Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 538



Chương 538

Đèn flash chớp lóe điên cuồng cùng những câu hỏi dồn dập làm Tô Thư Nghi vừa rồi còn đang đăm chìm trong suy nghĩ của mình có chút không phản ứng kịp, sao lại có nhiều phóng viên ở đây thế này?

Tô Thư Nghỉ không biết phải trả lời cái gì, mặc dù cô thường xuyên phỏng vấn người khác nhưng đây là lần đầu cô bị phóng viên chặn lại phỏng vấn như vậy, cô chỉ cảm thấy đầu óc trống rồng, tim như ngừng đập, thân thể hơi run rẩy.

Nhìn thấy Tô Thư Nghi vẫn luôn im lặng không nói gì, làm sao mà những phóng viên chờ đợi đã lâu kia có thể dễ dàng tha cho cô được.

Bọn họ biết hôm nay là ngày giỗ của Trình Thu Uyến nên đã chờ ở nghĩa trang từ sáng sớm. Vốn chỉ muốn chụp mấy tấm hình bia mộ của Trình Thu Uyển, thừa dịp sức nóng của sự kiện video lần trước mà tranh thủ tăng thêm doanh số bán tạp chí nhà mình.

Nhưng không ngờ ngay cả ông trời cũng sẵn sàng giúp bọn họ, vậy mà lại để bọn họ phát hiện Tô Thư Nghi đến viếng Trình Thu Uyển. Lần này doanh số bán tạp chí của mình không chỉ tăng lên một chút thôi đâu, thế này là sẽ tăng gấp đôi đấy!

Khi đó bọn họ chính là người lập công rồi, càng khỏi cần bàn đến chuyện thăng chức và tăng lương.

Bọn họ cũng đã nghĩ ra tiêu đề tin tức sẽ được đưa tin — ‘Vợ Cố Mặc Ngôn đến viếng bạn gái cũ của chồng, rốt cuộc thì cô ta có mục đích gì?

‘Đọ sức nặng của tình yêu giữa còn sống và đã chết!”

“Cố Mặc Ngôn không thể quên bạn gái cũ, vợ hiện tại lại đến khiêu khích vào ngày giỗI”

Tóm lại là bùng nổ thế nào, thu hút sự chú ý của mọi người ra sao. Mặc kệ hôm nay Tô Thư Nghi nói gì, chỉ cần cô nói chuyện, không, cho dù cô không nói lời nào thì bọn họ cũng có cách dẫn dắt sự chú ý của công chúng theo hướng bọn họ muốn.

‘Mợ Cố, cô có thể trả lời câu hỏi của mọi người được không?”

‘Mợ Cố, cô nói gì đi, mọi người đều rất tò mòi”

‘Đúng đó mợ Cố, cô không có ý kiến gì về video lần trước sao?”

Phóng viên bao vây ngày càng đông, chẳng mấy chốc Tô Thư Nghi đã bị chen lấn đến mức không đứng vững, người bắt đầu lảo đảo theo sự xô đẩy của đám phóng viên xung quanh. Mái tóc búi lên đã tản ra, giày cao gót cũng bị chen rơi mất, trên chân truyền đến từng cơn đau đớn, không biết đã bị giãm đạp bao nhiêu lần rồi.

“Tránh ra, nhường đường đi!” Trình Nam Quyền vừa hét lớn vừa ra sức đẩy các phóng viên đang vây quanh Tô Thư Nghi ra ngoài, vất vả lắm mới đi đến bên cạnh Tô Thư Nghi.

Ôm Tô Thư Nghỉ vào trong ngực, Trình Nam Quyền lạnh lùng nhìn các phóng viên ở xung quanh: “Hôm nay là ngày giỗ của Thu Uyển, Tô Thư Nghi chỉ đến viếng em ấy mà thôi, không có bất kỳ mục đích nào hết, hơn nữa trước đó cũng đã được tôi đồng ý rồi.

“Vậy thì xin hỏi anh Trình, vì sao anh lại đồng ý cho vợ của bạn trai trước của em gái anh đến viếng cô ấy?” Nghe Trình Nam Quyền giải thích, một phóng viên phản ứng nhanh đưa micro đến trước người Trình Nam Quyền, vẻ mặt tràn đầy phấn khởi: “Chắng lẽ anh không sợ cô Trình Thu Uyển nhìn thấy cô ta sẽ đau lòng hay sao? Dù sao thì bọn họ cũng là tình địch.”

Các phóng viên khác nghe vậy cũng vội vàng chĩa micro vào Trình Nam Quyền, chờ câu trả lời của anh.

‘Anh là người của tòa soạn nào?” Vẻ mặt Trình Nam Quyền lạnh đến mức có thể chảy ra nước: “Có muốn hôm nào đó tôi đến thăm hỏi tòa soạn của các anh không?”

Nghe Trình Nam Quyền nói như Vậy, các phóng viên vốn đang ồn ào đều từ từ im bặt, bọn họ nhìn nhau không dám hỏi thêm câu nào nữa.

Mặc dù nhà họ Trình không bằng trước kia nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, anh ta vẫn dư sức đối phó với tòa soạn nhỏ như của bọn họ.