Chương 145: Trốn
-Có lẽ chính nghĩa là một gánh nặng của tên này..Nhưng chúng ta còn có thứ quan trọng hơn trên con đường này!! Vì thế…
Zoro nhìn T-Bone vừa được Yaki vớt lên từ dưới biển nói nhỏ.
-Được rồi. Đừng tự kỷ nữa Zoro, mang tên này vào cho Chopper chữa trị đi. Sau đó ném hắn xuống biển…Dù sao mấy tên hải quân bị bỏ lại trên toa tàu kia chắc chắn sẽ đến đây tìm hắn. Chúng ta chỉ cần giữ mạng hắn rồi ném xuống biển là được…
Yaki cười nói với Zoro, lúc nãy, bàn tay đen túm lấy T-Bone chính là hắn xuất thủ. Hắn cảm thấy lão này không tệ, chính nghĩa của lão cũng tạm nhưng hơi cứng nhắc. Thôi, dù sao một mạng người, đáng cứu.
-Cậu định ném hắn xuống biển sau khi cứu trị. Thật đáng sợ!!
Chopper ở cửu tàu tiếp lấy T-Bone nghe thấy Yaki nói thế thì sợ hãi.
-Tất nhiên rồi. Hắn dù sao cũng là Hải Quân, nếu để hắn tỉnh lại và biết mình được hải tặc cứu, hắn chắc chắn sẽ cảm thấy cực kỳ khó chịu, trong lòng trở nên phức tạp. Đến lúc đó, có khi hắn tự sát cũng nên. Thế nên cứu hắn rồi ném xuống biển là tốt nhất. Nói chung cứu hắn là lòng tốt chúng ta, cũng không cần hắn ghi ơn.
Yaki cười nói.
-Ah…Khó hiểu quá. Nhưng nghe rất đạo lý.
Luffy bên cạnh nghe thế thì đầu váng mắt hoa, không hiểu, nhưng chỉ biết Yaki nói rất đạo lý.
Yaki nghe thế thì chỉ có thể cười khổ. Luffy đúng là não cao su, rất ít chịu suy nghĩ, đạo lý sống của hắn rất đơn giản, cứu người là tốt rồi, thế thôi.
-Chopper, giúp hắn ổn định thương thế. Sau đó lấy một thùng gỗ đặt hắn vào rồi để lại trên đường ray. Đồng bọn hắn sẽ tìm thấy hắn.
-Ừ. Tớ biết rồi! Để tớ ổn định thương thế giúp hắn.
Chopper nghe Yaki thì không hỏi nhiều nữa, đi đến giúp người này.
…
Trở lại tàu hỏa trên biển Tom, sau khi đánh xuyên qua các toa tàu. Gặp không ít kẻ khó chơi, nhóm Sanji mang theo trên người khá nhiều vết thương đi đến toa tàu kế tiếp, cách nơi Robin bị giam giữ một toa, cũng là nơi CP9 đang dừng chân.
Lúc này, Cp9 đang phàn nàn về các toa tàu phía sau truyền đến khá nhiều tiếng ồn. Nhóm Sanji cũng mở cửa ở cuối toa bước vào toa tàu này.
-Tự nhiên sao yên tỉnh thế nhỉ…?
Ở đầu toa, Lucci quay đầu nhìn mọi người hỏi. Nhóm Sanji vừa tiến vào, hắn cũng không liếc mắt một cái.
-Toàn bộ hải quân phụ trách hộ tống điều đã bị tiêu diệt…!!! Đúng là không mong đợi gì nhiều từ bọn hải quân này cả.
Blueno nhìn nhóm Sanji trả lời câu hỏi của Lucci.
-Các ngươi là người đã bắt Robin của bọn ta đúng không?
Sanji tiến lên một bước hỏi.
-Cẩn thận đấy! Đám người này sử dụng chiêu thức rất kỳ quái.
Franky sau lưng nhỏ giọng nhắc nhở.
-Có một số người sinh ra đã mang số phận bất hạnh, sẽ phải chết đi để cho người khác tốt hơn…Chẳng hạn như trên đời này tồn tại một loại sức mạnh ác quỷ có thể hủy diệt cả thế giới…mà người có năng lực đánh thức sức mạnh ác quỷ ấy lại là một đứa bé 8 tuổi.
Lucci đứng lên từ trên ghế, lần này hắn trực tiếp nhìn thẳng vào nhóm Sanji, lạnh lùng nói.
-Nhiệm vụ của bọn ta là phải tiêu diệt đứa con của quỷ ấy.. Vì lợi ích của mọi người trên thế giới này.
-Vậy ý của ngươi là…?
Sanji châm một điếu thuốc hỏi.
-Ý của ta là Nico Robin đã phạm phải tội lỗi từ khi sinh ra. Cô ta phạm tội bởi vì sự tồn tại của mình. Chỉ có khi cô ta chết đi thì mới mang lại hòa bình và hạnh phúc. Cô ta không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể chấp nhận số phận đó của mình. Khặc…Khặc… Đáng lẽ cô ta nên chết từ 20 năm trước. Chúng ta đã khá khoan dung để cô ta sống đến bây giờ. Cô ta nên chết vì sự an toàn của thế giới.
