Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1421



Trương Tiểu Du đành phải đứng tại chỗ chờ, lúc này màn đêm vừa mới buông xuống, tại cửa xoay tròn thỉnh thoảng vẫn có khách hàng đi tới.

Khi thấy có hai bóng dáng quen thuộc sóng vai nhau đi tới, cô rất muốn quay lưng lại nhưng đã không kịp.

Tống Giai Lệ mặc áo bành tô màu trắng gạo, đặc biệt hòa hợp với Trân Phong Sinh một thân màu xám than, trai xinh gái đẹp, lại đều mang khí chất xuất chúng, đi cùng với nhau rất dễ khiến người ta chú ý, trong ánh mắt người qua đường ai cũng đều có thể cảm thấy bọn họ rất xứng đôi.

So với dáng vẻ lúc trước khi còn ở trong bệnh viện, trông sắc mặt của Tống Giai Lệ đã khỏe mạnh hơn không ít Ccahs khoảng hai ba trầm mét, Trương Tiểu Du nhìn thấy sau khi Tống Giai Lệ phát hiện ra minh thì lập tức quay đầu nói với người bên cạnh: “Phong Sinh, ở kia hình như là cô Trương hay sao đó!”

“Tôi thấy rồi” Ánh mắt Trần Phong Sinh khẽ di chuyển.

“Thế chúng ta có đi đến không?” Tống Giai Lệ sững sờ, nghỉ hoặc hỏi.

Trần Phong Sinh thu lại ánh mắt, anh chậm rì rì nhếch môi nói: “Bên đó có quán bán canh xương không tệ, Giai Lệ, hôm nay cô mới xuất viện, còn cần bổ sung nhiều dinh dưỡng!”

Lúc chạng vạng Tống Giai Lệ vừa mới làm thủ tục xuất viện xong, Trần Phong Sinh tiện đường đưa cô ta về khách sạn, cô ta nói có hơi đói bụng, cho.

nên muốn cùng nhau ăn một bữa cơm, vì vậy Trần Phong Sinh mới dừng xe ở cửa trung tâm thương mại, sau đó hai người tiến vào.

Lúc này cô ta có chút không rõ chân tướng, chủ động nói: “Phong Sinh, nếu là vì em, em có thể..”

“Lên tầng đi!” Trần Phong Sinh cất ngang lời cô ta nói Tống Giai Lệ do dự một lúc lâu, thấy thái độ của anh rất kiên trì, cô ta không dám nữa mạo muội nói thêm gì nữa, sợ mình làm nhiều thì sai nhiều, đành phải gật đầu đi theo anh lên bậc thang ngắm cảnh.

Mãi đến khi ánh mât liếc thấy, hai bóng dáng kia đi qua trước mặt mình rồi biến mất, Trương Tiểu Du mới quay mặt mình lại.

Theo kìm nén cuổi cùng cô cũng thở hắt ra một hơi, lòng bàn tay nắm chặt cũng đần buông lỏng.

“Chị”

Lúc này em họ Chu Thị Linh cuối cùng cũng xuất hiện.

Nghĩ đến hình ảnh xấu hổ vừa rồi, Trương Tiểu Du tức giận nói: “Sao em đi lâu thế!”

Chu Thị Linh gãi đầu, vẻ mặt vô tội: “Người ta bị tiêu chảy mà.

Trương Tiểu Du lườm cô em họ một cái, sau đó cầm theo túi xách bước ra khỏi trung tâm thương mại Bởi vì hiện tại ở nhà chỉ có cô bạn thân Lam Ngọc Anh và cô ở, cho nên vốn rất tiện ở lại đó, cô em họ Chu Thị Linh đêm nay cũng ngủ lại chỗ của cô.

Hai chị em bất xe taxi ở ven đường ngồi vào, trên đường đến khu chung cư, Chu Thị Linh nhìn thấy chợ đêm ven đường thì nói đi một chuyến vào toilet giờ trong bụng trống không, thế là ầm muốn ăn nướng.

Hết cách, Trương Tiếu Du đành phải cùng cô nàng đi mua đồ ăn.

Bởi vì khoảng cách cũng không xa, mua xong hai chị em liền lựa chọn đi bộ về nhà Bọn họ tìm được một con đường nhỏ tuy có vẻ nhỏ hẹp hẻo lánh nhưng lại t gần, Chu Thị Linh ôm đồ nướng trong tay, vừa ăn vừa bên nhắc: “Chị, lần này chị Ngọc Anh đi công tác nên mới về nước, phải ở chỗ chị tầm một tháng, nói như vậy chị và anh rế ở đó sao tiện được? Chị chưa quên những gì em nói lần trước với chị chứ, phải nấm chặt chút thời gian, tốt nhất một lần có được con trai!”

‘Vê chuyện li hôn, Trương Tiểu Du còn chưa nói với cô em họ.