Ngày đó ở dưới ký túc xá, cô ta và anh họ Hứa Anh Luân nói về chuyện học phụ đạo, muốn mượn quan hệ thân thích gần quan được ban lộc, không nghĩ tới anh họ lại nói với mình Trần Văn Sáng đã từ chối cô ta mà đồng ý với người khác.
Kỷ Ngữ Lam ban đầu chỉ cho là anh giúp đứa trẻ nhà họ hàng học phụ đạo, ai ngờ người đó lại là Lý Lan Hoa”
Cô ta nghĩ nhất định là Lý Lan Hoa nghe trộm cô ta và anh họ nói chuyện nên cố ý đối nghịch với mình, đoạt đi cơ hội của cô ta Lúc thấy vẻ mặt tươi cười của Lý Lan Hoa ngồi lên xe Trần Văn Sáng, trong lòng Kỷ Ngữ Lam căm hận vô cùng, người ngồi ở vị trí kế bên ghế lái đáng ra phải là mình mới phải.
Lúc Trần Văn Sáng kết hôn với chị gái Hứa Anh Nguyệt, cô ta vừa thấy anh rể đã yêu Trời cao có mắt, bọn họ kết hôn được ba tháng thì chị họ bất ngờ qua đời, điều này không còn nghỉ ngờ gì nữa đã thúc đẩy tình cảm của cô ta nhanh chóng phát triển, cô ta đã mơ ước có được anh rể hai năm, hơn nữa cũng có tự tin cuối cùng Trân Văn Sáng sẽ thuộc về cô ta”!
‘Sau đó thì xuất hiện cái gai trong mắt Lý Lan Hoa, đừng nói sau này làm sao để cô ta quay lại trường học, cô sẽ làm cho cô ta ngay cả thi vào đại học cũng sẽ bị huỷ bỏ tư cách”!
Kỷ Ngữ Lam xoay người đi vào thang máy.
Lúc rời khỏi quán rượu ngồi vào trong xe ô tô sang trọng còn không quên giao nhiệm vụ cho tài xế: “Thông báo cho bên truyền thông một giờ sau tới!”
Khi Lý Lan Hoa mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong một phòng của quán rượu.
Cơn đau đớn sau cổ truyền đến, ý thức của cô dần được hồi phục, cô giơ tay lên sờ cổ, một tay khác sờ khoé miệng, cảm giác như để lại rất nhiều chất lỏng, ánh mắt cô nhìn về trên phía bàn trà bên cạnh có một ly nước đã uống một nửa Đang vừa xoa bóp cố vừa ngầm nhìn bốn phía thì thấy một người đàn ông trung niên mập mạp ngay cạnh cô.
Lý Lan Hoa giật mình.
Cả người cô cũng nhảy đến trong góc của ghế sô pha để tránh xa tên đàn ông đó, hai mắt trợn to: “Ông là ai! Ông muốn làm gì!”
Người đàn ông có dáng người rất to lớn, liếc mắt qua cũng phải xấp xỉ một trăm năm mươi cân, khuôn mặt hung dữ, người mặc âu phục, trên cổ còn đeo một dây chuyền vàng to đùng giống như thể loại nhà giàu mới nổi, cả người tràn đầy hơi thở lỗi thời, lúc cười rô lên lộ ra hai viên kim cương đính trên rắng, Người đàn ông bước đến gần cô, cười dâm tà: “Người đẹp bé nhỏ đừng sợt”
Lý Lan Hoa ôm gối ngăn cản trước người, vẻ mặt cô kinh hãi và hoảng sợ: “Ông đừng tới đây, ông muốn làm gi! Ông có tin tôi không khách sáo với ông không!”
Trong lòng bàn tay cô toàn là mồ hôi Lý Lan Hoa đã ý thức được rằng mình đang gặp tình cảnh nguy hiếm, quan sát qua đây là một căn phòng trong quán rượu, bên trong có một cái giường lớn, mà qua vẻ mặt của người đàn ông này là biết ông ta muốn làm gì rồi.
Bây giờ cô đã rõ ràng hắn là cô bị người ta giam lỏng ở đây rồi”!
Người đàn ông nở nụ cười háo sắc, đặc biệt là ánh mắt ông ta nhìn cô như thể muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy, lúc nói chuyện còn không ngừng liếm môi: “Được nha, tôi chỉ mong em không khách sáo với tôi một chút, càng kịch liệt càng tốt! Người đẹp bé nhỏ, mau mau đến đây không khách sáo với tôi đi”
“Dáng dấp quả thật xinh đẹp!”
Người đàn ông cực kỳ hài lòng với cô, không nhịn nối xoa hai tay: “Đôi mắt long lanh này, còn có dáng vẻ này, cặp đùi này đã đủ để tôi chơi một đêm rồi, mùi vị em khẳng định rất tốt! Mau đến đây, hôn tôi một cái đi”!
“Cút ngay!” Trong lòng Lý Lan Hoa cảm thấy buồn nôn, đánh vào bàn tay béo của đối phương đang có ý định sờ mặt mình, lạnh lùng nói: “Tôi bảo ông cút ông không nghe thấy sao, nếu như ông dám động vào tôi, tôi sẽ liều mạng với ông!”
“Liều đi, em cùng liều mạng với tôi đi ha ha ha ha ha!” Người đàn ông càng thấy thú vị hơn, bổ nhào về phía cô.
Dưới tình huống cấp bách, Lý Lan Hoa với lấy đèn trên bàn tròn bên cạnh ra sức đập vào người đối phương.
Người đàn ông bị đập trúng đầu lập tức nổi giận, chỉ tay về phía cô mắng: “Cho cô mặt mũi thì đừng có không biết xấu hố, bị đem bán còn giả vờ cái gì! Ông đây tiêu tiền chính là để cô ngủ với tôi “Không muốn.”
Mắt thấy người đàn ông đưa tay lôi kéo mình, Lý Lan Hoa liều mạng giãy giụa.