân Diệp.

Hắn không quên từ khi thiếu niên này bước vào ánh mắt người phụ nữ của hắn không rời cậu ta chút nào, chờ hắn đánh vỡ tướng tên này xem xem còn có thể lấy gì đi quyến rũ phụ nữ!

Nhưng nắm đấm của hắn còn chưa đến gần Vân Diệp thì đã bị nắm được.

Người đàn ông sửng sốt, hoàn toàn không đoán trước được tình huống này.

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, mặt hắn đỏ lên, tiếp tục ra quyền.

Trong lại tự an ủi bản thân, vừa rồi là khinh địch, qua loa, không tính toán, bây giờ không thành vấn đề.

Nhưng cho dù dùng toàn lực, nắm tay vẫn bị cố định ở đó, không chút động đậy.

Trái lại trên mặt Vân Diệp cười nhạt, cả người nhẹ nhàng.

Này……

Trong lòng người đàn ông cả kinh.

Hắn thường đi phòng tập rèn luyện, cường tráng hơn không ít người, vậy mà một thiếu niên thoạt nhìn gầy yếu lại có thể dễ dàng ngăn cản hắn.

Trong nháy mắt người đàn ông vội vàng muốn thoát lui.

Vân Diệp nhìn chằm chằm hắn hai giây, cuối cùng nhẹ nhàng, lịch sự nói: “Sao lại tuỳ tiện đánh người như vậy, thật thô bạo, cũng không tốt, mọi việc đều có thể thương lượng, tôi cũng không phải cố ý, có đúng không.”



Người đàn ông: “…… Đúng đúng đúng.”

Điên cuồng gật đầu như gà mổ thóc, nào dám nói một câu không phải.

Đúng là trúng tà.

Bị nhìn hai giây mà cứ như qua cả một thế kỉ vậy, nếu không phải hắn còn một chút lý trí, nói không chừng đã trực tiếp quỳ xuống.

“Như vậy mới phải, dĩ hòa vi quý.”

Lúc này Vân Diệp mới buông lỏng tay, người đàn ông như sợ Vân Diệp đổi ý nhanh chóng rút tay lại.

Đừng thấy vừa rồi thiếu niên kia chỉ cầm tay hắn nhẹ nhành như vậy, nhưng toàn bộ tay hắn đều đã đỏ lên hết rồi, nhưng cố tình không thể nói gì, chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

Bất quá hiện tại hắn ta đối với Vân Diệp càng thêm kiêng kị.

Người này không thể trêu vào.

“Trần Đống, cái gì mà dĩ hòa vi quý chứ, tôi bị người khác khi dễ, anh cứ buông tha như vậy sao!”

……

Hai người Vân Diệp đứng trong góc tối, người bên cạnh chỉ có thể thấy được bên ngoài.

Vì thế người phụ nữ váy vàng chỉ nhìn thấy bạn trai mình chỉ vừa ra quyền, bị chặn lại một chút đã đáp ứng giải hòa.

Cho dù là làm ra vẻ, tốt xấu gì cũng làm giống một chút đi!

Chịu không nổi người phụ nữ lại kêu to lên, thấy bạn trai vẫn không rên một tiếng, thì sắp tức chết.

Mà Vân Diệp đã mở miệng.

“Chị à, chị cũng đừng kích động, chúng ta đều là người văn minh, làm váy chị bị dơ, em đền cho chị.”

Chị?

Người phụ nữ còn chưa kịp tiêu hoá xưng hô mới này của Vân Diệp, thì Vân Diệp đã lấy ra tờ một trăm từ trong túi, nhẹ nhàng ném lên bàn.

Vân Diệp khẽ nâng cằm, “Không cần trả lại, tiền còn thừa đi mua nước súc miệng, rửa sạch miệng thối.”

Lời này vừa ra, mọi người cười vang.

Người phụ nữ này vừa rồi nói chuyện với Trương Bội Phân miệng đầy thô tục, tuy rằng lúc ấy không có người quản, nhưng nhiều ít vẫn cảm thấy không tốt lắm.

“Một trăm?”

“Váy này của tôi giá 1888, là tơ tằm, có lầm hay không……”

“Thật là tơ tằm?” Vân Diệp hỏi lại.

Người phụ nữ váy vàng ánh mắt trốn tránh, nuốt một ngụm nước bọt, “Đương…… Đương nhiên.”

“A.”



Vân Diệp cười lạnh một tiếng, liếc liếc nhìn chiếc váy, thong thả ung dung nói, “Váy dù bẩn, cũng không bẩn bằng nhân tâm đầu cơ trục lợi, lấy moitj chiếc váy sợi tổng hợp nhiều lắm đáng giá 88 lại nói là tơ tằm muốn 1888, cũng không sợ gãy eo.”

“Sao cậu lại biết……”

Người phụ nữ há to miệng, chờ cô ta phản ứng lại phát hiện mình bởi vì quá kinh ngạc buột miệng thốt ra những gì, đã không còn kịp rồi.

……

“Cái gì, thật sự là quá ghê tởm đi, lại đi lừa một người phục vụ.”

“Mặt mũi không tệ, nhưng sao nhân phẩm lại như vậy.”

“Không biết xấu hổ……”

Ánh mắt mọi người nhìn người phụ nữ hoàn toàn thay đổi, vô cùng khinh thường.

Người phục vụ đã rất thành tâm xin lỗi rồi, người phụ nữ này thoạt nhìn cũng không giống người nghèo khó, sao có thể nhẫn tâm làm ra chuyện như vậy.

Đây là ăn vạ!

Người phụ nữ bị mọi người chủ trích, mặt lúc đỏ lúc trắng.

Váy xác thật tốn 88 mua ở trên mạng, trước đó chỉ là thấy Trương Bội Phân thành thật, hơn nữa còn có người bên cạnh, nhất thời ma xuôi quỷ khiến muốn lừa lấy ít tiền, lại không nghĩ rằng ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.

Sự tình đã giải quyết, Vân Diệp nhìn về phía Trương Bội Phân sững sờ ở một bên, hơi hơi mỉm cười, vươn tay với bà.

“Hảo.”

Trương Bội Phân nhìn nhìn người chung quanh, lại nhìn nhìn tay vẫn kiên trì duỗi ra trước mặt, do dự một lúc lâu vẫn là nắm lấy.

Đối với Trương Bội Phân mà nói, hết thảy giống như nằm mơ vậy.

Ban đầu thật sự cho rằng phải bồi thường 1888, nào ngờ như thế đax xong việc?

Hơn nữa Tiểu Diệp chẳng những đến nơi bà làm việc, còn chủ động cầm tay bà.

Trương Bội Phân nhịn không được cười.

Giấc mộng này quá đẹp, nếu là mộng, vậy đừng cho bà tỉnh lại.

“Tiểu Diệp, việc bên này sắp xong rồi, nói với chủ quán một tiếng là chúng ta có thể về rồi……”

Trương Bội Phân nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường, đã không còn sớm, trách không được Tiểu Diệp lại đi tìm bà.

“Không.” Vân Diệp lắc lắc đầu, “Con cùng mẹ qua đó.”

Chính là vừa rồi nàng đã ra một quyết định.

._._._._._._._._._._._._._._._._._._._.

04/06/2022(23h29)—Do_oi96