-Bốp.
Sanji nghe Lucci nói thế thì vô cùng tức giận, sinh ra đã là tội? Cái thế giới quái quỷ gì thế này? Chính phủ thế giới ác quỷ gì đây? Không chút do sự, hắn lao lên tung một cước đá thẳng vào mặt Lucci. Chỉ là dù hắn khá nhanh nhưng Lucci lại mạnh và nhanh hơn hắn vì thế Lucci dễ dàng đón đỡ cú đá này.
-Tên thôi tha! Câm mẹ cái mồm đi. Yaki nói đúng, chính phủ thế giới là một đám thối nát từ sâu trong linh hồn…Các ngươi mới là kẻ đáng thanh tẩy khỏi thế giới này.
Sanji giận giữ hét lớn.
-Ngươi nói gì?...Súng chỉ!!
Lucci nghe thế thì tức giận, hai mắt tỏa ra sát khí. Không hiểu hắn tức giận vì Sanji nhắc đến Yaki hay là nghe có kẻ khinh thường chính phủ thế giới. Ngón tay hắn co lại, dùng ngón tay làm ‘súng chỉ’ đâm thẳng về phía Sanji.
Sanji đã có cảnh giác từ trước, ‘súng chỉ’ vừa đến thì hắn đã lộn người vài vòng ra sau, tránh đi công kích của Lucci.
-Sao thế? Tức giận sao? Ngươi tức giận vì nghe đến tên đồng đội của ta… Ha..ha..ha.. Không phải các ngươi rất ngầu sao? Chính phủ thế giới là vô địch sao? Ngươi cảm thấy mình rất mạnh? Sao lại bị một cái tên hải tặc dọa sợ đến thế này? Thậm chí phải gọi cả một đô đốc hải quân đến hỗ trợ?
Sanji dù sao sống chung với đám Luffy rất lâu. Lâu lâu lại bị bọn họ châm chọc, làm sao không học được một số thứ chứ? Châm biếm người khác, khiến họ tức giận, làm sao hắn chịu thua ai được.
Lucci hai mắt lạnh lùng nhìn chầm chầm Sanji, có vẻ như lời của Sanji đã chọc trúng chỗ đau của hắn, hai mắt hắn tỏa ra sát khí, chuẩn bị hạ sát thủ.
-Két!!
Đúng lúc này, cánh cửa phía sau Lucci, dẫn đến một toa tàu khác được mở ra. Robin từ tòa tàu phía trước mở cửa đi vào toa tàu này.
-Ah!! Robin-Chan!!! .. Cô không sao chứ? Bọn họ có làm gì cô không? Tôi sẽ hạ bọn chúng ngay lập tức rồi cứu cô ra.
Sanji thấy Robin thì máu nóng xông lên đầu, hai mắt sáng rực, gọi lớn. Từ khi biết chuyện đến lúc gặp lại, tâm tình hắn có chút nặng nề. Lúc này, thấy Robin vẫn an toàn thì mới thở phào nhẹ nhõm cảm thấy tốt hơn.
Bên cạnh Robin, còn có một tên mang mặt nạ mũi dài, được gọi là Sogeking. Thật ra đây là Usopp giả dạng. Hắn không có mặt mũi nào hành động như một người của Băng Mũ Rơm để cứu Robin, vì thế mới có cái danh hiệu vua bắn tỉa Sogeking.
Lúc này, Robin cũng không nói gì, bỗng nhiên thi triển trái ác quỷ của mình, biến ra mấy cánh tay túm lấy Sogeking trên đất, ném về phía Sanji.
-Ầm..Á.!!!
Sogeking rớt trên đất như một bao cát trong sự kinh ngạc của mọi người.
-Ta đã bảo các ngươi bao nhiêu lần rồi!! Các người cũng không chịu nghe…
Robin lạnh lùng nói chỉ là không đợi nàng nói xong thì Sogeking vừa ngã trên mặt đất liền đứng lên, hét toán về phía Franky.
-Franky!! Hãy cắt toa tàu số 3 ra đi!!! Nhanh lên!! Chúng ta trốn!!
-Cái gì? Trốn…!!
Sanji nghe thế kinh ngạc đến ngây người.
-Đừng để Franky chạy trốn!!!
Kaka hướng về Blueno nói.
-Được!!
Blueno gật đầu đáp.
-Sanji, cậu chuẩn bị sẵn sàng đi. Mọi việc tớ giải thích sau.
Sogeking hướng về Sanji đang ngây người nói. Sau đó hắn hướng về phía đám người Cp9 hét lên…
-Ngôi sao khói!!!
Một quả đạn khói nổ tung bên trong toa tàu, che đi tầm mắt của mọi người. Trong làn khói nổ tung chỉ có thể nghe thấy tiếng Sogeking…
-Chạy!!!