Diệp Phàm lập tức đá chân vào bụng tên sát thủ còn bản thân nhân cơ hội lùi ra sau.
Xoạt!
Ám sát đã thất bại, tên sát thủ giả danh đó liền chạy trốn ra ngoài.
Một đòn không trúng, chạy xa ngàn dặm, đây là cách nói của sát thủ vào thời cổ đại.
Sát thủ hiện giờ cũng như vậy, ám sát nhất định một dao phải chết.
Nếu không thì phải lập tức rời đi để không bị bắt lại, đợi cơ hội ra tay lần sau.
Diệp Phàm nhìn theo hướng tên sát thủ chạy đi, vẻ mặt khinh thường.
Ầm!
Một người lại bay ngược vào, té mạnh trên mặt đất, thậm chí miệng còn ho cả ra máu.
Người nhà họ Hàn nhìn thấy một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp xuất hiện, bên cạnh còn có Hàn Tuyết.
Sát thủ thấy chính mình đã bị bao vây, bàn tay lập tức đập lên mặt đất, cả người bật dậy.
Lần này lại không chạy đi mà xông thẳng vào trong đám người nhà họ Hàn, một tay giữ một người chắn trước người gã ta.
“Để tao đi, tao sẽ buông tha bọn họ, nếu không tao sẽ giết bọn họ!”. Sát thủ rống lớn với Diệp Phàm.
“Ha ha, bọn họ sống chết thì có liên quan gì đến tôi?”
Diệp Phàm cười lạnh, thân hình vừa loé lên đã lao về phía sát thủ nhanh chóng.
“Khốn nạn, cho mày trước một người…”
Sát thủ rống lớn, năm ngón tay bóp chặt cổ một người nhà họ Hàn, sau đó ném người này về phía Diệp Phàm.
Ầm!
Diệp Phàm không do dự lập tức đánh bay người nhà họ Hàn đó, tốc độ của anh không hề giảm tiếp tục lao nhanh về phía sát thủ.
Sát thủ biến sắc, xem ra Diệp Phàm thật sự không quan tâm đến sống chết mấy người nhà họ Hàn này.
Sát thủ rống giận trong lòng một tiếng, ném người nhà họ Hàn còn lại trong tay về phía Diệp Phàm, còn bản thân gã ta liền xoay người chạy ra về phía cửa.
Lần này là người sống, Diệp Phàm không thể đánh ra một chưởng mà chỉ có thể đón lấy con tin, đặt xuống dưới đất.
Sau đó bóng lưng chợt loé lên, Diệp Phàm tiếp tục xông qua phía tên sát thủ, Long Lân trong tay anh như hoá thành một luồng sát khí đâm vào giữa lưng tên sát thủ.
Ầm!
Tên sát thủ rất nhanh nhẹn, quay lưng dùng dao găm cản lại Long Lân đang bay đến.
Long Lân thất bại, tên sát thủ cũng nhân cơ hội dựa vào lực mà Long Lân truyền qua, nhanh chóng chạy về phía sau.
Nhưng, rõ ràng là còn có người đã chuẩn bị sẵn, chỉ kịp thấy Linh Hồ Uyển Nhi cầm trong tay một viên gạch ném thẳng vào đầu tên sát thủ.