Phượng Cửu Ca nghiêng đầu dùng khuỷu tay cọ cọ Hách Liên Phong Việt: "Thánh nữ thế hệ này của Thựơng Đế Phong này gọi là gì? ''
''Thánh tông thánh nữ của Thựơng Đế Phong đều theo Nguyệt Cơ họ Nguyệt, thánh nữ này, một tên một chữ Dao.”
Nguyệt Dao.
Phượng Cửu Ca gật gật đầu.
Nàng biết cơ chế tuyển chọn của Thượng Đế Phong, thánh nữ tuyển chọn nghiêm khắc, vượt qua tưởng tượng của người khác. Dù sao sau này muốn trở thành người nắm quyền tối cao của vô thượng trong Thần Hội, vậy chẳng khác nào nắm trong tay toàn bộ thực quyền của Thựơng Đế Phong.
Lựa chọn của bọn họ nghe nói đều rất bất thường, người mang thai chết, nhưng đứa bé trong bụng vẫn sống. Người của Thần Hội cho rằng đây là hài tử gần thần nhất, sẽ mổ mẫu thể, đem hài tử mang về Đế Cung nuôi nấng.
Nghe nói Nguyệt Dao này, mẹ chết ba tháng, nàng vẫn sống sót trong bụng. Ngẫu nhiên phát hiện, kinh thiên nhân, nàng nữ nhà dân lập tức trở thành thánh nữ của Thượng Đế Phong.
Chỉ là bồi dưỡng từ nhỏ, nhưng hơn mười năm tu thân dưỡng tính, tựa hồ đối với nàng không có bao nhiêu tác dụng a.
Hách Liên Phong Việt thấy Phượng Cửu Ca đang thất thần, không khỏi đưa tay vẫy vẫy trước mắt nàng: "Vết thương của ngươi..."
''Ồ, không chết được''. Phượng Cửu Ca liên tục khoát tay áo, ánh mắt tiếp tục dừng trên người Nguyệt Dao, xem nàng thoát thân như thế nào.
Hách Liên Phong Việt: "..."
Không nên nói chuyện với nàng.
Hắn đương nhiên biết nàng không sao, cái hắn muốn hỏi, chính là vì sao nàng lại không sao!
Quên đi, ngày khác lại hỏi, dù sao hai người bọn họ sau này có rất nhiều thời gian. Vấn đề trước mắt, là một nhóm kiến ăn thịt người không hiểu sao lại xuất hiện.
"Cửu tiểu thư, ngươi có nhớ rõ sách cổ ghi lại, rất nhiều kiến ăn thịt người di chuyển tán loạn, nhưng vì sao?"
Phượng Cửu Ca nghe vậy sửng sốt, dừng một chút, quay đầu nhìn Hách Liên Phong Việt.
Chỉ thấy ánh mắt hắn trong suốt, rạng rỡ có ánh sáng, rõ ràng phát hiện ra cái gì đó.
"Kiến ăn thịt người sợ lửa, bỏ chạy quy mô lớn như vậy hoặc là trong Ma Thú Sâm Lâm xảy ra hỏa hoạn thật lớn, hoặc là có hỏa thuộc tính ma thú hung mãnh."
Phượng Cửu Ca vừa nói xong, chỉ thấy trên khuôn mặt tà mị kia, nụ cười mê người càng thêm sâu.
Nàng nhìn có hơi nổi da gà.
Hách Liên Phong Việt nghe Phượng Cửu Ca phân tích xong, chậc chậc khen ngợi: "Ngươi nói đúng, có đôi khi nữ nhân thông minh một chút, kỳ thật cũng không tệ.”
Phượng Cửu Ca cười khẽ: "Giã nam nhân, ngươi thật sự không phải giả tạo bình thường.”
"Rõ vậy sao."
Hách Liên Phong Việt lộ ra nụ cười mưu mô thâm sâu, khóe miệng nhếch lên, lời nói dừng lại, "Cửu tiểu thư có hứng thú cùng ta đi xem không? ”
"Tại sao không."
Vừa lúc đang do dự đi đâu tìm Vân Ngạo Thiên, kết quả phát hiện cố ý không bằng tùy duyên. Không bằng đi lấy Thất Diệp Hỏa Diễm Thảo trước, đợi Vân Ngạo Thiên trở về cũng tốt cho hắn một kinh hỉ.
Hai người nói muốn đi, thánh nữ bên kia cũng đã thoát thân.
''Thánh nữ, ngươi phải lo toàn bộ đại cục a, nam nhân kia không có gì tốt, ngươi ngàn vạn lần đừng đi làm chuyện ngu ngốc a!''