Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 281



Chương 281

Chỉ cần năm được hai tử huyệt này, ngày lành của cậu sắp kết thúc rồi.

Nghĩ tới đây, Cố Thành Vũ nở nụ cười tàn Nhẫn.

Phải nói vẻ bề ngoài của Quý Trung Khánh mang lại cảm giác bất cần đời, nhưng nếu thật sự bắt tay vào công việc thì lại rất nhanh nhẹn và hiệu quả cực cao.

Ngày hôm sau sau khi gặp Cố Mặc Ngôn, Quý Trung Khánh đã hẹn gặp Trình Nam Quyền tại quán cà phê Deep Blue Sea.

Quý Trung Khánh đến trước, anh ta gọi một ly cà phê latte và hai phần bánh ngọt, sau đó quan sát hoàn cảnh và những người xung quanh để tìm xem có người đẹp nào quanh đây không.

Một lúc sau, Trình Nam Quyền đến như đã hẹn.

Sự xuất hiện của Trình Nam Quyền lập tức tạo nên cơn lốc không nhỏ trong quán cà phê, bởi vì anh ta quá đẹp trai! Quá xinh đẹp! Khuôn mặt hoàn mĩ không một khuyết điểm, quyến rũ chết người!

Những ai nhìn thấy Trình Nam Quyền đều cảm thán rằng trai đẹp trên thế giới nên trông như thế này, dùng cụm “đẹp như Phan An” để miêu tả người đàn ông vừa bước vào này vần chưa đủ.

Mọi người đều kinh ngạc thốt lên, trai đẹp!

Trai đẹp!

Các nhân viên phục vụ nữ tranh nhau đến gần anh ta, nhưng vì anh ta quá đẹp mà xấu hổ không dám tiến tới.

Khuôn mặt Trình Nam Quyên trông rất thanh tú, làn da trắng nõn, sóng mũi cao, mắt to, con ngươi đen, đôi môi đẹp hoàn hảo. Bộ quần áo kiểu Anh rất vừa người anh ta, cũng rất phù hợp với vóc dáng và khuôn mặt của anh ta. Tóm lại là khiến tất cả những người phụ nữ ở đây đều thích và khen ngợi anh ta, đồng thời tự ti về bản thân.

Trình Nam Quyền là cậu chủ nhà họ Trình, một trong số các gia tộc giàu có bậc nhất, mà nhà họ Trình là dòng dõi gia đình gia giáo có học vấn. Anh ta là anh trai của Trình Thu Uyển. Ba mẹ Trình Nam Quyền và Trình Thu Uyển qua đời từ rất sớm, bây giờ trong nhà chỉ còn một mình Trình Nam Quyền, một mình anh ta chèo chống cả nhà họ Trình, người ngoài đều nói nhà họ Trình đã sa cơ lỡ vận.

Hai người gặp nhau rồi ngồi xuống ghế.

Trình Nam Quyền tao nhã ngồi xuống, cầm thực đơn lên gọi cà phê.

Vẫn có không ít người phụ nữ nhìn về phía Trình Nam Quyền không chịu rời mắt.

Quý Trung Khánh thấy thế bèn nói đùa: “Trình Nam Quyền anh ngày càng quyến rũ, sức sát thương vấn lớn như trước, tôi phục anh luôn đấy. Haiz, có câu mỹ nhân yêu anh hùng, tôi thấy anh hùng còn không bằng anh. À không, là anh hùng cũng yêu anh mới đúng.”

Trình Nam Quyền gọi một ly cà phê kiểu Ý rồi trả lời Quý Trung Khánh: “Anh vẫn như trước, không thay đổi chút nào, bên cạnh cậu ấm lăng nhăng Quý Trung Khánh có bao giờ thiếu người đẹp đâu.”

Quý Trung Khánh cười gật đầu: ‘Đừng khách sáo nữa, giữa hai chúng ta không cần thế, ha ha.”

Trình Nam Quyền hỏi: “Nói đi, hôm nay anh dành thời gian đến tìm tôi là vì chuyện gì?”

“Ơ, khi nào có việc mới được đến tìm anh hả?” Trình Nam Quyền giỏi nhìn người thật đấy, Quý Trung Khánh nghĩ thầm.

Trình Nam Quyền đáp: “Người khác không hiểu anh, chứ tôi mà còn không hiểu anh à?”

Quý Trung Khánh nghĩ, hay là anh ta khỏi giấu Trình Nam Quyền, cứ đi thẳng vào vấn đề là được. Sau khi suy đi nghĩ lại, không được, ngộ nhỡ là Trình Nam Quyền, hơn nữa Trình Nam Quyền lại không thừa nhận thì sao, vẫn nên dùng chiến thuật quanh co thì tốt hơn.