Ông cụ Hứa nghe cô ấy nói như vậy thì lập tức nói: “Cái này thì dễ xử lý rồi, lát ông nội sẽ nói chúnhỏ phụ đạo thêm cho cháu, vừa vặn trong khoảng thời gian này thăng bé cũng nghỉ ngơi ở Sài Gòn này! Không lâu nữa sẽ phải thi tốt nghiệp rồi, nên tăng cường được thì tắng cường đi!”
Nếu vậy có phải quá làm phiên tới chúnhỏ rồi không ạ?”
“Không có việc gì, đợi lát nữa ông nội sẽ nói với chú ấy cho con!”
Lúc hai người đang nói thì cửa phòng được đấy ra, dáng người cao lớn mạnh mẽ của Trần Văn Sáng đi đến.
Hôm nay anh ta mặc một thân quần áo màu đen, phía trên cổ áo hình chữ Vô ra yết hầu mạnh mẽ và xương quai xanh, phía dưới là một chiếc quần dài thoải mái, dưới chân là mang giày bộ đội, nhìn qua vô cùng có.
sức sống.
Sau khi chào hỏi xong thì Trần Văn Sáng đã bắt đầu ngồi xuống ở phía đối diện.
Sau khi ông cụ Hứa và con rể nói chuyện chính xong thì ánh mất của ông cụ nhìn về phía cô ấy, trước hết thì buông nhẹ ly trà xuống, sau đó ho nhẹ một tiếng nói: “Đúng rồi Văn Sáng! Có chuyện này, bố muốn xin con giúp đỡ một tay!”
Trần Văn Sáng hơi nâng ánh mắt lên, mang theo ánh mắt hỏi thăm.
Ông cụ Hứa mở miệng: “Không phải Lan Hoa đang chuẩn bị chiến đấu với kỳ thỉ đại học sao? Mà trong khoảng thời gian này con cũng đang nghỉ ngơi, nên muốn mời con phụ đạo khoảng thời gian này cho con bé! Mỗi tối cuối tưần không có buổi tự học nên con có thể bớt chút thời gian dạy kèm thêm cho con bé, con thấy thế nào?”
Lý Lan Hoa nắm chặt chiếc đữa trong tay, nhịn không được lo lắng.
Dưới ánh mắt nhìn qua của anh, theo bản năng, cô đã buông thống mí mất xuống.
Dù sao trước đó mình bị đổ oan trong lần kiểm tra, anh ta cũng có tới trường học, toàn bộ quá trình đều nhìn cô làm kiểm tra, cho nên không dám đụng chạm với ánh mắt kín như bưng của anh ta.
Sợ hãi mình sẽ tiết lộ bí mật nhỏ trong lòng… Cũng sợ hãi, anh sẽ từ chối.
Ánh mắt Trần Văn Sáng dời khỏi mặt của cô, nhìn qua bố vợ của mình nói: “Có thể ạ”
“Văn Sáng, vậy phải làm phiền con rồi!” Ông cụ Hứa vui sướng nói “Không sao ạ!” Tiếng nói của Trần Văn Sáng vang lên.
Lúc này Lý Lan Hoa mới ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt nói: “Cảm ơn chú nhỏi”
Sau đó cô lại cúi đầu, ăn đồ ăn trong chén của mình, dưới thời điểm không có ai chú ý, khóe miệng của cô lặng lẽ giơ lên nụ cười nghịch ngợm.
‘Sau khi kết thúc bữa cơm trưa, qua khỏi đường cái mấy bước là tới trường học, cho nên Lý Lan Hoa không cần họ đưa về nữa, trực tiếp chấp tay sau lưng, xinh đẹp sáng sửa mà đi thẳng về phía trước.
Trong tay Trần Văn Sáng cầm chìa khóa xe nói: ‘Bố, con đưa bố về!”
Ông cụ Hứa cười rồi khoát tay:”Không cần, con làm việc của mình đi, bố có Anh Luân tới đón rồi, buổi chiều bố còn phải đi dự hội nghị ở Hứa Khiêm, có đại hội cổ đông cần bố có mặt chủ trì đó mài”
Ông cụ đang nói thì Hứa Anh Luân cũng đã lái xe tới cổng quán ăn: “Bố Anh rể!”
‘Văn Sáng, có thời gian thì tới nhà nhiều hơn nha!”
“Được ạI”
Sau khi tạm biệt xong, ông cụ Hứa cúi người ngồi vào trong xe rời đi Trần Văn Sáng muốn quay người đi vào chiếc Jeep cách đó không xa thì Hứa Anh Luân lại gọi anh ta lại: ‘Anh rể!”
Hứa Anh Luân mở miệng nói: ‘Anh rể! Quả thực có một vấn đề là, em gái họ của tôi là Ngữ Lam đang học lớp mười hai, con bé cũng sắp thi tốt nghiệp trung học, biết năm đó anh là thủ khoa đầu vào của khoa tự nhiên nên muốn tôi giúp nói cho anh một chuyện, có rảnh thì bớt chút thời gian giúp cô bé học tập được chứ?”
Đây là lúc hôm qua anh ta đi tới trường, Kỷ Ngữ Lam làm nững nhờ anh ta giúp đỡ.
Tâm tư của em họ mình ra sao, Hứa Anh Luân tự nhiên là biết rõ, cũng nguyện ý âm thầm giúp đỡ, nên cười tiếp tục nói: ‘Anh biết đấy, cô gái nhỏ tâm tính cao, người bình thường thì thấy khá chướng mắt nên muốn anh dạy kèm một chút, anh thấy được không?”
“Không được” Trần Văn Sáng hơi nhếch môi, thờ ơ nói dạy người khác rồi”