Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1427



“Chị!” Chu Thị Linh nhìn Ngô Huỳnh Đông trước mặt đang cởi dây an toàn, cô nàng vội đến dậm chân, hạ giọng nói: “Rốt cuộc có phải não chị bị hỏng bên nào rồi không!

Chị ly hôn với anh rể sẽ không phải vì muốn tái hợp lại với anh ta chứ? Trời đất tôi ơi, nếu thật là như vậy, cả hai chân hai tay của em đều không đồng ý đâu, tuy nói trước kia em cũng biết anh Đông cũng không tệ, nhưng anh ấy tốt hơn anh ấy gấp trăm lân! Không đúng, phải 1000 lần mới đúng!”

“Linh à, em không hiểu gì hết!” Trương Tiểu Du nhất thời không giải thích rõ được, vội vàng thúc giục nói: “Ngọc Anh đang ở nhà, em lên tầng cứ trực tiếp gõ cửa là được, em đi lên trước đi, chị sẽ đi lên ngay thôi!”

‘Vẻ mặt Chu Thị Linh là kiếu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Ôi trời ơi chị ơi, có phải chị thật sự hồ đồ rồi không?”

“Nhanh đi đi” Trương Tiểu Du nhíu mày, dứt khoát đẩy cô em họ về phía tòa nhà.

Sau khi Chu Thị Linh rời đi, Ngô Huỳnh Đông cũng đi xuống khỏi ghế lái, bởi vì mắt cá chân trái của cô bị thương, cho nên cô không thể đứng thẳng được, một tay phải vịn tay nắm cửa xe, vừa rồi sở dĩ cô bảo em họ đi lên trước là vì biết Ngô Huỳnh Đông còn có lời muốn nói với cô.

Quả nhiên, Ngô Huỳnh Đông xoa xoa hai tay áy náy nói: “Anh xin lỗi Cá Nhỏ, Anh thật sự xin lỗi!

“Anh vừa nhận được tin là lập tức chạy đến bệnh viện, cũng may là em không bị thương nghiêm trọng! Em cũng biết tính tình Vũ Như mà, tính cách cô ta có vẻ cực đoan, cũng đã sắp bốn năm rồi, vì có thể thoát khỏi cuộc hôn nhân với cô ta mà anh đã hao tốn rất nhiều công sức, cô ta vì phẩn nộ mà thậm chí dám trút giận lên đầu em, anh chỉ cho rắng cùng lảm thì cô ta sẽ đến nói mấy lời gây rối với em thôi, không nghĩ tới cô ta lại dám làm ra loại chuyện này!”

Trương Tiểu Du nghe đến Lương Vũ Như thì cũng cãm tức nhíu nhíu mày.

Giọng điệu Ngô Huỳnh Đông tràn ngập áy náy ăn nãn: “Bốn năm trước bởi vì liên quan đến anh mà đã khiến em và chồng của dì em bị liên lụy, nhưng bốn năm sau thế mà lịch sử lại tái diễn, anh thật sự rất áy náy, thật sự xin lỗi em!”

“Tôi biết, việc này không liên quan gì đến anh!” Trương Tiểu Du thở dài, nói rất đúng trọng tâm.

Nếu muốn nói đến lúc ở bệnh viện Hà Bắc khi đó bị Lương Vũ Như hiểu nhầm, vậy thì sau khi truy cứu tiền căn hậu quả, vẫn là do có liên quan đến việc Ngô Huỳnh Đông đã cứu cô tại công trường, cho nên cô mới không thể nào trách đối phương được.

“Nhưng dù sao nguyên nhân vẫn là từ anh mà ra!” Ngô Huỳnh Đông lắc đầu, hơn nữa còn đảm bảo với cô: “Cá Nhỏ, em yên tâm, anh sẽ xử lý tốt, tuyệt đối sẽ không để xảy ra chuyện như vậy nữa!”

“Ừ, tôi đi lên đây!” Trương Tiếu Du gật đâu Ngô Huỳnh Đông thấy cô hành động không tiện thì chủ động nói: “Chân em.

không tiện, phía trước có bậc thang, hay cứ để anh đưa em đến thang máy nhé!”

Trương Tiểu Du nhìn khoảng cách có chút xa, do dự một lát cuối cùng vẫn gật đầu: “Được rồi… Vậy làm phiền anh nhé!”

“Không cần khách khí!” Ngô Huỳnh Đông mim cười tiến lên.

Bởi vì có liên quan đến tư thế nâng đỡ cho nên bóng dáng hai người rời đi, không hiểu tại sao lại tạo ra ảo giác có chút thân mật Cửa kính đóng lại, hai bóng người cũng dần biến mất, lúc này một chiếc Cayenne màu đen vẫn theo đuôi một khoảng khá xa mới chậm rãi rời đi.

Qua thời gian nghỉ trưa, công việc trong văn phòng lại một lần nữa lu bù lên Tô Yến ôm một xấp tư liệu vừa mới sao chép xong ngồi về trên ghế, lo lắng hỏi: “Cá Nhỏ, chân của cô có chắc chản là không sao không?”