“Anh giai à, anh nói mấy lời vô nghĩa với cô ta làm gì!” Người đàn ông thấp hơn trực tiếp giục: “Không phải cô Từ nói là để cho chúng ta đánh gấy một chân cô em này sao, tốt nhất là hủy luôn vẻ ngoài của cô ta mà!”
“Thì ra là Lương Vũ Như âm hồn không tan kia!
Lúc đối phương nhắc tới cái gì mà “kẻ thứ ba” rồi “quyến rũ chồng người ta”, Trương Tiểu Du đã ngờ ngợ rồi, trước đó Ngô Huỳnh Đông cố ý gọi điện thoại đến để nhắc nhở cô, có thể cô sẽ gặp phải rắc rối nên hãy cẩn thận, thật ra cô cũng không quá coi trọng, nhưng không nghĩ tới Lương Vũ Như vậy mà thật sự xuống tay với cô, tìm người đến hủy hoại cô!
Mắt thấy hai tên côn đồ một trước một sau vây cô ở giữa, cô chỉ có thể không ngừng lùi về phía bờ tường, tay giơ ra chỉ vào bọn họ, tự tiếp thêm can đảm lớn tiếng nói: “Đứng lại, các anh không được tới đây! Tới nữa là tôi sẽ hô lên đó!”
Hai tên côn đô trực tiếp bị lời cô nói làm cho cười phá lên, căn bản không hề có chút khiếp sợ nào, bọn họ vẫn cần gậy tiến đến.
Trương Tiểu Du lảo đảo về sau, cô va người vào thùng rác sau đó ngã ngồi trên mặt đất, lưng dính sát vào vách tường lạnh lẽo, dĩ nhiên là tránh cũng không thể tránh, nhận ra mục đích của bọn họ, cô chỉ có thể cuộn hai chân mình lại để bảo vệ cơ thể.
“Chúng tôi cũng là nhận tiền mà làm việc, muốn trách thì hãy trách chính cô đi, ai bảo cô lại đi cướp chồng của người khác chứ!”
Giọng nói hùng hùng hổ hổ vang lên từ trên đỉnh đầu, thậm chí cô còn có thể cảm nhận được lưỡng gió thổi tới do gậy gộc bị quơ qua quơ lại, Trương Tiểu Du sợ đến toàn thân đều đang run rẩy, cô thấy minh thật xui xẻo, chỉ sợ lúc cô tỉnh lại e là đã trực tiếp nằm ở trong bệnh viện rồi Nhưng mà, đau đớn trong dự tính lại không hề ập đến, ngược lại là tiếng kêu thảm thiết của hai người đàn ông vang lên.
Trương Tiểu Du kinh ngạc ngấng đầu, chỉ thấy một bóng dáng cao ngất đứng đưa lưng về phía đèn đường đang sừng sững đứng ở trước mặt cô, mà cây gây trong tay hai tên côn đô, ngược lại đã năm gọn trong hai bàn tay thon dài như ngọc của anh.
Hai tên côn đô đều đã quỳ rạp trên mặt đất, một tên xoa đầu, một tên xoa tay, đau đến nhe răng trợn mắt, rất muốn xông lên phía trước, nhưng trên mặt lại lộ rõ vẻ sợ hãi, hai người tôi nhìn anh anh nhìn tôi, cuối cùng lựa chọn bỏ chạy.
Cùng lúc đó, bóng dáng cô em họ Chu Thị Linh và bảo vệ Phạm Ân đang, thở hồng hộc chạy đến trước mặt cô, hai người dìu đỡ cô đứng dạ Phạm Ân nhìn hai tên côn đô đã chạy ra khỏi con đường nhỏ thì vội vàng hỏi: “Chị Trần, chị không sao chứ “Không sao… Trong lòng Trương Tiểu Du hãy còn sợ hãi mà lắc đầu.
Phạm Ân buồn bực nói thầm: “Trị an bên khu vực này vẫn luôn rất đảm bảo, cho dù là trường hợp uống say rồi đánh nhau cũng hầu như không có, lần này cũng không biết là chuyện gì nữa, ở đâu ra hai tên côn đồ chứ! Chị Trần, chị yên tâm, vừa rồi em họ chị đã báo cảnh sát, ngã tư đường có cameras, nhất định sẽ tóm được bọn họ thôi!”
“Ừ…” Trương Tiểu Du xấu hổ gật đầu.
Tuy là đang trả lời bảo vệ Phạm Ân, nhưng tâm mắt cô thì vẫn luôn nhìn về phía Trần Phong Sinh đang cầm gậy đứng trước mặt.
‘Vừa rồi lúc cô mở mắt ra nhìn thì chỉ thấy hai cây gậy nãm gọn trên tay anh đã buông thống xuống đất, ánh đèn đường khiến bóng dáng cao ngất của anh tạo thành một bóng đen kéo dài trên mặt đất, rất giống anh hùng trong phim từ trên trời giáng xuống Đây văn là lần đầu tiên Trương Tiểu Du nhìn thấy anh để lộ ra một mặt anh hùng chính nghĩa như vậy.
Trên mặt cô vẫn còn vẻ sợ sệt cùng nghĩ hoặc, không rõ vì sao anh có thể xuất hiện tại nơi này, lúc này chẳng lẽ không phải anh đang nên hưởng thụ bữa tối cùng Giai Lệ của anh trong quán canh xương tại trung tâm thương mại sao, như thế nào lại về đây.
Trần Phong Sinh vứt hai. cây gậy sang bên, đôi mắt hoa đào cụp xuống “Chân em thế nào rồi?”