Chương 333
Chưa biết chừng Cố Mặc Ngôn đã ở nhà chờ cô về cùng ăn cơm rồi, sau đó buổi tối họ có thể cuộn tròn trên sofa xem phim giống như những cặp vợ chồng son bình thường khác, bình thường nhưng hạnh phúc.
Bóng lưng rời đi của Tô Thư Nghi bỗng gợi ý cho nhiếp ảnh gia Lý Nam, anh ta lại lật tấm ảnh bị chụp lén ra rồi so sánh với người phụ nữ mặc lễ phục ở bên trong.
Hình như anh ta đã phát hiện ra điều gì đó, võ vai Hiểu Khiết rồi nói: “Sao tôi thấy dáng vẻ của chị Thư Nghi rất giống với người trong hình nhỉ? Cô không thấy thế à?”
Hiểu Khiết nói: ‘Không phải đâu, trước giờ chị Thư Nghi đều không trang điểm, sao có đây có thể là chị ấy chứ? Chị ấy là mợ Cố, không thể nào đâu.”
Hiểu Khiết không tin, cảm thấy Lý Nam nhất định là xem ảnh xem đến si ngốc rồi.
Nhưng ánh mắt của nhiếp ảnh gia Lý Nam trước nay đều rất tinh tường.
Mọi người nghe xong lời anh ta nói, nhìn kỹ lại bức ảnh rồi tưởng tượng dáng vẻ của Tô Thư Nghị, đúng là cực kỳ giống!
Suốt dọc đường, Tô Thư Nghỉ luôn nghĩ đến dáng vẻ làm việc, ăn cơm hay vẻ mặt †ức giận và vui vẻ của Cố Mặc Ngôn…
Yêu một người chính là không ngừng nhớ nhung. Bây giờ trong đầu cô toàn là Cố Mặc Ngôn, Cố Mặc Ngôn, Cố Mặc Ngôn…
Tô Thư Nghỉ ngồi trên xe, mở di động ra lướt facebook, đầu đề facebook chính là tin tức về tập đoàn Ngôn Diệu, có rất nhiều lượt chia sẻ và bình luận.
Công ty thuộc tập đoàn của Cố Mặc Ngôn định công bố một quỹ mới, kim ngạch vô cùng lớn, cũng là lần đầu tiên trong lịch Sử của ngành tài chính thành phố S, tiếng tăm vang dội và mang ý nghĩa thúc đẩy vô cùng quan trọng.
Cư dân mạng bàn tán sôi nổi về Cố Mặc Ngôn, hầu hết đều khen ngợi anh.
[Ôi, ôi, ôi, không hổ là tập đoàn Ngôn Diệu, nhất định là một khoản lớn, rửa mắt mong chời] Tôi tự hào khi là nhân viên của Tập đoàn Ngôn Diệu!] Làm thế nào giờ? Tôi lại yêu Cố Mặc Ngôn mất rồi, anh ấy đẹp trai quá, đã thế lại còn thông minh như vậy!] Tôi muốn có được nụ hôn của anh ấy, vợ anh ấy thật là có phúc! Có thể hôn anh ấy mỗi ngày.] Tô Thư Nghỉ thấy chồng mình giỏi như vậy, lòng thầm cảm thấy vô cùng tự hào.
Cố Mặc Ngôn là người đàn ông hoàn mỹ, tuy bề ngoài lạnh lùng, cũng ít nói nhưng thật ra trái tim anh rất mềm mại.
Tô Thư Nghỉ vui vẻ xuống xe, trên đường đi ngang qua một tiệm bánh ngọt, eô bước vào mua một chiếc bánh kem định chúc mừng Cố Mặc Ngôn.
Lúc Tô Thư Nghi cầm bánh kem về đến nhà thì Cố Mặc Ngôn cũng vừa tới nơi.
Cô giúp việc nấu cơm xong, đã tan làm về nhà.
Cố Mặc Ngôn hỏi cô: “Có chuyện gì à, sao vui vẻ thế? Còn mua cả bánh kem nữa.”
Tô Thư Nghỉ cười nói: ‘Hôm nay em lướt facebook, màn hình tràn ngập tin tức tập đoàn Ngôn Diệu công bố mở quỹ mới. Em mừng cho anh nên tiện đường mua một chiếc bánh kem về cùng nhau chúc mừng.
Anh thích vị này không?”
Cố Mặc Ngôn mở hộp bánh kem, bên trong là một chiếc bánh tiramisu. Tô Thư Nghỉ đã từng quan sát thấy anh không thích đồ quá ngọt, bánh tiramisu có vị hơi đăng đăng rất vừa miệng.
Cố Mặc Ngôn nói: ‘Em mua gì anh đều thích hết.”
Tô Thư Nghi đỏ bừng mặt, lái sang chuyện khác: ‘Quỹ của công ty anh sắp được công bố rồi đúng không?”
Cố Mặc Ngôn nói: ‘Quả thật công ty tập đoàn đang chuẩn bị công bố mở quỹ mới.