Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 770



Chương 770

“Em biết rồi à?” Nghe Trình Thư Nghỉ nói, Hà Kim Minh rất ngạc nhiên.

“Phải.” Trình Thư Nghi mất kiên nhẫn nói: “Thế nên anh đừng đóng kịch nữa, cứ nói thẳng đi, anh muốn làm gì? Hoặc nên nói là, Trình Thu Uyển muốn anh làm gì?”

Sau khi nghe những lời Trình Thư Nghỉ nói, Hà Kim Minh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Gô biết cũng tốt, dù sao anh ta cũng định mấy ngày nữa sẽ nói chuyện này với cô.

Lúc vừa mới bắt đầu, đúng thật là anh ta vì tình bạn cũ với Trình Thu Uyển nên mới đồng ý giúp cô ta chuyện này. Quan trọng hơn là, lúc vừa nhìn thấy Trình Thư Nghi, anh ta đã cảm thấy khí chất của cô gái này rất hợp gu của mình. Chuyện vẹn cả đôi đường như vậy, sao anh ta lại không vui vẻ đồng ý chứ?

Nhưng sau khi ở bên Trình Thư Nghỉ một thời gian dài, anh ta cảm thấy cô gái này ngày càng khiến mình cảm thấy thú vị, cho tới bây giờ cũng chưa từng có người phụ nữ nào mang lại cho anh ta cảm giác ngọt ngào mà ngay cả chính anh ta cũng không diễn tả được. Hà Kim Minh thật sự bắt đầu thích Trình Thư Nghi thật lòng, thế nên anh ta cũng không định giấu cô chuyện này nữa.

Bây giờ cô phát hiện ra chuyện này cũng tốt, anh ta còn đang lo không biết phải nói với cô như thế nào đây.

“Đúng, quả thật là Trình Thu Uyển bảo anh tới theo đuổi em, mục đích là để đề phòng em và chồng cũ của em tái hợp.” Hà Kim Minh nói rõ nguyên nhân mình tiếp cận Trình Thư Nghi ra.

“Tôi đã đoán được từ lâu rồi.” Trình Thư Nghi lạnh lùng nói.

Cô biết ngay Trình Thu Uyển sẽ không vô duyên vô cớ giới thiệu người nào cho mình mà, nhất định là cô ta đang giở trò quỷ gì đó!

Quả nhiên sự thật trùng khớp với suy đoán của cô.

“Thư Nghi, em có giận anh không?” Hà Kim Minh hơi thận trọng hỏi. Sở dĩ trước đó anh ta do dự không dám nói thẳng chuyện này với Trình Thư Nghỉ là vì sợ cô sẽ tức giận cắt đứt liên lạc với anh ta, như vậy thì anh ta mất nhiều hơn được.

Biết Hà Kim Minh cũng chỉ nhận sự nhờ vả của người khác, thế nên Trình Thư Nghi lắc đầu.

*Tôi sẽ không giận anh, suy cho cùng thì tôi và anh cũng không có ân oán gì. Đây là chuyện giữa tôi và Trình Thu Uyển, không liên quan gì đến anh.”

“Em không trách anh là tốt rồi.” Hà Kim Minh yên tâm thở phào.

nhẹ nhõm, trên mặt tươi cười rạng rỡ: “Anh rất sợ em sẽ vì chuyện này mà không để ý tới anh, vậy thì anh thật sự sẽ phải tìm một nơi để khóc đấy.”

Trình Thư Nghỉ làm như không nhìn thấy nụ cười của Hà Kim Minh, nét mặt cô vẫn lạnh lùng.

Mặc dù cô sẽ không làm to chuyện với Hà Kim Minh, nhưng cũng không có nghĩa cô thích loại người này. Ngược lại, cuộc đời cô ghét nhất là loại công tử đào hoa như vậy.

Mặc dù không muốn dính dáng gì đến Hà Kim Minh, nhưng cuối cùng Trình Thư Nghi vẫn không nhịn được mỉa mai: “Anh có biết hai chữ báo ứng viết thế nào không? Anh cứ đùa bốn tình cảm của phụ nữ như vậy, chẳng lẽ không sợ sau này sẽ gặp báo ứng àm Hà Kim Minh nghe xong, anh ta chỉ cười mà không nói câu gì.

Thật ra anh ta cũng không tính là đùa bỡn tình cảm của người khác, dù sao chuyện này cũng là tôi tình cô nguyện. Trước đây qua lại với những cô gái đó, anh ta tự thấy mình chưa từng ép.

buộc họ, chẳng qua chỉ là nhu cầu của mỗi bên mà thôi.

Nhưng nếu anh ta thật sự giải thích với Trình Thư Nghỉ như vậy, e là cô sẽ càng chán ghét anh ta hơn, cho rằng anh ta chỉ đang ngụy biện mà thôi.

Nhìn thấy nụ cười thản nhiên của Hà Kim Minh, Trình Thư Nghi cũng cảm thấy mình đang xen vào việc của người khác. Chuyện này liên quan gì đến cô đâu, chỉ cân cô không vướng vào Hà Kim Minh là được.