“Còn giận à? Hôm qua do mình lỡ tay, khiến cậu chịu oan ức, được chưa?
Vậy thì đợi khi nào chúng ta hoàn thành xong khóa thực tập này thì quay về, chơi game ba ngày ba đêm luôn. Thế nào, nghe ổn không?”
“Một tuần!”
Thẩm Quân Sơn oán giận nâng cao giọng. Lý Lan Hoa không chịu nhún nhường, kiên quyết lắc đầu.
“Ba ngày!”
“Nhất định cậu phải luyện cho mình lên cấp bậc kim cương mới được!”
Thẩm Quân Sơn ra điều kiện, Lý Lan Hoa lườm cậu muốn rách mắt. Bạn mình mà chẳng có sự cầu tiến nào hết, cô còn tưởng cậu ta muốn cô hỗ trợ lên tận cấp bậc vương giả cơI Trong lòng Thẩm Quân Sơn sớm đã tiêu tan toàn bộ uất ức, chỉ muốn lợi dụng việc này dụ dỗ Lý Lan Hoa mà thôi. Cậu nhíu mày nhìn bạn mình.
“Nói mình nghe xem, cậu trúng độc đắc hả? Từ lúc mình bước vào cửa tới giờ miệng cậu sắp ngoác ra tận mang tai rồi kia kìa. Hôm qua còn hậm hực giống như muốn tận diệt thế giới lắm mà, sao hôm nay tự nhiên vui vẻ thế này?”
“Cậu có biết nói chuyện hay không vậy?”
Lý Lan Hoa trừng mắt nhìn Thẩm Quân Sơn nhưng hoàn toàn chẳng hề tức giận. Tâm trạng tốt, đầu mày đuôi mắt đều ngập tràn hạnh phúc. Thẩm Quân Sơn híp mắt, hỏi dò.
“Cậu với chú nhỏ tiến triển rồi chứ gì?”
“Sao cậu biết?”
“Trừ chú nhỏ ra, còn ai có thể làm cậu cười không ngậm mồm được cơ GlnMi,”
Lý Lan Hoa ngạc nhiên nhìn Thẩm Quân Sơn, cậu bĩu môi nhìn cô. Lý Lan Hoa bất giác cảm thấy gò má nóng bừng, bàn tay đặt trên đầu gối bắt đâu xoắn xuýt, ngượng ngùng cúi đầu. Sau đó, cô khẽ nghiêng người nói nhỏ vài tai Thẩm Quân Sơn. Cậu trợn tròn mắt, thanh âm bất giác nâng lên thêm mấy tông.
“Chú nhỏ tỏ tình với cậu?”
“Kim Mao, cậu bé bé cái mồm cho mình nhời”
Thấy mọi người đều hiếu kì nhìn về phía hai người, Lý Lan Hoa luống cuống trừng mắt nhìn Thẩm Quân Sơn. Cậu vẫn chưa hoàn hồn, tiếp tục lẩm bẩm.
“Mình không biết nói gì ngoài hai từ chúc mừng cả, ăn khổ nhiều, cuối cùng cậu cũng đợi được quả ngọt rồi! Hơn một năm nay cậu căn bản vẫn chưa quên được chú nhỏ, đối phương chỉ cần bày tỏ tình cảm, lập tức túm được cậu nhét vào lòng, khiến cậu vui vẻ đến cái mức này đây!”
Lý Lan Hoa mím môi, dáng vẻ ngượng ngùng lộ ra vô cùng rõ ràng.
Nhìn cô bị mình nói đến mức cuộn lại như tôm luộc thế này, Thẩm Quân Sơn bĩu môi oán thầm, công lao bản thân chẳng ít ỏi chút nào đâu! Cậu nhướn mày, bắt đầu ăn nói bậy bạ.
“Vậy hiện tại hai người các cậu xem như chính thức cấu kết với nhau, bước đi trên con đường làm việc xấu chứ gì?”
“Mình vấn còn đang cân nhắc, chưa trả lời anh ấy”
Tâm tình Lý Lan Hoa hiện tại tràn ngập hạnh phúc, căn bản không thèm vặn vẹo Thẩm Quân Sơn làm gì. Thật vất vả mới theo đuổi được người đàn ông này, khiến đối phương nảy sinh tình cảm với mình, cô biết bản thân cần phải năm chặt cơ hội lần này nhưng không thế nào dễ dàng nói ra lời đồng ý được.
“Bớt làm bộ làm tịch đi. Cậu coi chừng cuối cùng xôi hỏng bỏng không đấy!”