Rửa lá dong xong, nàng dắt Tứ gia đi thái thịt để ướp. Chuyện này lần đầu tiên Dận Chân làm. Vừa mới mẻ vừa thú vị. Chàng không cần làm gì nhiều, chỉ ngồi đó nhìn nàng cắt thịt rồi ướp thôi.
Tuy thời tiết mùa đông lạnh giá, nhưng cả hai làm việc nãy giờ không hề cảm thấy lạnh chút nào hết. Lúc nãy rửa lá nước cũng đã được Dận Chân yêu cầu Tiểu Thuận Tử chuẩn bị là nước ấm. Lên hoàn toàn nàng không bị cóng tay chút nào.
Nàng cắt thịt ba chỉ thành từng miếng dài để cho vào bánh chưng dài, cắt thành từng miếng nhỏ để bỏ vào bánh chưng vuông. Hai loại đều được nàng ướp gia vị bí mật. Làm xong nàng lấy rổ đậy lại để chiều sử dụng.
Nàng lại quay ra chỗ đỗ xanh đang ngâm. Vì ngâm nước ấm lên đỗ đã nở to hơn nhiều rồi. Nàng rửa sạch rồi vớt đỗ ra rổ. Rổ hơi nặng lên nàng đưa cho chàng bê vào trong bếp.
Nàng lấy chỗ hấp ra, đặt lên bếp lò, đổ nước vào, sau đó lấy rổ đỗ từ chỗ chàng dàn đều để vào chõ hấp. Nàng để lửa nhỏ hấp cho chín đều lên không cần lúc nào cũng phải canh chừng.
Làm xong thì cũng đã đến giờ ăn cơm trưa, nàng kéo chàng đi rửa tay sạch sẽ rồi trở lại phòng chính. Dận Chân nãy giờ không nói gì hết, chỉ vui vẻ nghe theo những điều nàng yêu cầu, y như một chân sai vặt.
Chàng chưa bao giờ được làm những công việc như thế này. Nó mang đến cho chàng cảm giác bình dị, yên lành, vui vẻ. Nàng đã mang chàng đi khám phá những công việc bình dị mà mỗi một người dân đều trải qua. Nhưng đó lại là điều trong hoàng cung không bao giờ có. Chàng giờ đây như rũ bỏ thân phận hoàng tử, trở thành một người dân bình thường giản dị cùng thê tử chuẩn bị cho ngày tết. Niềm vui sướng này thật khó để diễn tả.
Cả hai cùng nhau ăn cơm, sau đó lại đến phòng bếp nhỏ phía tây làm những việc khác nữa.
Đến phòng bếp nhỏ, nàng kêu Tiểu Thuận Tử, Tiểu Phúc tử, Tiểu ngụy tử đi chuẩn bị nồi to, củi và kiềng để bếp. Còn Dận Chân thì được nàng giao cho công việc ngồi chẻ lạc. Tất nhiên là trước đó nàng đã làm mẫu rồi. Dận Chân cũng rất nhanh chóng nắm bắt được mấu chốt, chẻ lạc rất điêu luyện như người lành nghề.
Phù Hoa đi vào phòng bếp, bỏ đỗ ở trong chõ hấp ra bát, nghiền mềm rồi thêm ít muối và hạt tiêu trộn đều. Sau đó vo thành từng cục vừa đủ để vào trong chậu để tí sử dụng.
Sau đó nàng lại đi ra ngoài thấy những thứ lúc đầu nàng kêu Tiểu Thuận Tử chuẩn bị đã xong thì kêu hắn đi rải một cái chiếu to ở giữa sân để gói bánh. Sau đó quay lại chỗ Tứ gia đang ngồi chẻ lạt. Nàng kiểm tra những chiếc lạt mỏng mà chàng đã chẻ. Thấy phù hợp rồi liền buộc vào vào chuẩn bị tí sử dụng.
Thấy chiếu đã trải xong, nàng kêu nhóm người Tiểu Thuận Tử mang những đồ đã chuẩn bị nãy giờ xếp quanh chiếu. Lấy thêm một con dao và một cái rổ lớn nữa.
Nàng kéo chàng ngồi vào hai đầu của chiếu, ở giữa để một cái mâm to để tiện gói bánh. Nàng chải lá dong ra mâm, kêu chàng lấy bát múc một bát gạo đã ngâm đổ vào giữa lá. Dận Chân nghe nàng sai i thì làm lấy, không chút kêu ca, còn có vẻ hào hứng mong chờ.
Nàng dàn gạo ra, bỏ đỗ rồi thêm thịt, sau đó lại kêu chàng thêm một bát gạo nữa. Cuối cùng mới gói lá lại rồi lấy lạt buộc chặt. Dận Chân nhìn những chiếc bánh qua bàn tay của nàng hiện lên đẹp mắt. Thì tò mò vô cùng. Chàng cũng lấy lá làm thử nhưng không hiểu sao chiếc bánh lúc thì rách lá, lúc thì không buộc được.
Phù Hoa giở khóc giở cười . Biết chàng không có năng khiếu trong việc này cũng không để chàng làm thử nữa. Để chàng ngồi đó giúp chàng mấy chuyện lặt vặt.
Gói bánh mất nửa canh giờ cũng xong. Nàng kêu Tiểu Thuận Tử bỏ những chiếc lá và cẫng lá còn dư xuống đáy nồi cho đỡ dính. Sau đó cầm từng chiếc bánh sắp xếp gọn gàng vào nồi. Cuối cùng là kêu Tiểu ngụy tử đổ đầy nước, rồi đậy nắp. Sau đó Tiểu Phúc tử bắt đầu nhóm lửa nấu bánh.
Xong việc nàng đi rửa tay chân rồi kiếm hai cái ghế cho nàng và chàng ngồi cạnh nồi bánh.
Bây giờ chỉ việc đợi bánh chín với canh lửa thôi lên cũng nhàn. Nàng ngồi canh một lúc thì cả hai trở về phòng chính. Phù Hoa lúc này không đói vì đã ăn tạm điểm tâm lúc nãy. Còn Dận Chân thì tí nữa sẽ vào cung dự tiệc lên tối nay hai người không ăn cơm chung.
Trong lúc Dận Chân đang ngồi nhâm nhi tách trà thì nàng chạy ra ngoài một lát. Tưởng nàng bận chuyện gì lên chàng cũng không hỏi. Ai ngờ lúc sau nàng quay trở lại với một hộp gấm dài trên tay.
Phù Hoa đi đến chỗ Trương ma ma lấy hộp gấm đã gửi sau đó nhanh chóng trở lại Tứ nghi đường . Nàng rất mong chờ không biết cảm xúc lúc chàng ấy nhận được món quà này sẽ như thế nào.
Về đến nơi nàng cầm hộp gấm trên tay đưa cho chàng nói :
' Năm mới sắp đến, thiếp có món quà này muốn tặng cho chàng. Chàng hãy đoán thử xem nó là gì nào ? "