Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 681



Chương 681

“Đồ thần kinh.” Trình Thu Uyển lườm Tô Thư Nghi một cái, không muốn để ý tới cô nữa, chỉ để lại một câu như vậy rồi xoay người chạy lên trên lầu.

“Chờ đã, cô không được đi!” Tô Thư Nghĩ vội vàng bước tới cản Trình Thu Uyển: “Có phải lúc cô vừa ra đời đã bị người ta bắt cóc không? Lúc đó là mẹ tôi cứu cô đúng chứ?”

“Sao cô biết chuyện này?” Trình Thu Uyển nghỉ hoặc nhìn Tô Thư Nghĩ.

“Trình Nam Quyền nói cho tôi biết. Sau đó tôi cũng tìm mẹ tôi chứng thực rồi. Mẹ tôi nói lúc trước đứa bé bà ấy nhặt được không phải là cô. Sau đó xem tivi, thấy đưa tin nói nhà họ Trình mất con gái. Bà ấy vì muốn cho con gái sống cuộc sống tốt nhất nên đưa con mình đến nhà họ Trình, còn đứa bé nhà họ Trình thì được bà giữ lại nuôi nấng.”

Tô Thư Nghi tóm tắt chân tướng năm đó cho Trình Thu Uyển nghe.

Trình Thu Uyển nghe Tô Thư Nghi nói xong chỉ cảm thấy buồn cười: “Cho nên ý cô là cô mới là con gái nhà họ Trình, còn tôi là con gái của Tô Ninh Kiều đúng không?”

“Đúng.” Tô Thư Nghi nghiêm túc gật đầu: “Chuyện này là do chính miệng mẹ tôi nói cho tôi biết, cô nhất định phải tin tôi!”

“Sao tôi phải tin cô?” Trình Thu Uyển quát lên với Tô Thư Nghĩ: “Tô Thư Nghi, trước kia tôi coi thường cô rồi, không ngờ cô có thể bịa ra lời nói dối như vậy luôn. Cô cảm thấy tôi sẽ tin sao?”

“Cô có thể tới bệnh viện tìm mẹ tôi hỏi cho rõ ràng, đến lúc đó cô sẽ biết lời tôi nói có phải thật hay không.” Thấy Trình Thu Uyển vẫn không chịu tin tưởng, Tô Thư Nghi cũng nôn nóng, giữ chặt cánh tay cô ta: “Đi, chúng ta đi luôn bây giờ đi!”

“Cô cũng đã nói đó là mẹ cô còn gì. Hai mẹ con các người liên hợp lừa tôi thì sao?”

Trình Thu Uyển hất tay Tô Thư Nghi ra: “Tô Thư Nghĩ, cô nói được câu này ra miệng mà không thấy buồn cười à?”

“Cô không chịu tin tôi cũng được. Chúng ta đi làm xét nghiệm ADN đi, kết quả của bệnh viện tra ra sẽ không lừa người đúng không.”

Thấy vẻ mặt nôn nóng của Tô Thư Nghi không giống giả vờ, lời nói còn vô cùng chắc chắn, trong lòng Trình Thu Uyển cũng thoáng sinh ra hoảng hốt. Chẳng lẽ cô ta thật sự không phải con gái nhà họ Trình?

Không, không thể nào, Trình Thu Uyển liên tục lắc đầu trong lòng. Cô ta không thể hoảng, toàn bộ là Tô Thư Nghi lừa gạt thôi.

Cô ta sống ở nhà họ Trình nhiều năm như vậy rồi, sao có thể không phải con gái nhà họ Trình được?

“Tô Thư Nghi, đừng tưởng cô nói như vậy thì tôi sẽ tin cô.” Trình Thu Uyển khôi phục khí thế hung hăng, đẩy Tô Thư Nghi một cái: “Nói! Sao cô phải nói như vậy? Mục đích của cô là gì!”

Tô Thư Nghi bị cô ta đẩy cho lảo đảo, suýt thì té lăn trên đất. Nhưng hiện tại cô cũng không rảnh bận tâm cái này.

“Tôi không có mục đích gì cả. Mẹ ruột của cô đang bị bệnh máu trắng, cần có tủy tương thích thì mới phẫu thuật được. Cô là người duy nhất có máu mủ với bà ấy trên đời này, chỉ có cô mới cứu được bà ấy.”

‘À, cô muốn lừa tôi cứu mẹ cô chứ gì?”

Trình Thu Uyển như bừng tỉnh hiểu ra, thầm thở phào nhẹ nhõm. Đã nói mà, Tô Thư Nghi đang lừa cô ta thôi.

“Đúng vậy, tôi muốn cô cứu mẹ tôi, nhưng tôi tuyệt đối không lừa cô!” Tô Thư Nghỉ thấy nói sao Trình Thu Uyển cũng không chịu tin mình thì vắt hết óc nghĩ xem còn thứ gì chứng minh được mình đang nói thật, làm Trình Thu Uyển tin tưởng mình hay không.

Đúng rồi, vết bớt! Tô Thư Nghi nhớ ra, lúc trước Trình Nam Quyền nói chính là vì cái bớt đó nên nhà họ Trình mới xác nhận đứa bé Tô Ninh Kiều ôm trả là con nhà họ Trình.

“Bên eo cô có một cái bớt hình con bướm đúng không?” Tô Thư Nghi vội vàng hỏi Trình Thu Uyển.