Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1954



Đã học đến kỳ hai của năm lớp mười hai rồi, chưa đầy mấy tháng nữa sẽ đối mặt với kỳ thi vào đại học, sau đó lập tức tốt nghiệp, mặc dù có Kỷ Ngữ Lam giúp đỡ nhưng một vết nhơ nho nhỏ đó vẫn ảnh hưởng đến năm tháng sinh viên của cô ta, trong lòng Chu Kỳ Kỳ hận cô muốn chết r Nhất là lúc này nhớ lại mình từng chạy đến bệnh viện sâm mặt nói lời xin lỗi với cô nhưng không nghĩ tới lại bị cô từ chối, còn bị nhục nhã một trận.

Bây giờ nhớ đến cảnh ở trong phòng bệnh kia, Chu Kỳ Kỳ không cảm thấy là do mình tự làm tự chịu, ngược lại cảm thấy bị sỉ nhục nặng rề.

Thấy Chu Kỳ Kỳ, ba người bạn cùng phòng đều cảm thấy kinh ngạc, không ngờ cô ta sẽ bình an vô sự trở lại trường “Tại sao lại như vậy, sao cô ta lại có thể trở về trường học?” Ngô Tĩnh tức giận, hỏi nhỏ: “Cô ta làm nhiều chuyện xấu xa như vậy mà không bị đuổi học, chỉ bị cảnh cáo nhỏ thôi sao?”

“Còn phải hỏi sao, cậu không thấy Kỷ Ngữ Lam bên cạnh cô ta sao?”

Lâm Vũ ở bên cạnh cũng không vui vẻ: “Nhất định là Kỷ Ngữ Lam giúp cô ta xin tha, người nhà Kỷ Ngữ Lam góp vốn cho trường học nên muốn nói chuyện với lãnh đạo cấp cao trong trường cũng rất dễ dàng!”

“Thật là tức chết mà!” Tạ Á Nam giậm chân.

Ngô Tĩnh nắm chặt cánh tay cô: ‘Lý Lan Hoa, chúng ta đi thôi, đừng để ý tới loại người như vậy! Ngày mai bắt đầu cuộc thi sát hạch rồi, có thời gian không bắng đọc nhiều sách một chứu”

Không để ý tới mặt mũi của Chu Kỳ Kỳ, bốn người đi thẳng vào phòng học, So sánh với ba người bạn cùng phòng thì mặc dù Lý Lan Hoa không đến nỗi tức giận như vậy nhưng cũng cảm thấy chán ghét, giống như thấy một con cóc ghẻ đòi cần người, chỉ là cô cũng lười đế ý đến nó.

Một ngày sau, bắt đầu thi trắc nghiệm.

Sau khi bắt đầu cuối kỳ năm lớp mười hai, các thầy giáo sợ học sinh áp lực nên hoãn lại kỳ thi một chút, bây giờ cũng đã hơn một tháng rồi nên bắt đầu đi vào quỹ đạo lại, mỗi tuần một bài thi nhỏ, nửa tháng một bài thi lớn.

Lý Lan Hoa khẽ ôm bụng bên phải ngồi dựa vào bàn học.

‘Chạm vào vết thương bên trong quần áo, cô không nhịn được móc điện thoại di động ra, thấy điện thoại hiện lên hai chữ “Chú nhỏ”, đầu ngón tay cô chần chừ mãi rồi ánh mắt lóe lên thả lại điện thoại vào trong túi.

Sau khi xuất viện, ngay cả điện thoại cô cũng không dám gọi, chỉ gửi tin nhãn ngắn cho Trần Văn Sáng nói dối là kiến thức lớp mười hai quá nặng, sợ thành tích học tập đi xuống nên mới ra viện trước thời hạn, lúc ấy anh trả lời khiến cô mang nhiều suy nghĩ.

Thầy giáo và lớp trưởng phát từng bài thi đến tay mỗi người, bắt đầu.

làm bài Lý Lan Hoa cần đầu bút bi, trong đầu lại hiện ra tình hình ngày đó.

trong phòng bệnh, tiếng “Bủm” vang lên trong phòng bệnh, sau khi Trần ‘Văn Sáng mua cháo trở lại phòng bệnh, hầu như cô đều không dám ngẩng mặt lên, bực bội nằm trong chăn ăn hết cháo.

Đi sai một bước, hối hận một đời, làm sao cũng không thể kìm nén bực bội được, cô cảm thấy thật mất thể diện mà”!

Tin rằng không có cô bé nào muốn đánh rắm trước mặt người khác phái đi

Aaaaaa..

Nội tâm cô tan vỡ rồi, không tự chủ được mơ hồ, cho đến khi giáo viên đi ngang qua người, có một người bạn hỏi còn bao nhiêu thời gian nữa hết giờ, Lý Lan Hoa mới hồi hồn trở lại thì phát hiện thời gian đã trôi qua hơn nửa rồi.

Lý Lan Hoa nhìn bài thi trên bàn học, cô vội vàng viết thoăn thoát lên Chỉ là thời gian từng giây từng phút trôi qua, tiếng chuông nộp bài thi vang lên, cô không kịp làm hết, chỉ có thể điền những câu đơn giản vào trước, còn lại nửa đề không đủ thời gian để làm.

Thầy giáo ở trên bục giảng gõ vào tấm bảng đen thúc giục, cán bộ bắt đầu thu bài thi.

Lý Lan Hoa không còn cách nào đành đặt bứt xuống.

Cũng may đây chỉ là một bài kiểm tra nhỏ, không phải bài thi lớn, thành tích quá kém chắc không sao đâu, cô vẫn suy nghĩ theo hướng lạc quan.

Sau khi chủ nhiệm lớp cầm bài thi rời đi, trong lớp lập tức nhộn nhịp hẳn lên, mọi người đều thảo luận về bài thi vừa rồi.

Ba người bạn cùng phòng cũng xông tới chỗ cô: “Lan Hoa, cậu thi như thế nào?”

“Nhìn mặt cậu không tốt lắm, sẽ không phải là không làm được bài chứ?” Lâm Vũ quan sát sắc mặt của cô, nóng nảy hỏi Lý Lan Hoa há miệng, còn chưa kịp trả lời thì giọng nói của Tạ Á Nam giành trước nói “Lan Hoa, cậu còn không biết sao, hiện giờ mọi người trong trường học đều mong chờ kết quả cuộc thi lần này, nói chính xác hơn là mong đợi kết quả của cậu! Bây giờ cậu nổi tiếng như vậy, là người được lựa chọn làm hoa khôi của trường nha!”