Nửa Đời Phù Hoa

Chương 2: Bạn bè



Đang miên man suy nghĩ thì nàng thấy tiếng gọi ngoài cửa.

" tiểu Phù ơi, muội tỉnh rồi à " một cô gái nhỏ nhắn có vẻ ngoài nhẹ nhàng tinh nghịch, đáng yêu như đoá hướng dương - Phúc nhi, ôm chầm lấy nàng mà khóc.

" Buông muội ấy ra đi " - nói với Phúc Nhi.

" Muội thế nào rồi, còn sốt không " nói với nàng. Cô gái này nhìn có vẻ lạnh lùng như băng sơn mỹ nhân nhưng lời nói lại luôn quan tâm tới nàng.

" Muội không sao nữa rồi " nàng vừa trả lời vừa nhớ lại kí ức của nguyên thân. Hai người này vào cung sớm hơn nàng vài tháng. Lúc nàng mới vào cung bị xếp vào nhóm nha hoàn làm những việc nặng, vì thân thể nhỏ yếu thường xuyên không hoàn thành công việc, dẫn đến hay bị phạt, bị đánh, bị bỏ đói. May mà có Phúc nhi và Bích Nguyệt giúp đỡ mới tốt hơn. Mấy ngày nay nàng ốm, họ vừa phải làm việc của mình vừa phải hoàn thành công việc giúp nàng, nên thường xuyên tối muộn mới về. Lúc nào về họ cũng đến đây chăm sóc nàng, tiện thể mang theo chút đồ ăn thừa cho nàng.

Nghĩ đến đây hai mắt nàng đỏ hoe, ôm chầm lấy hai người mà khóc. Kiếp trước ở trại mồ côi toàn bị ức hiếp, lớn lên thì không có bạn bè gì hết. Lúc này nàng thầm cảm thấy may mắn vì có người quan tâm mình.

" Muội sao thế, sao mà khóc thế này " -Phúc nhi vừa bối rối vừa hỏi

" Hay muội đau chỗ nào " - Bích Nguyệt vỗ vai nàng an ủi " Không sao đâu có tỷ ở đây rồi "

" Muội không sao hết, chỉ muốn ôm hai tỷ thôi"-nàng nói

" Không sao là tốt rồi "Bích Nguyệt vừa nói vừa lau nước mắt cho nàng

" Không sao là tốt rồi, hihi"-Phúc nhi cười nói " Muội biết không hôm nay có nhiều món ngon lắm đó " Phúc nhi kéo tay nàng chỉ vào trong lồng thức ăn " Nhưng tiếc là tỷ không cướp được nhiều thức ăn cho muội, nhưng không sao mai tỷ sẽ để dành nhiều thức ăn cho muội hơn "

Nàng nhìn vào trong lồng thức ăn thấy một đĩa nhiều loại rau gì đấy xào với nhau, một bát cháo, một quả trứng gà luộc. Thầm cảm thán đây là đồ ăn ngon thật ư.... Lúc này Bích Nguyệt mới lấy đồ ăn ra cho nàng và nói " Đúng là có rất nhiều đồ ăn ngon, nhưng đó là đồ thừa của các cung, đến tay chúng ta thì chỉ còn như này thôi ".Chắc tỷ ấy thấy ánh mắt của nàng nên mới nói thế sợ nàng hiểu lầm.

" Không sao đâu, như thế này là ngon rồi mà tỷ " nàng cười nói vừa cầm bát cháo ăn.

Phúc nhi cười vui vẻ cầm tay nàng nói " Muội không biết đâu hôm nay tỷ thấy nhiều món ngon lắm đó, để tỷ kể muội nghe " " Hôm nay tỷ thấy cô cô chỉ huy mọi người bưng nào là thịt kho tàu, cá sóc chua ngọt, phật nhảy tường,....... đi các cung, lúc bưng về cũng còn nhiều lắm nhưng tỷ không cướp được cho muội " Phúc nhi ngồi bên cạnh nàng ríu rít nói đến cuối cùng thì lại buồn nhìn nàng nói.

Nàng cười cười nhìn Phúc nhi thấy nàng thật đáng yêu, giống một tiểu tham ăn.

Lúc này nàng ăn xong thì Bích Nguyệt hỏi nàng " Sắp tới các a ca sẽ ra cung lập phủ, muội có muốn vào nhóm cung nhân ra cung tiến vào các phủ làm việc không "

Nàng nhìn Bích Nguyệt và Phúc nhi suy nghĩ. Ở trong cung này là nơi ăn thịt người, cái lồng son bằng vàng, nguy hiểm trùng trùng. Mặc dù đến 25 tuổi sẽ được thả ra khỏi cung, nhưng trong cung này phức tạp, lắm nguy hiểm. Ra cung làm cung nữ trong phủ các a ca tuy vẫn có nguy hiểm nhưng sẽ ít hơn trong cung này. Nàng nhìn Bích Nguyệt và Phúc nhi hỏi " Hai tỷ có dự định gì "

" Tỷ dự định theo nhóm nô tì tiến vào phủ các a ca, ít nhất ở đó dù có thế nào chúng ta cũng chỉ cần nghe theo một chủ nhân không như ở đây "Bích Nguyệt nói

" Muội cũng có ý định như vậy. Nhưng có khó khăn gì trong việc chọn người không? " nàng hỏi

" Không nha. Tỷ đi nịnh Dung cô cô một tí là được. Dung cô cô thương chúng ta lắm, chắc sẽ giúp thôi " Phúc nhi cười nói. Cô nàng giỏi nịnh và chăm chỉ nên được Dung cô cô quý lắm.

" Quyết định vậy nha để ta đi thu xếp "Bích Nguyệt nói rồi quay sang nàng kiểm tra xem nàng có sốt không.

" Muội đỡ thật rồi, hai tỷ về nghỉ ngơi đi. Cám ơn hai tỷ rất nhiều. Mấy ngày nay hai tỷ đã giúp muội nhiều rồi. "

" Vậy muội nghỉ ngơi đi tỷ và Phúc nhi về đây còn chuyện kia muội thu xếp đi mai là Dung cô cô sẽ chọn người đi các phủ đó. Mới ốm dậy, muội nhớ chú ý tới sức khỏe." Bích Nguyệt dặn dò nàng rồi cùng Phúc nhi đi về phía phòng chung của cung nữ ở gần đó.