Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1965



Trần Văn Sáng nghe vậy, có ý dò hỏi nhìn sang phía cô.

Lý Lan Hoa nhìn về phía anh khẽ cười lộ ra hai lúm đồng điếu, sau đó đi tới trước mặt hai giáo viên chủ nhiệm, dứt khoát nói: ‘Muốn chứng minh cháu không gian lận rất dễ, cháu có cách!”

“Cách gì?” Hai giáo viên chủ nhiệm nghỉ hoặc nhìn về phía cô.

“Cách này rất đơn giản, mọi người đều nói cháu quay cóp, vậy thì cháu thi lại một lân nữa là được chứ gì!” Lý Lan Hoa chắp tay ra sau lưng, ngạo kiều hất cảm: “Dùng bài thi bây giờ, hoặc là ra đề một lần nữa cũng được, nếu như cháu có thể làm được hết, vậy thì đã rõ ràngcháu vốn dĩ không gian lậ “Chuyện này quả thật có thể chứng minh!” Giáo viên chủ nhiệm trầm ngâm gật Cô Triệu lập tức lên tiếng: ‘Vậy thì địa điểm thi là ở trong hội trường chung của trường! Một mình em thi, chúng tôi giám thị eml”

Sau khi đưa ra quyết định, bọn họ đồng ý với yêu cầu của Lý Lan Hoa, ra đề thi một lân nữa.

Hội trường chung lâu bốn.

Không giống với phòng học bình thường, nơi này được xây để đối ngoại. Trừ một bên tường là cửa sổ hướng ra ngoài, bức tường nối liền hành lang ở bên còn lại cũng có vài cánh cửa số, hơn nữa trước mặt ở.

phía trên bên phải màn chiếu còn có máy quay 360 độ.

Lý Lan Hoa ngồi chính giữa căn phòng, trước mặt cô là tờ đề thi mới vừa được các giáo viên ra đề, thi hai môn văn và lý Trên bục giảng, hai giáo viên chủ nhiệm đứng ở đó giống như đứng canh tội phạm, bên cạnh còn có đôi mắt của Chu Kỳ Kỳ cũng được xem là người liên quan.

Cuộc thi lần này sớm hơn thời hạn, thực ra cũng là bởi vì Kỷ Ngữ Lam nhúng tay vào. Cô ta để người trong nhà tuỳ tiện đánh tiếng một chút, không cho Lý Lan Hoa có nhiều thời gian ôn tập.

Vốn cho là chuyện này có thể kết thúc lúc ở văn phòng, chỉ cần ụp cái chậu phân gian lận, quay cóp lên trên đầu Lý Lan Hoa, cô hoàn toàn có thể chờ cậu ta đến dập đầu lạy mình kêu rằng cô ơi tôi sai rồi”!

Hình ảnh đó, chỉ cần nghĩ thôi cũng khiến Chu Kỳ Kỳ cảm thấy hưng phấn. Có điều là cô không ngờ cậu ta lại làm được đến mức này”!

Nhưng mà cho dù thỉ lại một lần nữa thì có thể thế nào?

Chu Kỳ Kỳ nhớ đến thành tích đội sổ lúc thi kiểm tra đầu vào của Lý Lan Hoa, trong lòng không hề có chút lo lắng nào, chỉ cảm thấy cậu ta đang giãy giụa trước khi chết. Nếu cậu ta muốn “chứng minh’ bản thân, vậy thì hãy để cậu ta ‘chứng minh’ đi, đến cuối cùng thì cậu ta chỉ có thể càng thêm mất mặt mà thôi”!

Lý Lan Hoa rút nắp bút, ngẩng đầu nhìn ba người trên bục giảng.

Sau khi hiệu trưởng vô tình biết được Trần Văn Sáng đến trường, biết thân phận của anh đặc biệt, không tiện ra mặt nhiều, vậy nên trước khi tiến hành thi, hiệu trưởng mời anh đến phòng mình uống trà và cùng chờ đợi Lúc này hai giáo viên chủ nhiệm đều nghiêm túc tuân thủ chức trách của mình, mà trên mặt Chu Kỳ Kỳ đứng ở bên cạnh hoàn toàn không che giấu nổi nụ cười chiến thẳng.

Lý Lan Hoa ngồi ở đó vững như núi Thái Sơn, trên mặt không có chút căng thẳng và hoảng loạn nào.

Thực ra lúc ở trong văn phòng giáo viên chủ nhiệm bảo cô viết bản kiểm điểm, cô cũng đã nghĩ ra được đối sách này, chỉ có điều cô nhắn nhịn không lên tiếng, muốn để cho Chu Kỳ Kỳ đắc ý một lúc.

Bởi vì đối phương càng có bao nhiêu đắc ý, đến lúc đó càng có bấy nhiêu mất mặt Lý Lan Hoa một tay nâng cãm, khoé môi xuất hiện nụ cười bỡn cợt Bọn cô chờ xem trò bịp bợm của Chu Kỳ Kỳ sẽ bị lật tẩy”

Âm thanh thúc giục của giáo viên chủ nhiệm của lớp một là cô Triệu vang lên: “Bạn học Lý Lan Hoa, em có thế bắt đầu làm bài rồi Lý Lan Hoa nghe vậy, lập tức cúi đầu.

Trước tiên cô kiểm tra sơ lược đề thi một lần, sau đó khoé môi co giật hai lân. Xem ra trước đó ở trong văn phòng cô khoe khoang có chút hơi quá, nội dung trong bài thi thậm chí có cả câu khó, rổ ràng kiến thức đã vượt qua lớp 12”!

Lý Lan Hoa lấy lại bình tĩnh, nầm chặt bút trong tay, bắt đầu vùi đầu làm bài Công thức biến hình, phân tích, tố chức lại, thử lại Nhất thời trong phòng học chỉ còn âm thanh viết lên giấy sột soạt.

Lúc này thời gian thi đã kết thúc, tin tức nhanh chóng lan truyền, toàn bộ lớp 12 đều đã biết chuyện này, bọn họ chen chúc trong hành lang.